Hoàng Kim (Đồng Tháp)
Nông dân chúng tôi có gì?
Chúng tôi có thửa vườn, mảnh ruộng.
Nhưng,
đất đai thuộc sở hữu toàn dân:
thửa vuờn, mảnh ruộng là của Nhà nước?!
Nhà nước muốn lấy đất của nông dân chỉ cần ra quyết định thu hồi,
và áp cho một mức đền bù rẻ mạt.
Nhận tiền đền bù thì yên thân, không nhận bị cưỡng chế.
Dù đất bị lấy để phân lô bán nền,
với tên gọi mỹ miều là những dự án phát triển đô thị.
Hãy nhìn huyện Văn Giang (*)
Nơi cách thủ đô Hà Nội 9 km đường chim bay.
Nơi năm 2020 sẽ trở thành đô thị loại 4, rồi trở thành thị xã.
Nơi đang nhộn nhịp đầu tư bất động sản.
Nơi giá đất tăng lên từng ngày.
Giá căn hộ hiện thời rẻ nhất là 20 triệu đồng một mét vuông.
Biệt thự và nhà phố giá 45 triệu đồng một mét vuông.
Vậy mà:
Chính quyền hào phóng đền bù cho nông dân 135.000 đồng một mét vuông,
Lại nổ ran trời: giá cao nhất tỉnh,
Nông dân lại không chịu mức đền bù này.
Chính quyền nghĩ:
“Quả là bọn dân đen cứng đầu cứng cổ, được voi đòi tiên,
bọn này không cưỡng chế không được”
Vậy là 1.000 chiến sĩ công an, dân quân với dùi cui súng đạn,
tiến hành thắng lợi việc cưỡng chế lấy đất của 200 nông dân chống đối.
Đất vùng sâu, vùng xa giá rẻ mạt nông dân an tâm sử dụng lâu dài, chẳng ai thèm để ý.
Đất sắp thành đô thị giá tăng cao Nhà nước lấy lại.
Đất tăng giá chủ dự án và những người ký dự án thu lợi, nông dân mất đất.
Đô thị càng phát triển càng có nhiều cán bộ bỗng dưng giàu sụ, càng có nhiều nông dân vác bị lên đường tha phương cầu thực.
Nông dân chúng tôi có gì?
Chúng tôi có lúa gạo.
Nhưng,
lúa gạo chúng tôi làm ra thuộc quyền sở hữu của Hiệp hội Lương thực Việt Nam, là những doanh nghiệp Nhà nước.
Hiệp hội Lương thực Việt Nam muốn bán gạo của chúng tôi cho nước ngoài bao nhiêu thì bán.
Giá bán gạo là một bí mật, nông dân không bao giờ được biết.
Hiệp hội Lương thực Việt Nam muốn mua lúa chúng tôi giá bao nhiêu thì mua.
Lợi nhuận hằng năm của Hiệp hội Lương thực Việt Nam là một bí mật, nông dân không bao giờ được biết.
Để ăn cướp hết lợi nhuận của nông dân – để bóc lột nông dân tận xương tủy – Hiệp hội Lương thực Việt Nam bày ra quỉ kế “mua lúa tạm trữ”.
Lừa bịp nông dân rằng mua lúa tạm trữ để giữ giá cho nông dân.
Đông xuân năm 2012,
giá lúa đang là 6.200 đồng/kg, Hiệp hội Lương thực Việt Nam tuyên bố mua lúa tạm trữ với giá không dưới 5.000 đồng/kg, để giữ giá lúa.
Vậy là giá lúa xuống còn 5.500 đồng/kg.
Giữ giá lúa cái con… khỉ khô, ăn cướp thì có.
Chỉ có bọn thần kinh không bình thường, hay bọn độc quyền mới ăn nói ngang ngược như vậy.
Vậy mà Chính phủ lại tin và cho Hiệp hội Lương thực Việt Nam vay không lãi để mua tạm trữ.
Cho Hiệp hội Lương thực Việt Nam vay không lãi để mua lúa giá không dưới 5.000 đồng/ kg khi giá lúa đang là 6.200 đồng/ kg.
Trò hề này không biết còn diễn đến bao lâu.
Cơ chế xuất khẩu gạo bất nhân, bất trí và bất lương này sao cứ tồn tại ngang nhiên? Phải chăng vì “gởi giá”?
Chính sách bần cùng hóa nông dân này không biết còn thực hiện đến bao giờ?
Nông dân chúng tôi có gì?
Chúng tôi có sự lo lắng đất bị thu hồi.
Chúng tôi có nỗi nhọc nhằn làm ra hạt lúa.
Chúng tôi có nỗi uất hận lúa bị Hiệp hội Lương thực Việt Nam mua giá rẻ rồi bán lại giá cao.
Lạy trời, cho có sự thay đổi:
Chính phủ Việt Nam giống như Chính phủ Thái Lan.
Nông dân chúng tôi có gì?
Đất đai: thuộc sở hữu toàn dân.
Lúa gạo: thuộc sở hữu của các doanh nghiệp nhà nước trong Hiệp hội Lương thực Việt Nam.
Chẳng có gì. Chúng tôi là vô sản.
Mọi thành phần kinh tế khác được phép hữu sản.
Chỉ có nông dân bị bắt mãi làm vô sản.
Người anh em công nhân thuộc liên minh vô sản, cũng được phép sở hữu nhà máy của mình.
Tại sao nông dân không được phép sở hữu ruộng đất của cha ông để lại?
Hay để dễ bề lấy đất của nông dân chia chác phân lô bán nền?
Nhân danh lý tưởng nào đem công an cưỡng chế đất của nông dân giao cho bọn nhà giàu làm dự án thu siêu lợi nhuận?
Hãy giải thích xem những “thầy dùi” của Đảng: nhân danh lý tưởng nào lại đi tước đoạt quyền sở hữu của nông dân?
Nông dân chúng tôi có gì?
Chúng tôi có một lòng tin Nhà nước.
Và mỗi ngày lòng tin ấy mỗi mất đi.
H. K.
(*) Thời báo Kinh tế Việt Nam, bài “Nhộn nhịp đầu tư bất động sản tại Văn Giang”
Tác giả gửi trực tiếp cho BVN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét