25/12/12

Công nhân Việt Nam bị bóc lột hàng đầu Châu Á!

http://www.rfa.org/vietnamese/programs/EconomicForum/Attracting-FDI-VLong-NgXNghia-06232010223037.html/citibank_hanoi-305.jpg
Theo: Báo Tổ Quốc
-
LGT: Bài viết sau đây của tác giả abcsukien, trả lời bài viết “Bao Giờ” của Tuệ Vân, được đăng trên báo Tổ Quốc ngày 29 tháng 12 năm 2010, một cách chi tiết đã vạch rõ sự kiện công nhân Việt Nam, giai cấp nồng cốt của chế độ cộng sản, đã được đảng và nhà nước Việt Nam bảo vệ quyền lợi và lo lắng cho cuộc sống như thế nào. Kính mời quý độc giả cùng theo rõi.

1/. Công nhân Việt Nam bị bóc lột hàng đầu Châu Á! :
Các công ty sản xuất hàng hóa đổ tới Việt Nam mở nhà máy sản xuất chỉ vì giá nhân công ở Việt Nam quá rẻ và chủ nhân mặc sức bóc lột sức lao động. — Matthias Duhn, Giám đốc Phòng Thương Mại Châu Âu tại Việt Nam nhận định như vậy tại một hội thảo do Cục Xúc Tiến Thương Mại, Bộ Công Thương phối hợp tổ chức ngày 10 /12 /2010.
Bản tin tờ Thanh Niên thuật lại các con số khảo sát lương bổng công nhân tại khu vực Á Châu được nêu ra tại cuộc hội thảo nói trên cho thấy “Indonesia $82 USD/tháng, Trung Quốc $117 USD/tháng, Thái Lan $156 USD/tháng, Philippines $167 USD/tháng, Malaysia $336 USD/tháng, Ðài Loan $540 USD/tháng, Hàn Quốc $830 USD/tháng, Singapore $1,146 USD/tháng và Nhật $1,810 USD/tháng.”
Chỉ được trả “với gần $49 USD/tháng, lương của người lao động Việt Nam chỉ xếp trên Campuchia – với $47.36 USD/tháng”, ông Matthias Duhn nói rõ.
Vì lương chết đói, hàng trăm vụ đình công xảy ra tại Việt Nam mỗi năm để đòi tăng lương. Không những lương thấp, công nhân tại Việt Nam còn bị ép buộc làm hơn số giờ lao động qui định mà không được trả tiền phụ trội.
2/. Công nhân Việt Nam bị bóc lột hàng đầu Châu Á! :
Bữa cơm trưa được cung cấp nhưng không đủ phẩm chất để tái tạo sức lao động. Nghỉ bệnh, thai sản bị có thể bị đuổi luôn. – Matthias Duhn, Giám đốc Phòng Thương Mại Châu Âu tại Việt Nam.
Cũng trong cuộc hội thảo diễn ra ngày 1-12-2010, theo báo cáo của UBND tỉnh Bình Dương:
Trong 11 tháng qua, tại tỉnh đã xảy ra 95 vụ đình công có sự tham gia của hơn 64.000 công nhân. Số vụ tranh chấp tập thể lên đến 73 vụ với hơn 22.000 người tham gia. So với cả năm 2009, số vụ đình công đã tăng hơn 100%.
Phần lớn vụ đình công liên quan đến chất lượng khẩu phần ăn của công nhân. Một công nhân đang làm việc cho doanh nghiệp có vốn nước ngoài cho biết lý do: “Tụi em tăng ca liên tục nhưng bữa ăn nào cũng chỉ có vài miếng thịt mỡ, rau rác lèo tèo, nuốt không vô. Cơm canh đã dở nhiều lúc lại còn bị thiu, có khi ăn vào là xách quần chạy không kịp. Tụi em kêu hoài nhưng không được ai giải quyết nên mới đình công…”. (baomoi.com: Ngày 31/12/2010, sau khi ăn cơm, gần 500 công nhân đã phải vào viện cấp cứu khẩn cấp vì ngộ độc thực phẩm)
Đây là tiếng chuông báo động về một thực trạng kéo dài: công nhân đang bị vắt kiệt sức và không ai chăm lo cho họ, từ cái ăn đến chỗ gửi con, chưa nói đến chuyện cao xa hơn như đáp ứng nhu cầu văn hóa của họ. — (TBKTSG: Chuyện đình công và bữa cơm công nhân)
3/. Công nhân Việt Nam bị bóc lột hàng đầu Châu Á! : “Trắng trợn và kinh khủng nhất là các qui định của luật pháp VN về cấm đoán công nhân đình công; nó đi ngược lại mọi công pháp quốc tế và là đòn chí mạng đánh vào công nhân vì sự tự vệ duy nhất của họ là …đình công!!!” – “Hệ thống công đoàn VN đều là các tổ chức ngoại vi của Ðảng Cộng Sản, không bảo vệ quyền lợi của người lao động”– Matthias Duhn, Giám đốc Phòng Thương Mại Châu Âu tại Việt Nam.
Tổ chức công đoàn trong các công ty nói chung, chính là cái cớ để Đảng CSVN nói rằng, quyền lợi của người lao động đã được bảo đảm thông qua các tổ chức công đoàn. Đây chỉ một hình thức ngụỵ trang, là hình thức trá hình nhằm kiểm soát mọi hoạt động của công dân nhằm loại bỏ sự manh nha hình thành và phát triển của các tổ chức dân sự chính hiệu, điều mà các nhà nghiên cứu chính trị, xã hội đã từng cho rằng, công đoàn chính là một tổ chức dân sự giả hiệu, là cánh tay nối dài của Đảng.
(a). Theo Bách khoa toàn thư mở Wikipedia: Công đoàn (nghiệp đoàn, liên đoàn lao động) là “một hiệp hội của những người làm công ăn lương có mục đích duy trì hay cải thiện các điều kiện thuê mướn họ”. Ở các nước tiên tiến, Công Đoàn do công nhân tự đứng ra thành lập (Công Đoàn trong công ty) và trả tiền cho Vị Lãnh Đạo công đoàn để bảo vệ họ.
Nhưng mà Công Đoàn [quốc doanh] ở Việt Nam thì sao ?.
Cũng theo Bách khoa toàn thư mở Wikipedia: Công đoàn ở Việt Nam “là tổ chức chính trị – xã hội rộng lớn của giai cấp công nhân và của người lao động Việt Nam tự nguyện lập ra dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam
Trước khi có các chính sách “đổi mới” , toàn bộ nền kinh tế Việt Nam là thuộc về nhà nước, và nhà nước lại thuộc về “giai cấp công nhân”. Khi đó công nhân cũng được coi là chủ sở hữu của chính nhà máy hay công ty mà mình làm việc.
Lúc đó, trong guồng máy sản xuất của VN, Xí Nghiệp quốc doanh là chủ đạo. Đảng CSVN cho xây dựng tại mỗi XNQD cái cơ chế gọi là BỘ TỨ. Nó gồm có: Chi bộ đảng viên – Ban giám đốc toàn là đảng viên – Công đoàn do đảng viên nắm và Đoàn Thanh Niên CS cũng do đảng viên nắm. Ðảng làm chủ, đảng cũng là đại biểu công nhân. Những mâu thuẫn nếu có chỉ là những mâu thuẫn nội tại của công nhân với chính họ và do đó không hề cần đến thương lượng hay toà án.
Sau khi “đổi mới”, Công đoàn [quốc doanh] vẫn không tách rời khỏi sự quản lý quá chặt chẽ của nhà nước, nghĩa là cũng phải quan tâm đến lợi ích của toàn thể chứ không chỉ lợi ích của công nhân. Khi có mâu thuẫn giữa người lao động và chủ thuê lao động, Công đoàn luôn phải thoả mãn với những mục tiêu khác nhiều hơn là quyền lợi của công nhân. Những mục tiêu này có thể kể ra là: trật tự trị an xã hội, duy trì sự hấp dẫn của thị trường lao động giá rẻ, đảm bảo mục tiêu kinh doanh của doanh nghiệp … (BBC: Cấm đình công trong ngành trọng điểm)
Mâu thuẫn nội tại của Công đoàn Việt Nam, do đó, đã triệt tiêu những chức năng lẽ ra phải có của nó. Công đoàn không còn đại diện cho lợi ích chỉ của người lao động làm thuê như trên danh nghĩa.
Một việc được cho là vô lý nữa ở công đoàn [quốc doanh] Việt Nam là các công đoàn không do các công nhân thành lập nên và cán bộ công đoàn VN nhận lương trực tiếp hay gián tiếp từ chính công ty họ đặt trụ sở để bảo vệ cho công nhân công ty đó. (Công đoàn – Bách khoa toàn thư mở Wikipedia)
(b). Các qui định của luật pháp VN về cấm đoán công nhân đình công vô cùng bất cập, có tính chất ‘đánh đố’ người công nhân. Thí dụ như công nhân muốn đình công hợp pháp thì phải trải qua thủ tục hòa giải 17 ngày với giám đốc xí nghiệp. Trường hợp hòa giải bất thành thì phải có 1/2 số công nhân đồng nghiệp ký tên xin đình công đồng thời còn phải được 03 cán bộ công đoàn ký tên đồng ý chuyển đơn đến các cơ quan liên hệ. !?
- Ngay chính bà Cù Thị Hậu – Chủ tịch Tổng Liên Đoàn Lao Động VN mà còn phải thú nhận: Công nhân muốn đình công thì phải đi qua công đoàn ở trong xí nghiệp. Nhưng bà lại than là ngay những người là chủ tịch công đoàn trong xí nghiệp cũng không dám quyết định đình công, vì họ lo mất việc, họ có thể bị chủ nhân đuổi.
Bà Cù Thị Hậu cũng nói luật lệ đình công đòi hỏi phải mất hơn 20 ngày để làm các thứ thủ tục, mà chính bà cũng nghĩ là người lao động không thể kiên nhẫn đợi 20 ngày được!. Và trong các thủ tục có việc phải ra hội đồng hòa giải, mà cái hội đồng này thì lại do chính giám đốc xí nghiệp ngồi …chủ tọa! .
– Trong 01 cuộc làm việc giữa đoàn khảo sát của Ủy ban các vấn đề xã hội Quốc hội với lãnh đạo UBND TP.HCM cùng đại diện Công đoàn doanh nghiệp ở Khu chế xuất Tân Thuận và Khu công nghiệp Tân Tạo ngày 20-6-08 có 01 câu hỏi bức xúc được đặt ra:
Bà Trương Thị Mai, chủ nhiệm Ủy ban các vấn đề xã hội Quốc hội, đặt câu hỏi. “Nếu có thể diễn ra một cuộc đình công hợp pháp, đúng trình tự, cán bộ CĐ có dám lãnh đạo CN đình công không?”
Ông Trương Lâm Danh – phó chủ tịch Liên đoàn Lao động TP.HCM nhìn nhận: “Nói thật với các đồng chí, đây là điều không tưởng!”. Theo ông Danh, trong bối cảnh cán bộ làm công tác CĐ cấp cơ sở hưởng lương từ DN như hiện nay thì không ai đủ can đảm đánh đổi “nồi cơm” của mình để bênh vực người khác !. (Tuổi Trẻ: Công đoàn có dám lãnh đạo đình công?)
- Cái tổ chức gọi là “công đoàn” ở Việt Nam hiện nay chỉ là một cánh tay của đảng Cộng Sản VN mà thôi. Cái tổ chức gọi là công đoàn của đảng Cộng Sản VN hiện chỉ lo bảo vệ giới chủ nhân. Công đoàn [quốc doanh] VN, trong hiện tại, vẫn chỉ là một guồng máy để kiểm soát công nhân !. Ông Lê Trung Nghĩa, chủ tịch công đoàn các khu chế xuất vùng Sài Gòn than với nhà báo: “Công đoàn hiện không kiểm soát nổi tư tưởng họ (tức các công nhân) nên khó vận động chỉ bằng lý lẽ”. [Rõ ràng là ông Nghĩa xác nhận vai trò của ông là “kiểm soát tư tưởng” của người lao động]. Chưa hết, ông Nghĩa còn có ý đe dọa, khi nói …không thể “vận động chỉ bằng lý lẽ.”
Như vậy thì công đoàn [quốc doanh] sẽ vận động công nhân bằng cách nào? Tất nhiên, đó là “cơ quan an ninh thành phố đã triệu tập một số đối tượng công nhân quá khích; hoặc đó là cái …còng số tám”
Hậu quả là: Các sự mâu thuẫn, vô lý, tráy khoái vừa phân tích nêu trên đã dẫn đến hàng chục ngàn vụ đình công của công nhân trong các năm từ 1990 đến nay, và hầu hết các vụ đình công này bị coi là …bất hợp pháp vì không do Công đoàn Việt Nam tổ chức. (Wikipedia)
http://www.tin247.com/dinh_cong_tai_kcn_thang_long_bat_hop_phap-1-31048.html
http://www.buinhuhung.com/VieetjNamTangCheek/DdanrApkCoongNhaan_BawckGiang.htm
Hậu quả là: Các sự mâu thuẫn, vô lý, tráy khoái đó cũng dẫn đến tình trạng, nhiều nơi giới chủ, đặc biệt là giới chủ người Đài Loan và người Hàn Quốc đã đánh đập công nhân Việt Nam, làm nhục công nhân Việt Nam, xúc phạm đến lòng tự trọng và tự tôn dân tộc của người Việt Nam chúng ta.
Thay vì đứng trước những hoàn cảnh như thế, những chuyển biến như thế, Đảng Cộng sản Việt Nam, chính quyền nhà nước Cộng Sản Việt Nam phải đứng về phía đồng bào mình, bênh vực cho những người lao động, bênh vực cho những người công nhân VN. Nhưng tiếc rằng, Tổng Liên đoàn Lao động Việt Nam cũng như chính quyền các cấp cũng như các địa phương nơi đã xảy ra những cuộc bãi công, đình công của người lao động như vậy, họ lại hùa với giới chủ tư bản, hùa với những giới chủ người ngoại quốc và cả những giới chủ ở trong nước để trù dập, đàn áp những người đứng ra tổ chức đình công, bãi công. Con số những nhân vật lãnh đạo đứng ra tổ chức những cuộc đình công và những công nhân tích cực tham gia những cuộc đình công bị bắt có lúc lên tới nhiều chục người. (Nguyễn Khắc Toàn – Ðại Diện Công Ðoàn Ðộc Lập VN)
Bảo vệ chủ nhân ngoại quốc đàn áp chính người dân của mình, Đảng Cộng Sản Việt Nam hiện hình là đảng Mafia phản dân hại nước !.
***** Bao giờ thì người CÔNG NHÂN quyết định rời bỏ mối nhục: Công nhân Việt Nam bị bóc lột hàng đầu Châu Á!
Những vụ “đình công bất hợp pháp” nổ ra từ những năm 1990 cho đến hết năm 2010 cho thấy cái mặt nạ của chế độ cộng sản VN đã bị lật ngửa. Đảng CSVN không phải là “đại biểu của giai cấp công nhân VN”.
Hiện giờ, các công nhân lao động VN đang rầm rộ đứng lên đòi tăng lương và đòi cải thiện chế độ làm việc. Chính quyền csvn cũng như cái tổ chức công đoàn [quốc doanh] VN lại chính là những hàng rào cản trở họ.
Hãy quan tâm giúp đỡ để họ đứng ra tự tổ chức lấy những nghiệp đoàn độc lập, tự do và tự nguyện của họ (giống như Công Ðoàn Ðoàn Kết ở Ba Lan hồi 1980). Sau đó, hãy quan tâm giúp đỡ để họ đứng ra đòi quốc hội phải làm ra luật lệ mới về thể lệ thành lập nghiệp đoàn tự do.
Dư luận đồng bào hải ngoại hãy lên tiếng mạnh mẽ và theo dõi sát sao để bảo vệ phong trào thành lập nghiệp đoàn tự do cho công nhân VN.
Đống củi đã chất, chỉ chờ bó đuốc!
Bó đuốc đã sẵn, chỉ cần mồi lửa!
Sẽ có mồi lửa do chính họ đốt.
Những người sẽ xô đổ miếng domino cuối cùng còn lại trong dịp kỷ niệm 20 năm ngày Bức tường Berlin sụp đổ có lẽ không phải ai khác mà chính là tầng lớp công nhân, chính là những người ủng hộ họ, chính là những người giác ngộ họ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét