Đâu chăng tá |
-
Thưa bác tân Tổng bí thư
Trước hết xin tự giới thiệu với bác, em khi nhỏ bố mẹ gọi là Thằng cu Tít, lớn lên được bạn bè phong một cái tên rất là oách, là “Đâu chăng tá”, đi bộ đội, được kết nạp vào Đảng ta, và bây giờ làm nghề cửu vạn kiếm sống suốt ngày chầu việc ở cái “chợ người” Giảng Võ, hết việc thì nghe bọn đồng liêu cửu vạn bàn chuyện nhân tình thế thái, chúng cũng ngứa mồm bàn cả việc thiên đình. Chúng em thì trình độ chính trị chỉ cao hơn bọn vịt giời tí ti, nhưng nghe được cái gì thì xin thưa với bác cái đó. Chúng nó cử em đại diện để viết những điều thỉnh nguyện này gửi bác, là tại vì, trong cái hội cửu vạn ở đây, em được bầu là có học nhất hội: Em đã học hết kỳ 1 của lớp 2. Còn chúng nó thì, đứa mù chữ, đứa mới học hết kỳ 2 của lớp 1.
Thay mặt anh em đồng liêu cửu vạn, chúng em xin gửi đến tân Tổng bí thư 6 điều thỉnh nguyện sau đây.
Điều thỉnh nguyện thứ nhất, chúng em xin chân thành chúc mừng tân Tổng bí thư đã chính thức nhậm chức sau khi được Đại hội XI bỏ phiếu tín nhiệm. Chúng em mừng thật sự là vì chúng em đã chờ đợi mỏi mắt qua hai nhiệm kỳ đại hội, nay mong có tân Tổng bí thư, hy vọng có tân chính sách để dân đen chúng em được nhờ.
Điều thỉnh nguyện thứ hai, đây là lần đầu tiên Đảng ta có Tổng bí thư là Giáo sư Tiến sỹ. Có lẽ hiếm có một đảng cộng sản nào trên thế giới chọn ra được một vị Tổng bí thư có học hàm học vị cao chót vót như vậy. Thú thực chúng em thì mù tịt, chẳng hiểu Giáo sư Tiến sỹ là cái chi chi, chỉ biết ở làng chúng em, bán ruộng bán nhà kiếm tiền gửi con ra Hà Nội học thì may lắm cũng chỉ kiếm được cái bằng Cao đẳng, Cử nhân là cùng. Chúng em hỏi những đưa đi học, từ Cao đẳng, Cử nhân chúng mày đến Giáo sư Tiến sỹ thì mất bao nhiêu thời gian. Chúng nó bảo phải mất một núi tiền loại 500 ngàn đồng. Ơ hay, mới lạ làm sao: Em hỏi chúng nó hết bao nhiêu năm tháng, mà chúng lại không tính năm tính tháng, mà tính bằng núi tiền. Vì thế mà chúng em kính trọng bác. Vậy thì chúng em xin gửi đến bác một lời thỉnh nguyện: Đương nhiên bác là Tổng bí thư thì phải nói như nghị quyết, nhưng nói thật với bác nhá: ông nội em năm nay đã ngoài tám mươi tuổi. Ông nội em bào cái nghị quyết này đọc hao hao giống cái nghị quyết viết từ 50-60 năm trước đây. Thôi, chúng ta có truyền thống “nói dzậy mà không phải dzậy”. Bác cứ theo nghị quyết mà nói, vì bác là đảng viên, nhưng bác lại là Giáo sư, mà lại Giáo sư triết học hay là xây dựng Đảng gì gì đó, thế thì bác chắc là đọc thông viết thạo cái phép “Biện chứng duy vật” của ông tổ cộng sản Các Mác. Vậy thì bác cố gắng làm những việc biện chứng ích quốc lợi dân sát với tình hình hiện nay, đừng mơ hồ lùi về năm sáu mươi năm trước, còn khi nói, thì bác cứ nói như 50-60 năm trước cũng chẳng sao.
Điểm thứ ba muốn thỉnh nguyện với bác, là hai nhiệm kỳ vừa qua người ta làm rất nhiều việc rước họa xâm lăng vào nhà. Phí công chúng em đổ máu trên chiến trường. Bọn thế lực thù địch suốt ngày ra rả rót vào tai nhân dân quần chúng cách mạng của ta. Chúng nó bảo, bác là thuộc phe “thân của lạ” (ý muốn nói bác thích cái nước lạ). Chúng em chỉ mong Giáo sư hãy chứng tỏ mình không hám cái “của lạ”. Cụ thể là, sau khi nhậm chức, Tổng bí thư Giáo sư nên chọn đi thăm một cái nước không lạ lắm để hùng hồn bác lại luận điệu của chúng. Tiếp đó, phải tìm cách khôn khéo để rút cổ ra khỏi cái gông của nước lạ kia. Và nói như ông Thứ trưởng Quốc phòng Nguyễn Chí Vịnh, là không để ai thương lượng trên lưng dân tộc Việt Nam. Chắc tân Tổng bí thư còn lạ gì nữa, dân tộc chúng ta vốn có tiếng quật cường, việc gì chứ việc luồn cúi người ngoài thì không bao giờ lịch sử tha thứ. Vì vậy, nếu làm được việc thứ ba mà chúng em thỉnh nguyện, chắc chắn sẽ là việc trọng đại trong nhiệm kỳ của bác mà cả nước ghi công, tất nhiên trong đó có chúng em.
Điểm thứ tư muốn thỉnh nguyện với bác, là hết nhiệm kỳ này bác đừng có đưa cái thằng Nguyễn Phú… vớ vẩn nào đó con bác vào Trung ương nhá. Xấu lắm. Vừa có bài báo trên mạng của thế lực thù địch nó nói xấu lãnh đạo của ta, nó bảo ông ta đưa con trai đi lao động ở Đức năm 1982, khi cậu ấm mới 18 xuân xanh, nghĩa là chưa học hết bậc trung học. Từ sáng tới tối phải tần tảo khắp nơi để tích góp từng cái xe đạp Mifa. Đến năm 1988 cậu ta về nước thất nghiệp. Bài báo về cuộc đởi cậu ấm bị ngắt quãng từ 1988 đến 2000. Đoạn này thì cánh cửu vạn chúng em lại biết tường tận: Cậu ấm suốt ngày lê la ở các quán trà vỉa hè trên đường Giảng Võ, Láng Hạ rao bán mấy côn-tê-nơ xe đạp, xe máy, suốt ngày nói năng lảm nhảm say rượu bét nhè. Vô nghề nghiệp, học lăng nhăng đâu đó, rồi cũng có hai cái bằng Cử nhân khoe với cánh cửu vạn chúng em. Thế là được ông bố dìu dắt làm công tác đoàn, rồi chọn được một cái chức ngon lành là Bí thư một tỉnh ngay sau lúc dân chúng hàng huyện vừa mới kéo nhau lên vây trụ sở tỉnh đường vì hình như công an trót… giết nhầm một thanh niên không đội mũ bảo hiểm thì phải. Rồi từ đó cậu ta đã dùng chức vụ này làm bàn đạp để vào Trung ương. Không phải một trường hợp ấy đâu mà nhiều vị trong Bộ Chính trị hiện nay đều đua nhau, có con cháu được bầu vào trung ương đợt này, nhằm làm chỗ thế chân mình khi hết khóa. Họ cứ tưởng thế là đắc sách lắm, nào là được đề cử ở hội trường chứ mình có giới thiệu đâu… Nhưng giới cửu vạn chúng em thì cười ha hả, thấy trước cái xu “thế Triều Tiên hóa” hình như đã không xa với đất nước nữa rồi. Cứ xem các cụ Duẩn, cụ Đồng, cụ Giáp, cụ Trường Chinh và nhiều cụ khác nữa thuộc thế hệ học trò trực tiếp của Bác Hồ, nào có hề có người nào làm cái việc lo lót chỉn chu kiểu ấy – đó mới xứng đáng là nhân cách của lãnh tụ với tầm nhìn xa vì lợi ích đất nước, dân tộc, mà không khoanh vào chút bả vinh hoa phú quý của riêng gia đình con cháu nhà mình chứ. Chỉ mong tân Tổng bí thư sẽ không lặp lại cái việc làm để miệng tiếng người đời như thế.
Điều thỉnh nguyện thứ năm. Xin tân Tổng bí thư hàn gắn vết thương dân tộc, cái vết thương rạn nứt từ ngày Đảng ta làm cuộc cải cách ruộng đất. Không biết trong nhà Tổng bí thư có ai thuộc diện bị mang ra đấu tố, rồi bị liệt vào “ngụy quân ngụy quyền” không. Tôi nghĩ là có, vì những cuộc chiến tranh diễn ra triền miên trên đất nước ta đã gây chia rẽ dân tộc vô cùng lớn, nó len lỏi vào từng gia đình ngõ xóm. Có một bộ phận rất lớn trong dân tộc không thích cộng sản, không hề mê cái lý tưởng xã hội chủ nghĩa mà họ thấy hình như chỉ có đâu trên trời chứ có thực ở cõi trần gian đầy nước mắt này đâu. Nếu Tổng bí thư có được cái nhìn quảng đại, không chấp nhất khư khư vào những tín điều, thì toàn dân tộc sẽ được nhờ, mà cái bọn “thế lực thù địch” kia tức khắc sẽ hòa vào lòng dân tộc. Cái được của dân tộc không phải là gần 4 triệu người Việt và tài sản của họ, mà cái được lớn nhất, là từ đây dân tộc sẽ trở thành một khối đại đoàn kết chống nguy cơ xâm lược nhãn tiền mà bọn “nước lạ” đang đe dọa từng ngày từng giờ trên đất nước ta.
Điều thỉnh nguyện thứ sáu, và cũng là điều thỉnh nguyện cuối cùng, là phải giải tỏa thực trạng lộng quyền của Đảng ta. Đảng ta quyền quá lớn, nhưng chẳng có chế tài nào với Đảng ta khi Đảng ta sai lầm. Giết oan hàng vạn người, kể cả đồng chí của mình, … thế mà chỉ đưa ra được một lời xin lỗi, rồi cứ lặp đi lặp lại lời khen Đảng ta đã biết xin lỗi; Đảng vừa bán đất, vừa thanh tra việc bán đất; Đảng tham nhũng, vừa lãnh đạo chống tham nhũng, thì làm sao mà thanh tra bán đất và chống tham nhũng cho đặng? Dư luận xã hội từ lâu đã bức xúc đòi hỏi phải công bố một đạo luật về Đảng. Đảng kêu gọi toàn dân phải sống và làm việc theo Hiến pháp và pháp luật. Vậy mà chỉ trừ có Đảng là được hoạt động ngoài vòng pháp luật, thậm chí ngồi trên pháp luật. Hèn nào mà dân ta đang dần dần… nguyện một lòng theo Đảng sống ngoài vòng pháp luật, xử với nhau theo luật rừng.
Thưa tân Tổng bí thư. Em vài lời mộc mạc thô thiển. Chữ nghĩa của em khí ít. Có điều gì nghịch nhĩ xin tổng bí thư chỉ bảo.
ĐCT
HT biên tập
Tác giả gửi trực tiếp cho BVN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét