30/11/11

Giáo dục cần có một cuộc “xé rào”: Trung thực, tức không nói dối nữa!


Thứ Tư, 30/11/2011
.

Giáo dục cần có một cuộc “xé rào”: Trung thực, tức không nói dối nữa!


(Phunutoday) - Ngành giáo dục không dám có một cuộc "xé rào" để có một cái nền giáo dục đứng đắn, trung thực như GS Hoàng Tụy, GS Hồ Ngọc Đại, nhà văn Nguyên Ngọc kiên trì phấn đấu? Người ta nói trước hết là một nền giáo dục trung thực đã chưa cần nói cái chất lượng nó cao đến đâu. Trung thực, đừng có nói dối nữa”. .. – Nhà Giáo Ưu tú Vũ Thế Khôi.


"Thượng bất chính, hạ tắc loạn"

Trên các phương tiện thông tin đại chúng gần đây, liên tiếp xuất hiện các vụ việc thể hiện cách hành xử tồi tệ của con người như gây tai nạn rồi bỏ mặc nạn nhân hấp hối trong vũng máu; thấy cướp giật túi xách nạn nhân tiền bay tung ra đường thì không giúp người bị nạn mà tranh thủ cướp những đồng tiền rơi vãi; thấy xe chở dưa bị lật cũng tranh thủ cướp dưa chứ không giúp chủ dưa đang gặp nạn….  Phunutoday đã có cuộc phỏng vấn Nhà giáo Ưu tú (NGƯT) Vũ Thế Khôi về những vấn đề này.

NGƯT Vũ Thế Khôi
NGƯT Vũ Thế Khôi

PV: - Thưa ông, đâu là căn nguyên của hiện tượng trên?

NGƯT Vũ Thế Khôi: - Nguyên nhân sâu xa của nó chính là những người có trách nhiệm với dân thì lại thiếu cái trách nhiệm ấy. Nó không bằng sĩ phu ngày xưa, với khẩu hiệu: "Nghĩa vụ của người quân tử là lo cho dân”.

"Mong trẻ em không bị bạo hành, được thương yêu và lại được hưởng điều 15 của Hiến pháp 1946 như từng được hưởng trong những năm Dân chủ Cộng hòa đầy gian khổ đó là: "nền sơ học cưỡng bách và không học phí". Và chí ít ra, ngày Chủ nhật, ông bà được nhìn thấy lũ cháu chắt nghỉ ngơi, vui chơi để phát triển hài hòa tự nhiên về thể lực, trí tuệ và tâm hồn, đặng trở thành những chủ nhân ông mạnh mẽ, năng động, thông minh mà nhân hậu của đất nước mai sau".
 - Cố GS. Vũ Đình Hòe, Nguyên Bộ trưởng Bộ GDVN -
Quân tử ở đây kể cả những người có hiểu biết, kể cả những người có chức trách hay không có chức trách nhưng đã thuộc lớp người có hiểu biết, có tri thức thì phải có trách nhiệm với đồng loại của mình. Truyền thống của dân tộc mình là như thế nhưng hiện nay nó đang bị sa sút.

PV: - Thưa ông, ông có thể nói cụ thể hơn?

NGƯT Vũ Thế Khôi: - Tức là bây giờ nạn trộm cướp hoành hành đến mức mà người ngay sợ kẻ gian. Không dám can thiệp dù biết đạo lý là phải can thiệp nhưng nếu can thiệp thì có khi lại mang vạ vào thân.

Điều này cho thấy ý thức trách nhiệm của cá nhân với đồng loại trong xã hội hiện nay đã sa sút nghiêm trọng.
Hiện tượng hôi của, nhặt tiền có thể không gọi là trộm cướp, nhưng tôi nghĩ rằng đây là một báo động về sự sa sút đạo lý trong xã hội khi người ta sống không còn trách nhiệm với nhau.

Mọi người chỉ biết lo cho mình, và ở cái cấp cao hơn thì nó thể hiện ở cái tâm lý gọi là "nhiệm kỳ". Cái nhiệm kỳ của tôi thì tôi lo cho tôi đã, còn sau tôi thì "sống chết mặc bay".

Cha ông ta nói đúng: "Thượng bất chính, hạ tắc loạn". Kỷ cương bao giờ cũng phải từ trên xuống dưới chứ không bao giờ kỷ cương lộn ngược từ dưới lên trên. Tôi nói đạo thầy trò, kể cả từ lãnh đạo cao nhất, mà không có trách nhiệm với người thầy thì nói gì đến xã hội và phụ huynh có trách nhiệm với người thầy? Người thầy ăn lương chết đói, một cô giáo nhận lương một tháng có 1,2 - 1,3 triệu đồng, giá cả “kiềm chế” mà vẫn leo thang vùn vụt thì người ta sống thế nào được? Không có thực, sao vực được đạo?

Tại sao người ta hôi của, tại sao người ta thấy người bị nạn mà không cứu, tại sao thấy người khác bị côn đồ đánh mà không dám can ngăn? Tại sao tài xế và người phụ xe, chỉ có 2 người mà khống chế cả một cái xe, đánh đập một người trên xe mà mọi người trên xe không dám can thiệp? Tôi nghĩ rằng, đó là sự sa sút về đạo lý.

Miệng hô hào dân sống phải có đạo lý trong khi tay thì nhận tiền tham nhũng, dân tin sao được? Thầy giáo hiệu trưởng tổ chức mại dâm, bán thân xác học trò của mình chưa đến tuổi vị thành niên, như thế thì còn đạo lý gì nữa? Mỗi năm có 1 triệu 2 em nhỏ bỏ học vì quá nghèo, bỏ học đi nhặt rác, đi đánh giầy, đi bưng bê…làm bất cứ việc gì để sống; các bé mầm non trường Trống Chùa xã Tà Xi Láng - Yên Bái ngồi học trên ghế đẩu kê sàn đất trong cái lớp trống huyếch trống hoác mà mùa đông thì đang đến … - có ai đau lòng không hay hoàn toàn vô cảm?

PV: - Trong khi người lớn hành xử như vậy, chúng ta lại thấy có những hành vi cao cả, xả thân vì người khác mà trẻ con đã làm, ông nhận xét gì về điều này?

NGƯT Vũ Thế Khôi: - Những tấm gương ấy vẫn có nhưng tôi cho rằng cái đạo lý ấy lại tùy thuộc trong mỗi gia đình ấy. Trẻ em bao giờ cũng chịu ảnh hưởng trước hết của bố mẹ. Không thể giáo dục trẻ em bằng thuyết giáo được.

Bao giờ cũng chỉ có thể giáo dục bằng cái gương của người lớn. Cái em mà cõng bạn đó, xả thân cứu người đó tôi tin rằng là cha mẹ em sống tốt với nhau, trước hết là như thế. Còn trẻ em hư hỏng trước hết cũng lại từ bố mẹ, hoặc là gia đình tan vỡ, bố mẹ đối xử với nhau chẳng ra gì, hoặc chính bố cũng ăn cắp, ăn cướp, hoặc tham nhũng. Con cái các ông lớn hư hỏng không ít là vì như thế.

Tôi nghĩ đạo lý bây giờ phải xuất phát từ cá nhân, nhân cách từng cá nhân. Gia đình nào có truyền thống, sống ngăn nắp, có trên có dưới, tôn trọng lẫn nhau giữa vợ chồng, bố mẹ thì con cái mới sống có trách nhiệm. Gia phong, giáo dục trong gia đình đã bị xem nhẹ, bỏ quên khá lâu rồi đấy.

“Đau lòng nhất là dạy cho trẻ con nói dối”

PV: - Tại sao người lớn dạy trẻ biết xả thân cứu người, dạy những điều tốt lành, cao cả nhưng thực tế thì họ lại không làm như thế, phần nhiều họ làm ngược lại?

NGƯT Vũ Thế Khôi: - Không những làm ngược lại, thậm chí người lớn nhiều khi  cũng phải dạy trẻ con nói dối. Cái đau lòng nhất là dạy cho trẻ con nói dối.

Một ví dụ cụ thể đây, thực 100%, chỉ xin không nêu tên. Bộ GD-ĐT đã có quyết định cấm dạy thêm. Thứ Bẩy mới rồi vợ chồng tôi đến thăm gia đình người bạn Đại tá hưu trí. Chị ấy, một bà nội, hỏi tôi: Một số ông bà như chúng em làm đơn tình nguyện mời cô giáo kèm thêm cho các cháu tại nhà riêng của cô. Cô đồng ý, nhưng dặn các cháu: “Nếu cô Hiệu trưởng hỏi, các con không được nói có học thêm ở nhà cô nhé”. Thằng cháu lớp 3 của em về hỏi: “Bà ơi! Nếu cô Hiệu trưởng hỏi thì con phải trả lời thế nào?”- “Chị trả lời cháu thế nào?” - “Khó quá, anh ạ. Em đành nói: Con còn bé, cô bảo sao thì cứ nói vậy. Em buộc phải dạy cháu nói dối nên cứ áy náy mãi”.

“Ông Bộ” ra quyết định cấm, mặc dù biết người ta vẫn phải “lách” (để sống!) nhưng tự an ủi mình đã đấu tranh chống dạy thêm - học thêm, như vậy là tự dối mình. Giáo viên phải dạy thêm theo đơn “tình nguyện” của phụ huynh, mặc dù biết là phạm lệnh cấm, như vậy là dối trên. Phụ huynh do chất lượng trường lớp kém, phải “tự nguyện”cho con cháu học thêm, nhưng khuyên bảo trẻ em che giấu là dạy chúng nói dối. Đây là tình trạng tồi tệ.

Người ta buộc phải nói những điều cao cả, nhưng có người do mưu sinh, có người do tư lợi nên họ làm ngược lại thôi. Cái làm ngược lại lớn nhất là hiện nay tức là học tập đạo đức Hồ Chí Minh nhưng nào có làm theo đạo đức Hồ Chí Minh? Trong đạo đức Hồ Chí Minh cái quan trọng nhất là lo cho dân. Như trong giáo dục chẳng hạn, trước hết phải dạy để trẻ em nên người, mưu sinh được, chứ không phải để có cái bằng đại học để đua với các nước về tỷ lệ đại học trên đầu người! Từ năm 1957 Bác Hồ đã nhấn mạnh nhà trường phải dạy cho học sinh ý thức lao động, kỹ năng lao động để mà sẵn sang lao động trong nông nghiệp, trong thương nghiệp, trong công nghiệp và trong những ngành nghề khác nữa để đóng góp xây dựng CNXH.

Thế mà bây giờ, lo cái chuyện cho học sinh, cho trẻ em học hết mỗi cấp đều có thể vào đời, có thể làm việc thì ít mà lo cái chuyện đào tạo 20.000 Tiến sĩ thì nhiều. Đấy là làm theo lời Bác Hồ hay là để đua với các nước xung quanh về tỉ lệ Cử nhân, Thạc sĩ, Tiến sĩ?

Việt Nam là nước nhiều Tiến sĩ, Giáo sư nhất trong khu vực này, nhưng nghiên cứu khoa học thì đứng ở hạng bét, thua xa Thái Lan chứ chưa nói gì đến các nước tiên tiến. Còn tại sao ở Đại học thiếu giảng viên có trình độ trên đại học thì đó là vì cho mở các trường Đại học “dân lập” (thực ra là quan lập!) tràn lan, cứ nộp tiền lên là cho mở, bất kể là có hay không có giảng viên “cơ hữu” (trong biên chế). Chiêu sinh được có 17 sinh viên cũng mở trường Đại học. Đó cũng là nói dối thôi chứ đại với học cái gì!

PV: - Khi người lớn có những hành vi ngược lại những điều dạy trẻ như thế, theo ông, chúng ta có nên xấu hổ?

NGƯT Vũ Thế Khôi:- Tôi rất tiếc vì bây giờ cái xấu hổ biến mất rồi. Karl Marx có nói một câu nổi tiếng tức là: biết xấu hổ là Cách mạng. Nhưng bây giờ người ta không biết xấu hổ nữa rồi. Như dân ta nói là: "Mặt trơ trán bóng", không biết xấu hổ là gì. Làm sao mà thuyết phục được tất cả mọi người khi mà lãnh đạo ở chỗ này mắc tội thì chuyển sang chỗ khác lên vị trí cao hơn? Thế thì còn gì là đạo lý? Thế cho nên suy giảm đạo lý là cái chung, phổ quát trong xã hội hiện nay mà nó bắt đầu từ việc nói dối.

PV: - Vậy thì chúng ta nên dạy trẻ như thế nào bây giờ, thưa ông?

NGƯT Vũ Thế Khôi: - Quan trọng nhất là dạy cho chúng nó trung thực đã. Như vừa rồi cháu gái tôi mới học lớp 2, nó mới xem một bộ phim tập võ. Nó hỏi tôi: Tập võ làm gì hả ông? Tôi mới bảo tập võ là để bảo vệ người yếu hơn và bảo vệ mình chứ không phải là để đánh những người khác đâu. Và như thế tức là chuẩn bị tâm lý cho nó sẵn sàng chịu thiệt, đừng làm cái điều gì mà có hại cho người khác. Dạy như thế thì bản thân người lớn phải sống trung thực. Đừng nghĩ một đằng, nói một nẻo và làm lại một nẻo khác nữa. Và tôi cũng đã cố gắng truyền đạt cho con cháu mình điều đó.

PV: - Khi những điều ông dạy con cháu khác lạ, thậm chí đi ngược với những trào lưu vị kỷ, thực dụng hiện nay thì phản ứng của anh chị ấy ra sao? Ông có hài lòng về điều đó không?

NGƯT Vũ Thế Khôi:- Tôi đành chấp nhận chuyện con cháu tôi nghe tôi hay nó phải theo trào lưu. Tôi không thể nào áp đăt, buộc chúng phải nghe theo tôi. Bởi vì nếu như tôi dạy cháu tôi như thế nhưng đến trường lại dạy phải thế nọ, phải thế kia và nó phải theo trào lưu thì tôi đành phải chấp nhận, đó là thực tế. Nhưng dạy ngược lại thì lương tâm nhà giáo không cho phép tôi làm. Toàn bộ nền giáo dục nước ta là áp đặt cho đứa bé từ khi học mẫu giáo. Nói leo lẻo như con vẹt theo cô giáo nhưng nó không được nói lời nào theo điều chính nó nghĩ. Đấy là một nền giáo dục sai lầm.

Trung thực đi, đừng có nói dối nữa…

"Phải thực sự đổi mới CĂN BẢN (tức từ gốc, từ triết lí giáo dục) và TOÀN DIỆN (tức cả hệ thống), tái cơ cấu hệ thống, tái cấu trúc đầu tư cho giáo dục, thực hiện một nền giáo dục vì con người, vì cuộc sống con người, không phải vì những nguyên lý đã lỗi thời".
 - NGƯT Vũ Thế Khôi -
PV: - Phải chăng là giáo dục kém nên có nhiều những hành vi xấu, vô cảm?

NGƯT Vũ Thế Khôi:- Vì giáo dục đã là kém cỏi ở chỗ không dạy cho người ta cách trung thực mà dạy cho người ta cách nói dối, cho nên người ta không tin vào đạo lý nữa. Người ta cho rằng tất cả đạo lý đều là nói dối. Bây giờ, với nhiều người từ thấp nhất đến cao nhất cái đạo lý cao nhất là cái cá nhân Tôi, cái gì Tôi muốn, Tôi thích. Thế còn tất cả những điều đạo lý các vị nói đấy đều là nói dối, nói như thế nhưng các vị có tin vào điều đó đâu? Thậm chí các vị nói như thế nhưng các vị làm ngược lại. Và đó là thực trạng của nền giáo dục nước ta hiện nay.

Cái mô hình kinh tế tập trung bao cấp kế hoạch hóa ấy đã hoàn thành sứ mệnh chống giặc  giữ nước rồi. Phải là cái mô hình tập trung bao cấp kế hoạch hóa ấy mới tập trung được nhân tài vật lực, thóc gạo. Ở hậu phương ăn đói, mặc rách cũng được nhưng tất cả gạo phải đưa ra tiền tuyến. Nhưng mà đuổi được giặc rồi lại bắt người ta lại tiếp tục ăn khoai lang, ngô, sắn, thậm chí kéo nhau cả làng đi ăn xin, thì ai người ta chịu? Việc duy trì nó sau 1975 đã đưa đất nước lâm vào khủng hoảng sâu sắc và toàn diện nên Đảng đã từ bỏ nó, đã chuyển đổi sang kinh tế thị trường, bây giờ lại đang chủ trương cơ cấu lại và tái cấu trúc đầu tư để phát triển lành mạnh và bền vững hơn.

Ấy vậy mà giáo dục thì về cơ bản vẫn y nguyên cái mô hình giáo dục là sản phẩm của đường lối kinh tế tập trung bao cấp kế hoạch hóa đã đạt được rất nhiều thành tích rồi, đã phát huy tối đa tác dụng rồi. Cái tư duy cơ bản của nó, ngày nay hay gọi là “triết lý giáo dục” ấy, đã hoàn thành sứ mệnh của mình. Duy trì nó là thành ra trì trệ, càng cải càng rối như ông Nguyên Ngọc nói, càng đi “lạc đường” như GS Hoàng Tụy nhận định.

Trong nông nghiệp đã có cuộc "xé rào" quả cảm của người cộng sản chân chính Kim Ngọc, đưa nước ta thoát khỏi đói nghèo. Vậy phải chăng ngành giáo dục không dám có một cuộc "xé rào" tương tự để có một nền giáo dục đứng đắn, trung thực như GS Hoàng Tụy, GS Hồ Ngọc Đại, nhà văn Nguyên Ngọc kiên định theo đuổi? Người ta nói trước hết là một nền giáo dục trung thực đã chưa cần nói cái chất lượng nó cao đến đâu. Trung thực, đừng có nói dối nữa.

PV: - Vậy thì lối thoát nào cho giáo dục nước ta, thưa ông?

NGƯT Vũ Thế Khôi: - Tôi ủng hộ một cuộc “nổi loạn tư duy giáo dục” như ông GS đảng viên CS họ Hồ yêu cầu. Phải thực sự đổi mới CĂN BẢN (tức từ gốc, từ triết lí giáo dục) và TOÀN DIỆN (tức cả hệ thống), tái cơ cấu hệ thống, tái cấu trúc đầu tư cho giáo dục, thực hiện một nền giáo dục vì con người, vì cuộc sống con người, không phải vì những nguyên lý đã lỗi thời. Nước ta là một trong số nước đầu tư cho giáo dục rất lớn, 20% ngân sách, nhưng 20% ấy đầu tư dàn trải từ Mẫu giáo cho đến Đại học, cho đến đào tạo Tiến sĩ. Vậy thì bây giờ hãy cơ cấu lại, đầu tư trước hết cho Tiểu học. Nếu Trung học cơ sở tức là 9 lớp là phổ cập thì đầu tư cho cả cấp đó nữa, bởi cái đó là luật, là nghĩa vụ của Nhà nước “của dân, do dân và vì dân”.

Ở các nước học Đại học là nộp học phí, học phí rất cao. Đừng có tự hào rằng học phí Đại học nước ta thấp. Học phí phải cao thì học mới có chất lượng. Còn người nghèo mà có tài năng thì Nhà nước phải cấp học bổng cho người ta học nếu Nhà nước muốn có nhân tài. Nhà nước trước hết phải lo cho trường công, đảm bảo cấp phổ cập giáo dục. Nếu Nhà nước chỉ đảm bảo đến phổ thông cơ sở, còn phổ thông trung học phải đóng học phí thì những học sinh nghèo mà có năng lực thì Nhà nước phải trợ cấp cho các em học tiếp.

Cơ cấu lại để giáo dục thành tầng bậc, hết mỗi cấp học đều có lối rẽ ngang ra thị trường lao động chứ không phải chỉ có một lối duy nhất đi lên cấp cao hơn. Nếu quả thực là vì cuộc sống của mọi người thì mỗi cấp học hãy có một lối rẽ ngang. Thiết kế một hệ thống giáo dục phải thiết kế từ trên xuống, từ cái đích cuối cùng. Còn đầu tư giáo dục là đầu tư từ dưới lên từ Mẫu giáo, Tiểu học đã rồi mới đến Trung học, Đại học. Trong những di nguyện của ông cụ thân sinh ra tôi (Cố GS Vũ Đình Hòe - vị Bộ trưởng đầu tiên của ngành Giáo dục Việt Nam - PV) để lại 300 chữ thôi là những điều ước mong về giáo dục thì điều đầu tiên là về giáo dục trẻ em: "Mong trẻ em không bị bạo hành, được thương yêu và lại được hưởng điều 15 của Hiến pháp 1946 như từng được hưởng trong những năm Dân chủ Cộng hòa đầy gian khổ đó là: "nền sơ học cưỡng bách và không học phí". Và chí ít ra, ngày Chủ nhật, ông bà được nhìn thấy lũ cháu chắt nghỉ ngơi, vui chơi để phát triển hài hòa tự nhiên về thể lực, trí tuệ và tâm hồn, đặng trở thành những chủ nhân ông mạnh mẽ, năng động, thông minh mà nhân hậu của đất nước mai sau".

PV: - Xin cảm ơn ông!
  • Huyền Biển (Thực hiện)

http://phunutoday.vn/xinhan/201111/Giao-duc-can-co-mot-cuoc-xe-rao-Trung-thuc-tuc-khong-noi-doi-nua-2114172/

SỬA ĐỔI LUẬT ĐẤT ĐAI VÀ CÔNG NHẬN QUYỀN SỞ HỮU TƯ NHÂN VỀ ĐẤT

Tp. Hồ Chí Minh, Ngày 18 tháng 11 năm 2011.




                                         Ngô Văn Phương




CỘNG HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM
Độc lập – Tự do – Hạnh phúc
---0O0---
Thành Phố Hồ Chí Minh,ngày 18-11-2011


Kính gởi:
           - BỘ CHÍNH TRỊ ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM

- QUỐC HỘI NƯỚC CỘNG HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM
- CHÍNH PHỦ NƯỚC CỘNG HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM


KI
N NGH :

KIẾN NGHỊ: “SỬA ĐỔI LUẬT ĐẤT ĐAI VÀ CÔNG NHẬN QUYỀN SỞ HỮU TƯ NHÂN VỀ ĐẤT” ĐỂ CỦNG CỐ KHỐI ĐẠI ĐOÀN KẾT TOÀN DÂN PHÁT TRIỂN KINH TẾ  VÀ BẢO VỀ ĐẤT NƯỚC.



Tôi ký tên dưới đây là Ngô Văn Phương,sinh 22-02-1931,cán bộ hưu trí,thường trú tại 26 Đ.Nguyễn Cừ,P.Thảo Điền,Quận 2 Thành Phố Hồ Chí Minh, xin trân trọng kính gởi đến Quý Vị Bản Kiến Nghị dưới đây :

              I.-. Thực hiện LUẬT ĐẦT ĐAI trong các năm qua đã thu hồi trên 400.000 ha đất đô thị , đất nông nghiệp và khoảng 1.000.000 hộ dân trên cả nước mất đất,mất nhà,mất nơi cư trú và mất môi trường sống. .
1.-Chính sách áp giá đền bù bất công, thu hồi,cưỡng chế thu hồi đất tràn lan thực hiện các dự án phát triển kinh tế đã làm nghèo đất nước, làm chênh lệch giàu nghèo ngày càng tăng và làm rạn nứt nghiêm trọng Khối Đaị Đoàn Kết toàn dân nên cần được xem xét nghiêm túc.

Tôi tham gia cách mạng từ tháng 08/1945,vào chiến khu kháng chiến chống Pháp,đấu tranh chống Mỹ Ngụy đến ngày giải phóng Miền Nam.Từ 1975, công tác cho đến khi về hưu.
Tôi đã được Tỉnh Ủy Rạch Giá ( Kiên Giang ) kết nạp vào Đảng tại Vùng Căn Cứ U Minh Thượng ngày 26-03-1955.
Sau khi về hưu 1991,tôi tiếp tục công tác từ Hiệp Hội Doanh Nghiệp TP HCM,Liên Đoàn Quần Vợt TP HCM, Phó Tổng Biên Tập Báo Công Thương,Đại Biểu Hội Đồng Nhân Dân TP HCM Khóa V,Ủy Viên Ủy Ban Mặt Trận Tổ Quốc TP HCM,Thường Vụ Hội Khuyến Học TP HCM v.v…với mơ ước góp phần vào sự nghiệp xây dựng một nước Việt Nam Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa : “Dân Giàu,Nước Mạnh,Công Bằng,Dân Chủ,Văn Minh”
Nhưng từ khi Luật Đất Đai 1993-2003 ban hành,tôi băn khoăn,lo lắng,thậm chí buồn phiền đau khổ khi thấy những người dân bị thu hồi đất ở khắp mọi miền đất nước và đến khi, chính tôi cũng bị thu hồi đất ở P.Bình Khánh,Quận 2 TP HCM vào tháng 07-2008, khiếu nại không ai giải quyết…thì tôi thật sự xuống tinh thần…
Tôi nhìn lại chặng đường cách mạng từ 1945, với những điều tiếp thu từ học thuyết Mác-Lê Nin đến Tư Tưởng Hồ Chí Minh …rồi đối chiếu với những sự kiện  từ khi thực hiện Luật Đất Đai 1993-2003 đến nay,qua các tài liệu trên báo chí ...để mở rộng  đầu tư xây dựng phát triển kinh tế,Luật Đất Đai đã đem đến kết quả, trong cả nước có gần triệu (1.000.000) hộ dân với hàng triệu người bị thu hồi hàng trăm ngàn ha đất trên cả nước và vẫn đang tiếp tục triển khai...
Tiến Sĩ Chu Tiến Quang,Viện Quản Lý Kinh Tế Trung Ương tỏ ra lo ngại vì chỉ 5 năm qua việc thu hồi đất nông nghiệp đã tác động đến đời sống của trên 627.000 hộ đân với khoảng 927.000 lao động và 2,5 triệu rưỡi người bị ảnh hưởng,trong đó nhiều hộ không còn đất canh tác (Báo Người Lao Động ngày 15-10-2011 bài “Giải bài toán hậu thu hồi đất” )
Theo Báo Cáo của Bộ Nông Nghiệp Phát Triển Nông Thôn,diện tích đất trồng lúa trên cả nước năm 2010 đã giảm 378.000ha so với năm 2.000 ( Báo Đấu Tư Tài Chánh ngày 01-08-2011 ).
Trong bài báo”Luật và dưới Luật”:
....Nghị Định 181 và Nghị Định 84...
“Theo đó, các dự án khu dân cư (bao gồm dự án hạ tầng khu dân cư và dự án nhà ở), trung tâm thương mại, khách sạn cao cấp; dự án khu thương mại - dịch vụ, khu vui chơi giải trí ngoài trời, khu du lịch… đều thuộc danh mục Nhà Nước thu hồi đất để phát triển, xây dựng! Nghị định còn trao cho Bộ Tài nguyên và Môi trường thẩm quyền hướng dẫn thực hiện chi tiết quy định này.
Danh mục các trường hợp Nhà nước thu hồi đất cứ thế tiếp tục được nhân rộng tại Thông tư 06 (9) của Bộ Tài nguyên và Môi trường. Nào là dự án xây dựng nhà ở để bán hoặc cho thuê; nào là dự án xây dựng trung tâm thương mại, trung tâm hội chợ triển lãm; dự án xây dựng khách sạn cao cấp đạt tiêu chuẩn từ hạng 3 sao trở lên…
Như một quy luật tất yếu, việc bãi bỏ một số điều kiện cũng như mở rộng diện thu hồi đất của các nghị định và thông tư đã mở đường cho cuộc chạy đua thu hồi đất tràn lan và gần như không có điểm dừng. Người bị thu hồi đất nếu có khiếu kiện thì cũng bị xoay như chong chóng trong các khái niệm pháp lý rối rắm như “dự án phát triển kinh tế”; “dự án phát triển kinh tế quan trọng”; “dự án lớn”; “khu kinh doanh tập trung”…(Nguyễn Tấn-TBKTSG ngày 31-03-2011)
Thật sự là một nỗi kinh hoàng đối với tôi vì những người dân bị thu hồi đất, hầu hết là những người đi theo cách mạng suốt 2 cuộc kháng chiến, họ là những công dân nước Việt Nam Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa và là những người kiên định theo Đảng,theo Bác Hồ. Một số trong họ đã không vượt biên trong những năm đầu mới giải phóng,họ ở lại với niềm tin sẽ được sống trong một xã hội dân chủ công bằng văn minh...Thế nhưng,họ đã bị đuổi ra khỏi nơi cư trú,có khi đó là nơi chôn nhau cắt rốn của họ,có khi đó là phần đất của tổ tiên từ bao thế hệ đã cư ngụ gắn bó cùng mồ mả ông bà,những mảnh đất do mồ hôi nước mắt,công sức lao động cả cuộc đời tích cóp mới mua được, họ phải ra đi với niềm đau đớn vô biên cùng với một ngày mai u ám vì đã mất đất,mất nhà,mất nơi cư trú và cả môi trường sống,cụ thể là mất đất cấy cày,mất nơi đang làm ăn buôn bán,sinh sống nuôi cả gia đình trong tình hình vật giá leo thang mỗi ngày…
Theo Viện Xã Hội Học thuộc Viện Khoa Học Xã Hội và Nhân Văn Việt Nam,  sau các nghiên cứu tại TP.HCM, Dăk Lăk và Bắc Ninh đã cung cấp một số thông tin như sau:
Tiền bồi thường không đủ mua đất tái định cư.
Tiêu chí đặt ra là người được bồi thường có thể mua một thửa đất cùng diện tích tại một vị trí tương tự...
“Khi được hỏi, 80% số người bị thu hồi đất trả lời không hài lòng hoặc rất không hài lòng về giá áp dụng để tính bồi thường, hỗ trợ tái định cư bởi họ luôn thấy mình được bồi thường thấp hơn giá thị trường; 67% không hài lòng đối với giá bồi thường cho tài sản gắn liền với đất; 57% không hài lòng về nơi tái định cư”. Đó là nội dung đáng chú ý tại Báo Cáo Nghiên Cứu về Cơ Chế Xác Định Giá Đất Phục Vụ Bồi Thường Giải Phóng Mặt Bằng tại Việt Nam của Ngân Hàng Thế Giới (WB) được đưa ra tại Hội Thảo về Quản Trị Tốt trong Lĩnh Vực Đất Đai ( tháng 05-2011, tại Vĩnh Phúc).
Tiền bồi thường không đủ mua đất tái định cư.
Thông tin trên được Viện Xã Hội Học thuộc Viện Khoa Học Xã Hội và Nhân Văn Việt Nam cung cấp sau các nghiên cứu tại TP.HCM, Dăk Lăk và Bắc Ninh. Cũng theo nghiên cứu này, tình trạng thường xảy ra là người nhận tiền bồi thường về đất ở không đủ tiền để mua lại thửa đất tái định cư. Có tới 80% ý kiến được hỏi (gần 600 người) cho hay để mua được thửa đất tương tự thửa đất bị thu hồi,họ phải bù thêm khá nhiều tiền.
Một ví dụ cụ thể: Ở TP Buôn Ma Thuột, một gia đình được bồi thường 800 triệu đồng nhưng lại phải trả tới 2,8 tỉ đồng để có được thửa đất tái định cư. Do số tiền chênh lệch quá lớn, người dân ở đây thường phải bán thửa đất tái định cư, mua đất chỗ khác hợp túi tiền hơn.
Tại TP.HCM lại nổi lên một số vấn đề: Thứ nhất, giá đất được định tại thời điểm thu hồi đất nhưng việc chi trả tiền bồi thường lại thường chậm 1-2 năm. Lúc này giá đất thị trường đã cao hơn nhiều nên người dân bị thiệt. (Báo Pháp Luật ngày 13-06-2011)
2.-Thực hiện Luật Đất Đai 1993-2003 đã gây ra làn sóng khiếu nại,khiếu tố,tố cáo tràn lan trên cả nước.
Tôi đã thấy và chứng kiến :
Những người bạn tôi ở Quận 1 và Quận 2,những công dân Việt Nam yêu nước,yêu cách mạng,những cán bộ có thành tích trong kháng chiến cũng như trong giai đoạn xây dựng nước hiện nay,cũng bị thu hồi đất,bị cưỡng chế rời khỏi nơi cư trú và lâm vào hoàn cảnh khó khăn. Và khiếu nại,tố cáo nhiều nơi,nhiều năm vẫn không có kết quả,vẫn chưa được giải quyết.
          Chính bản thân tôi,gia đình tôi cũng bị thu hồi 750 mét vuông đất,tôi mua ngày 20-12-2004 và 09-05-2006 của Bà Phạm Kim Chân.Đất bị thu hồi ở P.Bình Khánh,Quận 2 TP HCM.Tôi mua bằng tiền mồ hôi nước mắt của gia đình tôi, bị Ủy Ban Nhân Dân TP HCM thu hồi cùng với 32 hộ dân,tổng cộng 442.618 mét vuông, để giao cho Công Ty TNHH Phát Triển Quốc Tế Thế Kỷ 21 vốn 100% nước ngoài, một Công Ty Mỹ của Henry Nguyễn Hữu Thanh,một công dân Mỹ.
Ban Bồi Thường Giải Phóng Mặt Bằng Quận 2 đã đại diện cho Công Ty Mỹ, Công Ty TNHH Phát Triển Quốc Tế Thế Kỷ 21 quyết định bồi thường giá (1.000.000) một triệu đồng một mét vuông,chỉ bằng 1/10 giá thị trường.Ông Henry Nguyễn Hữu Thanh,một Việt Kiều Mỹ, một công dân Mỹ,một con người mà cho đến nay,không thể nào biết được,Ông ta là ai,có thành tích gì trong sự nghiệp Kháng Chiến,có công lao gì trong công cuộc xây dựng đất nước hiện nay mà Ông ta được Nhà Nước ưu ái lấy đất của những công dân  nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam giao cho thực hiện Dự Án Khu Nghỉ Mát được đặt tên là Khu Du Lịch Văn Hóa Giải Trí Quôc Tế,Dự Án Khu Dân Cư và Thương Mại Quốc Tế,Dự Án Tái Định Cư 4.500 Hộ Tái Định Cư tại P.Bình Khánh,P.Bình Trưng Tây và Nam Rạch Chiếc, Quận 2 TP HCM.Không biết Ông Thanh là ai,không được gặp Ông Thanh,chủ đầu tư vì Luật ...quy định để chính quyền địa phương đại diện Ông (Công Ty vốn 100% nước ngoài) giải quyết mọi vấn đề liên quan đến việc “thu hồi đất ...”
          Dự án Khu Du Lịch Văn Hóa Giải Trí Quôc Tế tại P.Bình Khánh,Quận 2 TP HCM được giấy phép đầu tư của Bộ Kế Hoạch và Đầu Tư số 2275/GP ngày 21/09/2002, chỉ là một “dự án không có thật”, phải gia hạn giấy phép hai lần, lần 1 ngày 17/06/2005, lần 2 ngày 30/06/2006, nhưng cuối cùng đã không thực hiện …
          Cho đến nay, tháng 10/2011,  32 hộ dân bị thu hồi đất vẫn tiếp tục khiếu nại, không nhận tiền bồi thường , không giao sổ đỏ,không giao giấy chứng nhận quyền sữ dụng đất…nhưng Công Ty TNHH Phát Triển Quốc Tế Thế Kỷ 21 của Henry Nguyễn Hữu Thanh vẫn chiếm được toàn bộ khu đất của 32 hộ dân và vẫn không làm gì cả,bỏ đất hoang.
Lý do của Ban Bồi Thường Giải Phóng Mặt Bằng Quận 2,TP HCM trả lời cho tất cả các hộ bị thu hồi đất về việc : Không cho trực tiếp thương lượng với nhà đầu tư,thay mặt nhà đầu tư quyết định bồi thường giá một triệu đồng mỗi mét vuông đất,cưỡng chế giải phóng mặt bằng giao đất cho Công Ty TNHH Phát Triển Quốc Tế Thế Kỷ 21,không giải quyết bất cứ Đơn Khiếu Nại,Khiếu Tố,Tố Cáo nào là vì Công Ty TNHH Phát Triển Quốc Tế Thế Kỷ 21 là công ty  vốn 100% nước ngoài,một Công Ty Mỹ và trong các Dự Án của họ có xây 4.200 căn hộ tái định cư.Trong công văn:4065/UBND-BBT ngày 17-11-2011của Ủy Ban Nhân Dân Quận 2 TP HCM gởi  Bà Phạm Kim Chân trả lời Đơn Khiếu Nại ngày 06-09-2011 khẳng định:Việc Hội Đồng Bồi Thường Giải Phóng Mặt Bằng của Dự Án đã triển khai thực hiện việc bồi thườn,hổ trợ thiệt hại và  tái định cư cho Bà Chân (một triệu đồng cho mỗi mét vuông đất và không có Tái Định Cư )trong Dự Án Khu Du Lịch Văn Hóa Giải Trí Quốc Tế tại P.Bình Khánh là  theo đúng quy định của pháp luật.
Nếu sự thật là như trên,nếu pháp luật là như trên và nếu trong một thời gian nữa,Chính Phủ Việt Nam không can thiệp,đồng tình với Phương Án Bồi Thường và cách làm nói trên thì tôi và các hộ dân ở Quận 2 phải chấp nhận một sự thật là mất đất vào tay một Công Ty Nước Ngoài,một Công Ty Mỹ.
Ai cũng biết tình trạng khiếu kiện tràn lan hiện nay chủ yếu xuất phát từ việc thu hồi đất. Ngoại trừ các trường hợp thực thi luật tùy tiện thì bản thân việc giao quyền quá lớn cho cơ quan hành pháp hướng dẫn thi hành luật cũng là một trong những nguyên nhân sâu xa góp phần làm cho việc thu hồi đất trở nên rối ren.( Trong bài báo”Luật và dưới Luật”của Nguyễn Tấn-TBKTSG ngày 31-03-2011)
3.-Không công bằng trong thực hiện chinh sách về thu hồi đất, giá đất đền bù,cấp phép xây dựng và cấp phép dự án...giữa nhà đấu tư và các từng lớp nhân dân khác.
Trong nhiều năm qua, tôi đã thấy dân ở các tỉnh như : Bình Thuận, Đồng Nai, Long An,Tiền Giang,Bến Tre,An Giang,Đồng Tháp v.v …, ở TP HCM tụ tập đông người khoảng vài chục người,vài người,có khi chỉ 1 người giăng biểu ngữ nói lên nguyện vọng v/v bị thu hồi đất oan ức,bồi thường giá quá rẻ,không còn đất để canh tác,không có nơi sinh sống v.v…Họ thường ngồi ỏ số 7 Đ.Lê Duẩn nơi Văn Phòng II của Chính Phủ , đôi khi trước Uỷ Ban Nhân Dân TP HCM ở số 86 Lê Thánh Tôn,Quận 1,ở số 212 Võ thị Sáu,Quận 3 nơi có Cơ Quan Tiếp Dân của Trung Ương Đảng ,giăng biểu ngữ ngồi tại trước Tòa Nhà Eden phía Đ.Đồng Khởi,đối diện Khách Sạn Continental….hoặc họ tụ tập đông người ở Ngã 3 Hoàng Văn Thụ,Hồ Văn Huê,Quận Phú Nhuận nơi có Nhà Khách phía Nam của Quốc Hội …
Trên đây chỉ là đơn cử một số trường hợp trong muôn ngàn hoàn cảnh khổ của người dân bị thu hồi đất …
Vì bức xúc về tình hình nhân dân bị thu hồi đất ở khắp nơi và hiện nay vẫn tiếp tục với cường độ ngày càng tăng nên tôi cố gắng tìm hiểu,thu thập tài liệu và trong tài liệu này,tôi hoàn toàn chỉ căn cứ vào những con số và những sự kiện được phép đăng tải trên các báo,tạp chí của Đảng,của Nhà Nước,của Ủy Ban Mặt Trận Tổ Quốc phát hành trên toàn quốc để hoàn thành  “ Kiến Nghị về Sửa đổi Luật Đất Đai và yêu cầu công nhận Quyền Sở Hữu đất  của tư nhân ” với tinh thần góp ý xây dựng để củng cố Khối Đại Đoàn Kết Toàn Dân, không nên phát triển kinh tế,mời gọi đầu tư bằng bất cứ giá nào kể cả hy sinh tài sản,đời sống,niềm tin của một bộ phận quan trọng nhân dân, tránh “tình trạng giọt nước làm tràn ly nước “ có thể xảy ra trong tương lai.
-Thu hồi đất,cưỡng chế thu hồi đất chỉ làm nghèo thêm một bộ phận quan trọng của dân,làm nghèo đất nước,làm chênh lệch giàu nghèo ngày càng tăng và làm tăng lên sự cách biệt về tình cảm và lối sống trong các từng lớp nhân dân.
-Thu hồi đất,cưỡng chế thu hồi đất chỉ làm tăng thêm sự chia rẽ,sự mất đoàn kết trong nhân dân,làm rạn nứt nghiêm trọng Khối Đaị Đoàn Kết toàn dân  đang rất cần được củng cố để phát triển kinh tế và bảo vệ đất nước.Không thể nào có tình đoàn kết của những người bị mất đất,mất nhà,mất nơi cư trú,mất môi trường sống với những người thu hồi đất của họ.
Tôi đã đi Nhật,Thái Lan,Singapore,Pháp,Đức,Thụy Sĩ, Mỹ...và tôi đã phỏng vấn những Việt Kiều đang cư ngụ tại Nhật,Úc, Pháp,Đức,Mỹ,Canada v.v...họ cho biết không có nơi nào có Ban Bồi Thường Giải Phóng Mặt Bằng để cưỡng chế thu hồi đất của công dân nước họ giao cho các Công Ty trong và ngoài nước thực hiện các dự án phát triển kinh tế.Cũng chưa có Luật Đầu Tư,Luật Đất Đai của nước nào có các Nghị Định,Thông Tư,Quyết Định v.v...cho phép các chính quyền địa phương của nước họ được quyền đơn phương quyết định giá bồi thương đất chỉ bằng 1/10 – 1/5 – ½ giá thị trường để cưỡng chế thu hồi đất,đuổi hàng triệu công dân ra khỏi nơi cư trú để giao cho các công ty nước ngoài và các công ty trong nước thực hiện các dự án phát triển kinh tế hoặc công trình công cộng.
II.-Trên tinh thần”Nhìn thẳng vào sự thật “, tôi mạnh dạn Kiến Nghị :

1- Yêu cầu điều chỉnh,sửa đổi Luật Đất Đai và các Nghị Định,Quyết Định… liên quan nhằm khai thông các bế tắc trong nhiều năm nay để thực hiện Mục Tiêu “Dân giàu,Nước mạnh,Công Bằng,Dân Chủ,Văn Minh”.
Luật Đất Đai sửa đổi căn cứ các điểm cơ bản của Tư Tưởng Hồ Chí Minh đã đươc thể hiện cụ thể trong Bản Tuyên Ngôn Độc Lập ngày 02-09-1945 :… “ Tất cả mọi người sinh ra có quyền bình đẳng.Tạo hóa cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được ;trong những quyền ấy,có quyền được sống,quyền tự do và quyền được mưu cầu hạnh phúc”.
2.Yêu cầu công nhận “sỡ hữu tư nhân về đất đai” để phá bỏ “rào cản”  tạo điều kiện cơ bản xây dựng phát triển kinh tế đất nước.
Nhà Nước đã công nhận công dân có quyền tư hữu  như:Tiền,vàng,tư trang có giá trị đến hàng tỷ đô la; nhà,villa trị giá đến hàng trăm, ngàn, triệu đô la…; xe hơi,ô tô và cả máy bay trị giá hàng triệu đô la thì công dân có vài chục,vài trăm, vài ngàn thước, thậm chí vài chục ngàn thước vuông đất chắc chắn cũng không mâu thuẩn gì với tinh thần đổi mới thực hiện nền kinh tế thị trường đang triên khai trên toàn đất nước.Thực tế hiện nay,có nhiều công dân,cán bộ,đảng viên sở hữu  hàng triệu,hàng chục triệu đô la,hàng chục mẫu cà phê,cao su thì việc chấp thuận cho mỗi công dân sở hữu 30,50,200 đến vài ngàn,vài chục ngàn mét vuông đất là điều cần chấp nhận để hòa nhập với nền kinh tế thê giới.
Sở hữu toàn dân về đất đai là một chân lý,một sự thật,một khái niệm cơ bản  đã được cả thế giới từ cổ chí kim,từ đông sang tây đều công nhận.Đó là: Sở hữu toàn dân về đất đai bao gồm đất công ( sở hữu nhà nước) và đất tư (sở hữu tư nhân.)Đất công bao gồm biển,sông,ao, hồ,rừng, núi,đường xá,công viên,biệt thự,nhà,dinh thự,xe hơi  v.v…tóm lại, tất cả những đất đai,nhà cửa,tài sản… thuộc chủ  quyền của nhà nước và phần còn lại  là  đất của dân,của tư nhân.
Quyền Sở Hữu về đất đai của công dân  là nền tảng của nền kinh tế thị trường,là một trong những quyền cơ bản của Nhân Quyền được cả thế giới công nhận.
3.Tôn trọng nghiêm túc,triệt để nguyên tắc Mua và Bán giá thỏa thuận theo giá thị trường.
Không nên tiếp tục cơ chế áp giá,buộc dân phải bán đất cho các nhà đầu tư trong và ngoài nước theo giá chính quyền quyết định như thời bao cấp,không tôn trọng qui luật thị trường gây ra bất công,mất đoàn kết,mất niềm tin của  dân và xã hội.Ban Bồi Thường Giải Phóng Mặt Bằng là của chính quyền cách mạng,của dân,vì dân,do dân thì nên đứng về phía dân,bảo vệ quyền lợi của dân,không nên thay mặt Nhà Đầu Tư o ép,hù dọa,moi móc mọi sơ hở,thiếu sót trong Giấy Đất,Giấy Nhà của dân để tìm đủ cách bồi thường,đền bù giá rẻ làm lợi cho các nhà đầu tư nước ngoài,thiệt hại quyền lợi của dân,làm nghèo đất nước. Tôn trọng triệt để quy luật của nền kinh tế thị trường, cụ thể là mua và bán đất theo giá thị trường,một nguyên tắc căn bản của nền kinh tế thị trường đã được cả thế giới công nhận từ xa xưa cho đến ngày nay.
4.Công bằng,Dân chủ,Văn minh trong công tác thu hồi đất,bồi thường đất :
Bảo đảm cho mọi công dân không bị thu hồi đất tùy tiện,và trong trường hợp bất khả kháng,thật cần thiết vì lý do an ninh,quốc phòng,lợi ích công cộng,lợi ích quốc gia…,tóm lại, bất cứ trương hợp thu hồi đất nào trong thời bình, Nhà Nước trưng mua, trưng dụng v.v…cũng được bồi thường theo thời giá thị trường như Điều 23 của Hiến Pháp 1992 đã quy định. Cụ thể như trường hợp thu hồi đất thực hiên mở rộng Xa lộ Hà Nội,Dự Án Metro Bến Thành-Suối Tiên ở Quận 2,Quận Thủ Đức,Quận 1 v.v…cũng bồi thường đúng giá thị trường như các Dự Án Đầu Tư Phát Triển Kinh Tế khác mới là công bằng,dân chủ,văn minh vì Xa Lộ Hà Nội,Đường xe Metro,hay các công trình an ninh,quốc phòng v.v…đều vì cả nước,phục vụ cho 87 triệu người sử dụng,bảo vệ Tổ Quốc cho cả dân tộc Việt Nam … thì sao lại chỉ riêng số hộ,số gia đình có nhà,có đất tại vị trí thực hiện các Dự Án nói trên gánh chịu..
          Nếu Nhà Nước có bồi thường cho họ đúng giá thị trường,ngay cả bồi thường cho cả những hộ chưa có Sổ Đỏ,Sổ Hồng,Giấy tờ còn thiếu sót đi nữa cũng không có gì là quá đáng.Ngân sách Nhà Nước là của toàn dân,bồi thường đúng giá hay hổ trợ thêm cho họ cũng chỉ là lẽ công bằng và hợp lý. Và,biết đâu một ngày nào đó lại đến lượt mình bị thu hồi đất để thực hiện một Dự Án nào đó trong tương lai.Riêng tiền bồi thường của một số Dự Án Phát Triển Kinh Tế là của những Nhà Đầu Tư có hàng triệu,hàng tỷ đô la thì có gì là không hợp lý khi bồi thường đúng,đủ,sát giá thị trường…
Không thể yên tâm,dửng dưng,nhẫn tâm để cho riêng vài trăm hộ,vài chục ngàn hộ dân kém may mắn,bất hạnh,xui xẻo rơi vào nơi bị quy hoạch làm cầu,làm xa lộ,làm công trình công cộng bị bồi thường với giá không đủ chi phí đi tìm nơi ở khác,đôi khi bị ép buộc “ tự nguyện hiến đất ”,bị cưỡng chế di dời vì quá khổ,quá “cùng đường” đã dám không chấp hành lịnh di dời của Ban Bồi Thường Giải Phóng Mặt Bằng
..Nếu ai ở hoàn cảnh họ thì mới thông cảm,mới hiểu rõ sự đau đớn,đắng cay,buồn rầu đến thế nào,khi nhà kế bên,chỉ cách nhà mình,khu phố mình vài mét thì không sao mà chỉ riêng mình bị mất nhà,mất đất,mất nơi cư trú,mất môi trường sinh sống từ bao đời nay. Do đó,toàn dân,toàn Đảng cần giúp đở họ, đối xử có tình người,công bằng đối với họ bằng cách xử lý công bằng,minh bạch,ưu ái, bồi thường đúng giá,bảo đảm cho họ có đủ tiền,đủ chi phí,đủ phương tiện mua đất,mua nhà ở nơi có vị trí tương tự nơi ở cũ.Ngoài ra,nếu thật sự công bằng,văn minh,dân chủ thì hổ trợ ( chỉ đúng nghĩa là hổ trợ khi đã bồi thường đúng giá thị trường như trên thì mới là hổ trợ ) thêm 20,30,100% giá bồi thường (như các nước phát triển đã làm và đang làm ) cho việc họ phải di dời,phải mất nơi cư ngụ bao đời,bao thế hệ,họ phải mất môi trường sống,đến một nơi xa lạ,phải tốn công sức và thời gian để hòa nhập và kiến tạo công ăn việc làm như nơi ở cũ ; Nhà Nước nên thương lượng với dân,thỏa thuận với dân mua đất của dân,trả tiền ngay một lần để tránh tình trạng giá thay đổi,để bảo đảm cho “ những công dân bất hạnh “ có tiền đi mua đất nhà nơi khác để tái định cư.
Đảng,Nhà Nước cần bảo đám sự công bằng trong xã hội để các Dự Án Xây Dựng Phát Triển Kinh Tế khi hoàn thành phải là niềm vui chung  của các từng lớp nhân dân chớ không nên duy trì tình trạng hiện nay : Niềm vui của nhóm người  này là sự bất hạnh,khốn khổ,đau đớn của một số đông người khác.
          Cả nước,cả thế giới cứu trợ nạn nhân chiến tranh, cứu trợ khi có động đất,bảo lụt…nhưng thực tế những nạn nhân chiến tranh,thiên tai không đau khổ bằng “ những công dân VN bị thu hồi đất “ vì họ có niềm an ủi đó là bất khả kháng,do trời định và sau đó họ trở về vẫn còn đất,còn quê hương,còn môi trường sống và họ được cả nước,cả thế giới giúp đỡ.Riêng những người bị thu hồi đất thì họ mất tất cả,hiện nay họ sống ra sao,họ có nhà chưa,họ có công ăn việc làm chưa,họ đang ở đâu,họ đang ngày ngày vác đơn đi khiếu nại có ai giải quyết chưa v.v…không ai nói tới,không ai giúp đỡ.Họ khiếu nại nhiều năm chẳng cơ quan nào giải quyết.
Xin công bằng giữa công dân Việt Nam và các nhà đầu tư.Không nên duy trì tình trạng,nhà đầu tư được giao đất thu hồi với giá áp đặt  thì được tôn trọng hợp đồng,tôn trọng thời hạn 20,30,50 năm,không bao giờ thu hồi đất bất ngờ.Trái lại,công dân Việt Nam lại bị thu hồi đất bất cứ lúc nào,không cần báo trước,không cần thương lượng mặc dầu đó là đất mua theo giá thị trường bằng mồ hôi nước mắt,công sức lao động có Giấy chứng Nhận Quyền Sử Dụng đất  ghi rõ thời gian sử dụng là lâu dài.
5.Xem lại các danh từ “Thu Hồi Đất,Ban Bồi Thường Giải Phóng Mặt Bằng,đất sạch “ vì :
-Chỉ thu hồi là khi nào đất của Nhà Nước cho dân thuê hay đất bị dân lấn chiếm,còn ở đây là đất dân mua,dân sở hữu hợp pháp thì không thể dùng chữ thu hồi.Ngay cả đất Nhà Nước cấp cho dân,nhà hóa giá cho cán bộ cũng không thể dùng chữ thu hồi vì đã cho,đã bán rồi thì không có đạo lý nào đòi lại.
-Chỉ Bồi Thường là khi nào Nhà Nước làm hư hại đất,làm ô nhiễm đất không còn sử dụng được thì mới bồi thường.Nên dùng từ “Ban thanh toán tiền đất Dự Án” hoặc cụm từ nào tương tự .
-Chỉ Giải Phóng Mặt Bằng là khi nào đất nơi đó bị cướp đoạt,bị chiếm đóng,bị lấn chiếm bằng bạo lực..còn ở đây,trong trường hợp dân bị chính quyền địa phương dùng biện pháp hành chánh cưỡng chế lấy đất sở hữu hợp pháp của dân thì không nên dùng từ Giải Phóng Mặt Bằng,có thể gây ra những ngộ nhận mất doàn kết,tổn thương tình cảm của dân mà bất cứ trường hợp nào cũng cần trân trọng.Chúng ta giải phóng Miền Nam để xây dựng một xã hội công bằng,dân chủ,văn minh chớ không “giải phóng mặt bằng” đất sở hữu hợp pháp của nhân dân Việt Nam anh hùng để giao cho các công ty nước ngoài.
“Đất sạch”,không nên dùng cụm từ “Đất sạch”để chỉ đất đã cưỡng chế thu hồi của dân để giao cho các nhà đầu tư, có lẽ nào đất nhân dân đang ở là đất dơ,đất bẩn.Nếu nói theo đúng đạo lý thì chính đất bị áp đặt giá thu mua rẻ mạt,giá chỉ bằng 1/10,1/5,1/2 giá thị trường trên sự đau khổ của dân mới là đất không sạch,đất dơ,đất bẩn...
6.Thống kê số dân ,số hộ trên cả nước đã bị thu hồi đất trong các năm qua :
Thống kê,nghiên cứu,tìm hiểu từ 1993 đến nay đã thu hồi bao nhiêu ha đất trong cả nước,bao nhiêu triệu dân đã phải di dời khỏi nơi cư trú,khó khăn...  đời sống,nơi tái định cư,công ăn việc làm của họ ra sao.Và nhất là còn bao nhiêu hộ dân cho đến nay vẫn chưa có nhà tái định cư và đang sống khó khăn.Có kế hoạch hổ trợ và giúp đỡ họ,những gia đình bất hạnh đã gặp hoàn cảnh mất đất,mất nhà…
7.Nhà Nước chỉ giao đất cho Nhà Đầu Tư khi có “đất đã mua xong của dân”.không nên giao đất khi đất vẫn là của những sở hữu chủ hợp pháp.
Nhà Nước chỉ giao cho Nhà Đầu Tư những khu đất của nhà nước,những khu đất Nhà Nước đã mua của dân,đã bồi thường thỏa đáng cho dân,đã  giải phóng mặt bằng và tất cả các hộ trên khu đất đả di dời.Và chỉ “cưỡng chế thu hồi” khi nào đã có “nhà cho dân tái định cư tốt hơn hoặc bằng nơi ở cũ”để dân đến ở hoặc được “ bồi thường một thửa đất cùng diện tích tại một vị trí tương tự “ hoặc đã bồi thường cho dân với giá đất sát giá thị trường của thời điểm thu hồi với tiêu chí ”với số tiền đó,người bị thu hồi đất mua được một thửa đất cùng diện tích tại một vị trí tương tự “.Đó là gíá thi trường, Giá Thị Trường chẳng có gì khó hiểu nếu có thiện chí,có lương tâm,có đạo lý và có lòng tự trọng.
          Tóm lại Nhà Nước chỉ giao đất cho Nhà Đầu Tư trong và ngoài nước những khu đất đã mua của dân,những khu đất đã là của Nhà Nước để tránh tình trạng Dự Án kéo dài do Nhà Đầu Tư thiếu tiền bồi thường hoặc vì dân không chịu di dời do bồi thường quá rẻ.Không nên giao đất mà không hề biết đất của ai,giá thị trường đất nơi đó là bao nhiêu,bao giờ sẽ giải phóng được mặt bằng,các hộ dân ở đó sẽ đi đâu,sẽ sống ra sao,sẽ tái định cư ở đâu,bao nhiêu năm sau mới có nhà tái định cư và nhà tái định cư sẻ ở chỗ nào.Cách làm này sẽ hạn chế việc thu hồi đất bừa bãi,giảm tiêu cực và tham nhũng trong công tác quản lý đất đai.Nhà Nước nghiên cứu và áp dụng “Đề Xuất của Đại Biểu Quốc Hội TP HCM Trần Du Lịch là :Ứng tiền Ngân Sách mua đất của dân,khi đã có đất sạch,mời các Nhà Đầu Tư đấu thầu nhận đất...” . Các Nhà Đầu Tư  cũng phải có đất ,phải mua đất trước,phải có đất sạch rồi mới lập Dự Án.Không nên “đặt cày trước trâu”,lập “Dự Án Ảo” ,trên những “ khu đất tưởng tượng “ để xin Giấy Phép Đầu Tư rồi mới đi thu hồi đất,giải phóng mặt bằng…kéo dài hàng chục năm vẫn chưa giải phóng mặt bằng xong, hoặc nhờ chính quyền cưỡng chế buộc dân giao đất để rồi không làm gì cả như một số Dự Án,hoặc thay đổi quy hoạch rồi chạy tìm người sang nhượng như “ một số cò đất hạ cấp “
Xin được công bằng giữa công dân Việt Nam với nhà đầu tư,công dân VN phải có đất hợp pháp mới xin được Giấy Phép Xây Dựng một căn nhà nhỏ vài chục mét vuông nhưng nhà đầu tư thì không cần có đất,không có cả hộ khẩu thường trú,là người nước ngoài không có một công lao,gắn bó gì với đất nước này  mà vẫn xin được Giấy Phép Xây Dựng  cả một Dự Án Vỉ Đại,Hoành Tráng 30,50 ha và lại được chính quyền ưu ái “ cưỡng chế dân giải phóng mặt bằng giao đất sở hữu hợp pháp của của công dân Việt Nam cho họ để xây dựng thực hiện.Là công dân Việt Nam,tôi cảm thấy buồn tủi và đau đớn khi bị đối xử như vậy.
Để công bằng,Nhà Đầu Tư hoặc bất cứ ai,muốn xây sân Golf 100 ha,lập khu giải trí quốc tế 50 ha,xây khu tái định cư 15.000 căn hộ 70 ha v.v…thì xin mời họ cứ đi mua đất,và khi nào có đất với đày đủ giấy chủ quyền hợp lệ sẽ lập dự án và xin phép…ở Hàn Quốc,Nhật,Thái… đã làm như thế và họ đã trở thành những nước có nền kinh tế phát triển.Tôi không thể nào tưởng tượng được,các Nhà Đầu Tư Việt Nam có thể đến Tokyo, Bangkok, Seoul. Newyork, London, Paris, Quebec…để đầu tư bằng cách lập Dự Án,xin Giấy Phép Đầu Tư của Bộ Kế Hoạch và Đầu Tư của các chính quyền các quốc gia nói trên, xin Quyết Định thu hồi đất của Thị Trưởng các Thành Phố nói trên và sẽ được các chính quyền địa phương đó giúp đỡ “bồi thường giải phóng mặt bằng với giá 1/10-1/5 hoặc ½ giá thị trường “ và “ cưỡng chế di dời công dân của họ ra khỏi nơi cư trú “ để giao đất sạch cho các Nhà Đấu Tư Việt Nam“để phát triển nền kinh tế của họ”
Nếu Bộ Ngoại Giao,Bộ Kế Hoạch và Đầu Tư…biết chắc chắn nước nào có chính sách :Chính quyền thay mặt Nhà Đầu Tư nước ngoài áp giá thu hồi đất,thu mua đất của công dân nước họ với giá chỉ bằng 1/10 -1/5 -1/2 giá thị trường để giao cho Nhà Đầu Tư Nước Ngoài thực hiện Dự Án Phát Triển Kinh Tế thì xin thông báo rộng rãi cho các Nhà Đầu Tư Việt Nam,các giới doanh nhân Việt Nam để không bỏ lỡ cơ hội đến các nước đó đầu tư sẽ thu siêu lợi nhuận làm lợi cho đất nước.
8.Không sửa đổi quy hoạch tùy tiện phục vụ lợi ích giai đoạn của địa phương …
Để giải phóng cho 90%  nhân dân Việt Nam  thoát khỏi nỗi lo lắng thường trực,nỗi ám ảnh thường xuyên “ về thay đổi quy hoạch…, “ về bị thu hồi đất bất ngờ cho một Dự Án nào đó “, một tai họa có thể đổ xuống gia đình mình bất cứ lúc nào,ở bất cứ đâu, cho bất cứ ai,đó là “ Lưỡi Gươm Thu Hồi Đất “ ngày đêm treo lơ lửng trên đầu mọi người Việt Nam trên toàn đất nước.
9-Xây dựng và ban hành một cơ chế,một Hệ Thống Tòa Án giải quyết khiếu nại,khiếu tố,tố cáo… vô tư,hiệu quả,minh bạch … 
Vì hiện nay nhiều quy định pháp luật mâu thuẫn và bất hợp lý đang gây trở ngại cho người dân khi họ muốn khiếu nại hoặc khởi kiện các quyết định hành chính trong lĩnh vực đất đai.Mở cuộc điều tra,thống kê,tìm hiểu,nghiên cứu về tình trạng dân khiếu nại,khiếu tố chưa giải quyết và có kế hoạch giải quyết dứt điểm mọi trường hợp khiếu nại về đất đai.Chính quyền đối diện,đối thọai trực tiếp từng trường hợp khiếu nại,khiếu tố,tố cáo của dân và giải quyết,xét sử công khai,minh bạch và vô tư. Không nên áp dụng biện pháp hành chánh,áp giá đền bù, bồi thường quá rẻ,chỉ bằng  1/10 – 1/5 -1/2 giá thị trường gây nên biết bao đau khổ về tình cảm và đời sống của nhân dân,tạo nên những làn sóng bất bình,khiếu nại,khiếu tố,tố cáo tràn lan trên mọi miền đất nước...
 Chấm dứt tình trạng một nước Xả Hội Chủ Nghĩa nhưng thường xuyên có hàng chục ngàn Đơn Khiếu Nại,Khiếu Tố,Tố Cáo chưa giải quyết.
10- Yêu cầu tiếp tục mở các cuộc hội thảo,nghiên cứu,trao đổi về Luật Đất Đai và quyền sở hữu toàn dân,sở hữu nhà nước và sở hữu tư nhân về đất đai.
Yêu cầu tiếp tục mở các cuộc hội thảo,nghiên cứu,trao đổi về Luật Đất Đai và quyền sở hữu toàn dân,sở hữu nhà nước và sở hữu tư nhân về đất đai trong Quốc Hội,Mặt Trận,Đoàn Thể,Báo chí với sự góp ý của các giới trong cả nước.
11. Mỗi cơ quan cần công khai một Địa chỉ “Email tiếp dân,nhận Đơn,Thư Khiếu Nại,Tố Cáo của dân”
Hiện nay là thời đại công nghệ thông tin,internet, Ban Dân Vận Trung Ương Đảng,Quốc Hội,Chính Phủ,Mặt Trận,Đoàn Thể,các chính quyền địa phương v.v…lập các Web Side và Địa Chỉ Email về Khiếu Nại,Khiếu Tố,Tố Cáo,công bố rộng rãi cho toàn dân để nhận Đơn Khiếu Nại,Khiếu Tố,Tố Cáo…  tìm hiểu nguyện vọng,đón nhận,lắng nghe và có kế hoạch giải quyết những bất bình,oan ức,những hoàn cảnh bi đát của người dân.Mỗi cơ quan cần công khai một “ Địa chỉ Email tiếp dân,nhận Đơn,Thư Khiếu Nại,Tố Cáo của dân”
12. Luật Đất Đai sửa đổi theo chiều hướng hợp tình, hợp lý,hợp lòng dân sẽ chấm dứt tình trạng có 3 cái nhất đáng buồn trong quản lý đất đai : một là không được lòng dân nhất,hai là có nhiều biểu hiện tiêu cực nhất,ba là thất thoát,lảng phí nhiều nhất.(Báo Tuổi Trẻ ngày 28-10-2011)
Luật Đất Đai sửa đổi theo chiều hướng hợp tình, hợp lý,hợp lòng dân sẽ chấm dứt tình trạng như Ông Phó Chủ Nhiệm Ủy Ban Văn Hóa,Giáo Dục thanh niên,thiếu niên và nhi đồng Lê Như Tiến ( Quảng Trị ),phát biểu trong Kỳ họp Quốc Hội ngày 27-10-2011 :” Theo báo cáo thì có 2.455 cơ quan ,tổ chức với hàng ngàn chục nghìn Dự Án treo để hoang hóa tới 258.000 ha đất.Hiện còn hơn 3.300 cơ quan sử dụng đất không mục đích,cho thuê,chuyển nhượng trái pháp luật với diện tích hơn 25.000 ha.Trong khi các quận nội thành Hà Nội cần ít nhứt 1,5 triệu rưỡi mét vuông đất,TP HCM cần tới 4,8 triệu mét vuông đất cho các trường phổ thông,các trường mầm non xây mới để đạt chuẩn quốc gia thì loay hoay mãi không tìm đâu ra được mảnh đất.Tháng chín vừa rồi,tại một cuộc hội thảo,Cục Trưởng Cục Quản Lý Công Sản than phiền có 3 cái nhất đáng buồn trong quản lý đất đai : một là không được lòng dân nhất,hai là có nhiều biểu hiện tiêu cực nhất,ba là thất thoát,lảng phí nhiều nhất.(Báo Tuổi Trẻ ngày 28-10-2011).
Luật Đất Đai bảo đảm cho mọi công dân nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam An Cư Lạc Nghiệp,yên tâm về quyền sống,quyền mưu cầu hạnh phúc,bảo đảm cho mọi công dân quyền khi bị thu hồi đất được bồi thường thỏa đáng, và họ chỉ bị thu hồi trong trường hợp bất khả kháng. Luật Đất Đai Công Bằng,Dân Chủ,Văn Minh cụ thể hóa  mục tiêu “Dân Giàu,Nước Mạnh”,giúp khai thông thị trường bất động sản,phá bỏ mọi rào cản phát triển kinh tế đem lại lòng tự hào,niềm tin và củng cố khối Đại Đoàn Kết toàn dân đang rất cần trong tình hình căng thẳng ở Biển Đông,Hoàng Sa,Trường Sa hiện nay, phát triển kinh tế và bảo vệ đất nước.


Trên tinh thần”Nhìn thẳng vào sự thật..” như Đồng chí Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng đã phát biểu ngày 10/10/2011 tại Hội Nghị Ban Chấp Hành Trung Ương lần thứ 3,tôi mạnh dạn Kiến Nghị trong niềm tin tưởng được quý vị quan tâm xem xét
      Trân trọng kính chào.



         Ngô Văn Phương.



 



Ngô Văn Phương

-         Nguyên Uỷ Viên Hiệp Hội Doanh Nghiệp TP. Hồ Chí Minh (1993-2010)
-         Nguyên Phó Tổng Biên Tập báo Công Thương, TP. Hồ Chí Minh
-         Nguyên Đại Biểu Hội Đồng Nhân Dân Khóa V, TP. Hồ Chí Minh
-         Nguyên Chủ Tịch Liên Đoàn Quần Vợt TP. Hồ Chí Minh
-         Nguyên Ủy Viên Thường Trực Liên Đoàn Quần Vợt Việt Nam
-         Nguyên Ủy Viên Thường Vụ Hội Khuyến Học TP. Hồ Chí Minh
-         Nguyên Phó Chủ Tịch Hội Đồng Bảo Trợ Hội Khuyến Học TP. Hồ Chí Minh.
-         Nguyên Ủy Viên Ủy Ban Mặt Trận Tổ Quốc TP. Hồ Chí Minh.

Địa chỉ: 26 Nguyễn Cừ,  P. Thảo Điền, Quận 2, TP.HCM
Điện thoại: 540.22.891 – DĐ: 0903.80.46.57

Hỗn loạn 'ngõ sung sướng' ở Hà Nội

Mỗi tối, khi ánh đèn đường bắt đầu vàng úa, từ con ngõ "trung tâm" này, những quái xế kẹp 4, kẹp 5 cô gái bán hoa lên yên xe, rồi “đóng” với tốc độ kinh hoàng để đưa “hàng” tới các quán karaoke, nhà nghỉ.

“Trạm trung chuyển” gái mại dâm
Con “ngõ sung sướng” mà tôi đề cập đến ở đây không phải ở đâu xa lạ, mà nằm ngay giữa trung tâm của thủ đô. Đó là ngõ 107 của đường Nguyễn Chí Thanh, ngõ chỉ dài khoảng trên 100m, một đầu thông ra phía đường Láng - Trần Duy Hưng, bởi vậy nhiều tay ăn chơi hay qua lại chốn này còn đùa cợt đặt cho khu vực này cái tên “ngã ba khoái lạc”.
Được người quen giới thiệu, tôi theo chân anh chàng L., một bảo kê từng làm việc ở đây để thâm nhập vào chốn ăn chơi này. Sau khi gửi xe, chúng tôi đi bộ chầm chậm vào con ngõ, dọc hai bên đường là chi chít những biển hiệu nhà nghỉ, quán karaoke rực rỡ sắc màu, trước mỗi quán đều có hai ba thanh niên mặt mày dữ tợn, hầu hết đều tóc nhuộm, xăm trổ hình vẽ phía cổ và tay.
Cảnh hỗn loạn tại 'ngõ sung sướng' ở Hà Nội
Dọc theo "ngõ sung sướng" là hàng loạt các nhà nghỉ, quán karaoke
Khác với dự đoán của tôi rằng ở đây họ sẽ chèo kéo khi nhìn thấy khách đi vào, nhưng ngược lại, những tay trông quán này cứ lầm lì, lãnh đạm như không. Tôi hỏi L. thì được anh chàng này cho hay “chốn này không giống các tụ điểm ăn chơi khác, con ngõ này là đầu mối hay nói đúng là “trạm trung chuyển” gái làng chơi. Ở đây chuyên cung cấp nguồn “hàng” để phục vụ “thú vui xác thịt” cho các quán karaoke, nhà nghỉ quanh khu vực nội thành, đặc biệt là khu vực Cầu Giấy. Hiếm ai mò đến đây để thỏa mãn cái “thú vui xác thịt” lắm, mà thường là vui chơi ở quán xá sau đó gọi điện cho các chủ chứa đưa gái đến. Bởi vậy, những tay bảo kê thấy người lạ đến thì cũng có chút đề phòng, hoặc tỏ ra vậy nhằm “lấy le”.
Cảnh hỗn loạn tại 'ngõ sung sướng' ở Hà Nội
Xung quanh "ngõ sung sướng" vô số gái mại dâm đợi khách
Đang đi L. kéo tôi ngồi vào một quán nước bên vỉa hè, rồi khẽ thì thầm: “Anh cứ ngồi đây mà xem, tí nữa gái gú nó kéo đến có mà chật ních cả ngõ, lắm trò để thưởng thức lắm”. Quả đúng như lời L. nói, vừa nhâm nhi được vài ba ngụm trà nóng, tiếng bô xe máy “ồ ồ” to như công nông từ đầu ngõ xộc tới, ngoảnh ra tôi đã thấy có tới ba chiếc xe đi tới, mỗi xe đều kẹp chật cứng “hàng” trên yên.
Dù thời tiết đã vào đông, nhưng do tính chất của nghề nghiệp, các cô gái bán hoa vẫn ăn mặc cực kì khêu gợi, những bộ váy ngắn bó sát đùi, hay những chiếc áo cổ trễ khoét sâu để thu hút những ánh mắt tò mò. Theo quan sát của tôi, những cô gái này trông bề ngoài cũng khá sang trọng, lịch sự chứ không phải thuộc dạng ‘tạp nham”, nhiều cô trông còn quý phái nữa là đằng khác.
Cảnh hỗn loạn tại 'ngõ sung sướng' ở Hà Nội
ngoài chở bằng xe máy, các chủ quán cũng thuê cả taxi để chở "hàng" cho khách
Rít xoành xoạch xong bi thuốc lào, anh chàng L. cho biết, khu này gái cũng thuộc loại “hàng tuyển”, lại thêm làm ăn được lắm, các chủ quán nhiều mối, nên các cô đầu quân vào đây làm cũng “cá kiếm” ra trò. Tiền có dư dả nên các cô gái ở đây chăm chút được nhiều hơn, nhiều cô ‘lính mới” trông còn hơi quê mùa, một thời gian sau gặp lại có khi còn chẳng nhận ra, và tất nhiên khi đẹp mã lên giá cả của các cô cũng chẳng còn tầm thường.
“Gái đẹp ở đây thì nhiều, nhưng để gọi được các em như vậy cũng không phải là chuyện dễ, ngoài việc phải trả một món tiền kha khá, khách cũng phải quen biết, gọi điện đặt trước để chủ quán bố trí, chứ đường đột tới có khi có tiền chưa chắc có “hàng chất lượng” để vui vẻ”, anh chàng L. nói với vẻ mặt chắc như đinh đóng cột.
Ngoài những cô gái được xe máy chở đến, còn có các cô đi lẻ, cũng lượn lờ quanh khu ngõ này, đây chính là một số cô hoạt động kiểu tự do, biết chỗ này là địa điểm hút khách nên lảng vảng đến kiếm ăn. Tuy nhiên, phần lớn các cô này đều thuộc dạng xấu mã, hoặc đã quá tuổi, không còn ngon nghẻ, các tay chủ quán chẳng thèm tuyển, nên phải tự thân vận động, khách tìm đến mua vui gái tự do này cũng chỉ là thuộc dạng bình dân, hoặc “nhà quê’, chủ yếu là giải quyết nhu cầu sinh lý, chứ không cần quan tâm đến nhan sắc làm gì.
Hỗn loạn quanh "ngõ sung sướng"
Càng ngồi lâu, con ngõ sung sướng càng trở nên tấp nập, không chỉ các cô gái làng chơi tụ tập về các quán mà cả đội quái xế chuyên chở gái cũng xếp hàng một lượt.
Hầu hết các xế này đều còn rất trẻ, chỉ khoảng đôi mươi. Cứ mỗi lần có khách gọi, các cô gái chỉ cần vừa ngồi lên xe là quái xế nổ máy rồi “đóng” với tốc độ kinh hoàng. Việc kẹp 3, thậm chí là 5 người trên một chiếc xe máy là chuyện quá đỗi bình thường.
Cảnh hỗn loạn tại 'ngõ sung sướng' ở Hà Nội
Những quái xế kẹp chật ních gái bán hoa lên xe để chở đến cho khách
Không những thế, vì không muốn để khách phải chờ đợi, những tay chở gái này chẳng bao giờ chịu đi chậm, rồi thêm khoản lượn lách đánh võng. Dường như việc phóng nhanh vượt ẩu đã là một điều hiển nhiên cần làm của cái nghề mà dân chơi bời gọi với nhau là “chở hàng”.
Cảnh hỗn loạn tại 'ngõ sung sướng' ở Hà Nội
Không mũ bảo hiểm, đi nhanh, lượn lách, đánh võng là những điều thường thấy của những quái xế ở "ngõ sung sướng"
Nhiều xế dày dạn kinh nghiệm ngoài việc chở gái, còn kiêm luôn khoản chăn dắt và làm bảo kê luôn. Chẳng may có cô nào gặp phải vị khách “xấu tính” bạo lực hoặc tính bùng tiền, chỉ cần nhấc máy di động “alo” một câu, các xế này sẵn sàng lên để bảo vệ cho nhân viên của mình và xử đẹp khách.
L. nói cho tôi biết rằng, vì kiểu đi nhanh mà không ít quái xế đã phải “đo đường”, nhiều người còn mất cả mạng. Thế nhưng, một phần vì tính chất công việc, phần vì chở quá nhiều người, lại chẳng mang theo mũ bảo hiểm, "cảnh sát nhìn thấy thì có mà toi" nên những tài xế này đành phải đi thật nhanh để tránh bị bắt đồng thời cũng để tránh những ánh mắt soi mói của mọi người.
Cảnh hỗn loạn tại 'ngõ sung sướng' ở Hà Nội
Nhiều quái xế kiêm luôn công việc của một tú ông hay bảo kê
Còn đang nghe L. kể thì bỗng có tiếng tức giận “cho mày chừa, con chó này” rồi kèm theo là tiếng đấm đá thùm thụp. Tôi nhìn xem thì thấy ba cô gái làng chơi đang bâu vào đánh hội đồng một cô khác, yếu thế, cô này chỉ biết ôm đầu, mặc ba kẻ kia người thì giật tóc, người dậm chân vào người, người đứng chửi bới thậm tệ. Đánh một hồi chán chê, các cô này bỏ đi bỏ lại kẻ bại trận đang rên rỉ và nắn bóp các chỗ vừa bị đánh.
Nhìn thấy vậy tôi thấy thương thương cho cô gái bị đánh, chắc đoán được ý tôi L. liền nói: “Chuyện bình thường ở đây thôi anh, ngày nào chẳng vài ba trận như thế. Chúng nó đánh nhau suốt, gái đánh gái, xế đánh xế, gái đánh khách, xế đánh khách, rồi bảo kê đánh gái, bảo kê đánh khách. Nói chung là lúc nào cũng đánh nhau loạn cả lên. Đầu tiên em cũng thấy khổ thân mấy con bé, nhưng rồi nếu nhìn lúc nó trả thù lại thì có khi anh lại thương mấy đứa kia hơn”.
Không biết đến bao giờ cái “ngõ sung sướng” này mới có thể chuyển hóa, nhưng cứ nhìn vào đó có thể thấy, nơi đây chính là chốn trụy lạc, phát sinh của các tệ nạn xã hội và cũng là nguồn cơn lây lan căn bệnh thế kỷ.
KINH VÂN
Theo Bưu Điện Việt Nam