10/1/11

Chuyện Vinasin và Báo Quân đội cười

Kami
Trong các vấn đề làm đau đầu Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng vào giờ phút này là vấn đề Tập đoàn Vinashin, vì sự sống còn của Vinashin có tầm quan trọng quyết định trong việc chạy đua vào chiếc ghế Tổng Bí thư Đảng CSVN trong năm tới. Thực ra dưới con mắt của các chuyên gia kinh tế thì cái ung nhọt Vinashin đã có biểu hiện nguy hiểm từ rất lâu rổi.  Từ trước khi ông Nguyễn Tấn Dũng ký Quyết định số 103/QĐ- TTg về việc phê duyệt Đề án thí điểm hình thành Tập đoàn Kinh tế Vinashin, và quyết định 104 QĐ – TTg về việc thành lập Công ty mẹ Tập đoàn Công nghiệp tàu thủy Việt Nam với mục đích hình thành Tập đoàn Kinh tế Vinashin đa sở hữu trong đó có sở hữu Nhà nước là chi phối bao gồm các doanh nghiệp 100% vốn Nhà nước.
Vì coi Vinashin như ngọn cờ đầu, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng nghe các quân sư quạt “máy” xui dại, với một chiến lược phát triển, với viễn tưởng sẽ xây  dựng thành công và đưa những tập đoàn công nghiệp nhà nước hàng đầu thành những tập đoàn kinh doanh lớn theo kiểu định hướng XHCN. Tất cả đều dựa vào mô hình chaebol, là những tập đoàn công nghiệp lớn, quy mô như Samsung, Huyndai… của Hàn quốc, đã đưa Hàn quốc ra khỏi nghèo đói để trở thành một trong những nước giàu có và phát triển. Đó chính là lý do vì sao khoảng 750 triệu đô-la từ cuộc phát hành trái phiếu đầu tiên của Việt Nam ra nước ngoài đã được Thủ tướng Nguỹen Tấn Dũng quyết định chuyển qua cho Vinashin toàn bộ.
Công nhân Nhà máy đóng tàu Dung Quất. Nguồn: AFP
Về hậu quả kinh tế, thiệt hại bước đầu của Vinashin qua kiểm tra sơ bộ cho thấy tập đoàn này đã để lại khoản nợ là 86.000 ngàn tỷ VND, tương đương với 4,3 tỷ đô la Mỹ so với tổng giá trị tài sản hiện có của Vinashin là 104.000 tỷ VND. Số tiền nợ này nhiều tới mức nếu bổ đầu bình quân mỗi công dân nước Cộng hòa XHCN Việt nam, kể từ em bé vừa cất tiếng chào đời đến người chuẩn bị trút hơi thở cuối cùng cũng phải mắc nợ khoảng hơn 1 triệu VND. Trong một  thư ngỏ của TS Vũ Triệu Minh gửi Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng,  ông TS Vũ Triệu Minh đã nói toạc rằng ” … Chỉ trong một chớp mắt, mỗi người dân Việt Nam phải trả nợ cho Vinashin của ông một triệu đồng đấy. Số tiền này đủ để ông xóa nghèo cho toàn dân Việt Nam trong vòng 20 năm…”
Nhưng tiền bạc chưa phải là chuyện lớn, vấn đề quan trọng là công ăn việc làm và cuộc sống của người lao động của Vinashin. Theo  Báo Thanh niên cho biết ” Ngày 4.8, Chủ tịch Tổng LĐLĐ VN Đặng Ngọc Tùng có công văn gửi Thủ tướng Chính phủ về việc giải quyết chính sách lao động tại Vinashin. Theo công văn này, đời sống của người lao động Vinashin đang gặp rất nhiều khó khăn. Hiện có 7.314 lao động thiếu việc làm, tập đoàn nợ tiền lương của người lao động 103 tỉ đồng, nợ BHXH 143,9 tỉ đồng.”
Sở dĩ nói tới chuyện nợ nần và khó khăn chồng chất do Vinashin để lại để thấy rằng con đường đưa ông Nguyễn Tấn Dũng vào cái ghế Tổng Bí thư Đảng là hết sức khó khăn và nhiều chông gai. Mà nguyên nhân vì sao vụ việc Vinashin bùng lên vào thời điểm trước Đại hội Đảng CSVN lần thứ XI chỉ còn vài ba tháng? Hình như đây là cú ra đòn quyết định của một số người phe anh Tô Chủ tịch, buộc ông Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng phải từ bỏ ước mơ chức Tổng Bí thư, mà phải chấp nhận ngồi lại ghế Thủ tướng trong nhiệm kỳ nữa để giải quyết những hậu quả khổng lồ này, mà theo họ đó là vì lỗi do chính ông Nguyễn Tấn Dũng là người gây nên và phải chịu trách nhiệm.
Việc triều đình đang rối rắm phức tạp nước sôi lửa bỏng như vậy, mà mấy ngày vừa qua trên mục Chính luận của Báo Quân đội nhân dân, cơ quan của Đảng ủy quân sự Trung ương và Bộ Quốc phòng xuất hiện bài viết   “Làm thất bại chiến lược “Diễn biến hòa bình”: Không thể phủ nhận vai trò kinh tế Nhà nước”  của đồng chí Đỗ Phú Thọ, có đoạn nói về vụ việc của Vinashin như sau “Thực tế tại Tập đoàn Vinashin, sau gần một tháng thực hiện việc tái cơ cấu, đổi mới toàn diện tập đoàn theo sự chỉ đạo của Bộ Chính trị và Chính phủ, đã có sự chuyển biến đáng phấn khởi. Tình trạng công nhân phải nghỉ việc giảm hẳn. Các dự án đóng tàu của tập đoàn được khởi động trở lại. Quyết tâm của cán bộ, công nhân Vinashin là đến năm 2013 sẽ hết lỗ và đến năm 2015 có lãi.”
Một bài chính luận viết về vấn đề kinh tế, nhưng cố gắn vào mục “Làm thất bại chiến lược “Diễn biến hòa bình” thì không hiểu là vì lý do và có hàm ý gì? Phải chăng báo Quân đội nhân dân cố ý đưa các đồng chí lãnh đạo của đảng bên phe của anh Tô Chủ tịch đang yêu cầu giải quyết vụ việc Vinashin sang đội ngũ của những thế lực thù địch?
Chuyện đấu đá nội bộ trong Ban lãnh đạo Đảng CSVN ở đây xin không bàn tới, vì tôi không muốn mắc vào cái tội tuyên truyền chống đảng. Nhưng ở đây sở dĩ trích đoạn trên đây của đồng chí Đỗ Phú Thọ trong bài “Không thể phủ nhận vai trò kinh tế Nhà nước” cho thấy có 3 điểm cần bàn tới, vì nó là vấn đề liên quan tới nhận thức của nhân dân đặc biệt là các cán bộ chiến sĩ trong lực lượng vũ trang nhân dân trong giai đoạn cách mạng mới trước mắt. Quan trọng hơn là cần phải nói đúng và nói rõ sự thật cho họ biết, chứ không được viết theo lối tuyên truyền lạc quan tếu, thiếu tôn trọng thực tế khách quan của tình hình như đồng chí Đỗ Phú Thọ viết. Đó là:
1. Tình hình ở Tập đoàn Vinashin sau một tháng đã thực hiện lệnh khám xét và bắt giũ các đối tượng chủ chốt của Vinashin như Tổng giám đốc Phan Thanh Bình, Tân Tổng Giám đốc Trần Quang Vũ, ông Trần Văn Liêm Tổng giám đốc Công ty vận tải viễn dương Vinashin, Giang Kim Đạt (Trưởng phòng khai thác), Nguyễn Tuấn Dương, tổng giám đốc công ty Cổ phần thép Cửu Long kiêm Tổng Giám đốc Cty Cổ phần thép Cái Lân – Vinashin, ông Nguyễn Văn Tuyên – Giám đốc Công ty cổ phần công nghiệp tàu thủy Hoàng Anh.  v.v… và sau đây nữa là sẽ tiếp tục bắt thêm những ai nữa chưa biết là đang có chuyển biến đáng phấn khởi.(!?)
2. Tình trạng công nhân phải nghỉ việc giảm hẳn. Các dự án đóng tàu của tập đoàn được khởi động trở lại.
Thế nào là tình trạng công nhân nghỉ việc giảm hẳn? Theo Báo Sài Gòn tiếp thị hôm nay (3/9) cho biết thì theo thông báo của Văn phòng Chính phủ, đến tháng 6 năm nay, tổng tài sản của tập đoàn Vinashin khoảng 104.000 tỷ đồng, tổng số nợ lên tới 86.000 tỷ đồng. Tỷ lệ nợ phải trả trên vốn chủ sở hữu gần 11 lần. Đã có gần 17.000 công nhân bỏ việc, gần 5.000 người mất việc. Tập đoàn hiện có khoảng 7 vạn người đang trong cảnh chạy lương từng bữa. Có lẽ số công nhân nghỉ việc giảm hẳn đó là số lượng công nhân đã buộc phải bỏ việc để đi kiếm việc làm ở chỗ khác?
3. Quyết tâm của cán bộ, công nhân Vinashin là đến năm 2013 sẽ hết lỗ và đến năm 2015 có lãi. Cái vấn đề thứ 3 này của đồng chí Đỗ Phú Thọ phải thừa nhận nó có tính gây cười với bạn đọc rất cao, với số nợ vào khoảng 86.000 tỷ VND tương đương với 4, 3 tỷ đô la Mỹ thì xin hỏi bao nhiêu năm có lãi của Vinashin mới trả nợ hết cả gốc lẫn lãi. Ai làm ăn kinh tế mà cứ ngồi nghe đồng chí Đỗ Phú Thọ “xui” thì chả mấy chốc tiến lên Chủ nghĩa Xã hội kiểu hết thóc giống.
Thực trạng của Tập đoàn Vinashin hiện tại đang ở mức xấu nhất, không chỉ là mọi khoản nợ khi tới đúng hạn là phả trả cho nước ngoài, mà quan trọng hơn cả sự sụp đổ của Vinashin sẽ là sự thất bại và phá sản của nền kinh tế thị trường mang cái đuôi định hướng XHCN của đảng CSVN. Tới mức người ta phải nói thẳng ra là “Nếu để Vinashin phá sản, tất cả sẽ thành đống sắt vụn”.
Bài học thành công của nền kinh tế nước Nhật hẳn người Việt nam có chút nhỏ kiến thức ai ai cũng biết cũng biết. Người Nhật đã thành công đưa kinh tế của nước Nhật  lên hàng thứ 2 trên thế giới chỉ một vài chục năm, bởi vì họ biết chấp nhận sự thật những hạn chế của đất nước họ là nghèo tài nguyên khoáng sản, để dạy cho học trò. Không bao giờ người Nhật họ lạc quan tếu kiểu ngồi “tính cua trong lỗ” theo kiểu “2 hay ba năm hết lỗ và có lãi” như các nhà lãnh đạo Việt nam (hay tự sướng) mà đồng chí Đỗ Phú Thọ cũng mắc phải.
Chuyện làm ăn kinh tế là chuyện quan trọng, nó vừa khó và vừa lớn, nhất là ở mức kinh tế Tập đoàn, nó không phải chuyện vớ vẩn như việc viết chính luận trên báo Quân đội nhân dân, mà đồng chí Đỗ Phú Thọ nhảy vào viết bình luận ba lăng nhăng kiểu trẻ “ăn theo nói leo” thế nào cũng được.
Hôm lễ Quốc khánh mùng 2/9, tôi gặp mấy bác hiện đang là tướng lĩnh cao cấp trong quân đội (đoạn này học theo blogger Trương Duy Nhất) đến nhà chơi, tôi mang chuyện của đồng chí Đỗ Phú Thọ viết trên báo Quân đội nhân dân ra hỏi vui. Bác X. cán bộ lãnh đạo Cục quân huấn Bộ Quốc phòng cười và nói vui “mấy thằng đó nó đang học theo cách báo Tuổi trẻ, chắc Đảng ủy Quân sự trung ương và Bộ Quốc phòng sắp cho ra báo Quân đội cười”(?!)
Tất cả mọi người có mặt lúc ấy cười ồ lên vui vẻ, vì họ toàn là tướng tá cán bộ đã từng công tác ở báo Quân đội nhân dân và Tạp chí văn Nghệ Quân đội trước kia, họ hiểu. Mọi người cười có lẽ vì  Báo Quân đội nhân dân là một tờ báo quan trọng hàng thứ 2 của Đảng và nhà nước (Nhưng số người đọc cũng chỉ khoảng hàng thứ 2 từ dưới lên so với các tờ báo khác ở VN). Tiếc rằng có lẽ vì ế khách đọc quá, họ mới cho mục Chính luận viết lăng nhăng chọc tức bạn đọc theo kiểu ‘vui cười” cho đông khách?!
Đây xem ra là một gợi ý mang tính định hướng cho Báo Quân đội nhân dân, để họ xem  xem xét để có nên tách mục Chính luận của báo Quân đội nhân dân của các cây bút như Đỗ Phú Thọ, Kim Ngọc, Lê Văn Bảo … để thành lập báo Quân đội… cười. Nhưng có lẽ chưa thực sự hiệu quả, giá như Thủ tướng biết và hay đọc báo thì xin Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng trong giờ phút khó khăn này hãy mạnh dạn báo cáo với Bộ Chính trị, đề nghị đặc cách và rút đồng chí Đỗ Phú Thọ một nhân tài từ Báo Quân đội nhân dân để Bổ nhiệm làm Tổng Giám đốc Vinashin để giải quyết công việc, để làm sao cho biến quyết tâm của cán bộ, công nhân Vinashin là đến năm 2013 sẽ hết lỗ và đến năm 2015 có lãi thành hiện thực. Nhưng với điều kiện nhỏ là nếu như trong vòng 3 năm đồng chí Đỗ Phú Thọ không làm được như vậy, thì không hoàn thành thì phải nằm sấp xuống và chịu đánh 3 roi vào đít để cảnh cáo tội ăn tục nói phét. Như vậy là một công được cả đôi việc.
Thiết nghĩ dây cũng là một trong những biện pháp giúp cho nền báo chí nước nhà tiến bộ vì loại bỏ bớt được lũ nhà báo “hại”, nuôi chỉ viết láo, viết bậy.
Đỡ tốn tiền thuế của nhân dân.
Hà nội, ngày Bác mất 03/9/2010

 
Liên kết cùng chủ đề
· Thêm về
· Tin bởi kentontran


Bài được đọc nhiều nhất của :
Bài viết của một du học sinh về lá Cờ Vàng Ba Sọc Ðỏ

Đánh giá bài viết
Điểm trung bình: 4.63
Số phiếu: 11


Bài viết này ở mức độ:

Tuyệt
Rất tốt
Tốt
Tàm tạm
Tệ

Lựa chọn

 In bài này In bài này

Tư tưởng Hồ Chí Minh có thật không?

Nguyễn Bắc Truyển

(Những suy nghĩ sau khi đọc xong bài viết TỘI ÁC HỒ CHÍ MINH và ĐẢNG CSVN: CÀNG HỌC “BÁC”, CÀNG NÓI PHÉT của tác giả Phạm Trần)

Tai sao cuộc vận động “Học tập tư tưởng HCM” thất bại? Bời vì những gì các nhà lý thuyết CS VN dựng lên và gọi là tư tưởng Hồ Chí Minh là không có thật. Nó được hư cấu, bịa đặt và thậm chí dùng để bịp người dân.

Trong tù, người tù cũng bị buộc phải học tập tư tưởng HCM. Tù CT và TG thì bị học thụ động qua cái loa của trại giam hướng vào buồng giam của tù nhân từ lúc 5 giờ sáng đến 6 giờ sáng, chiều thì TV mở từ 6 giờ đến 7 giờ (TV thì tắt tiếng là xong). Nhưng làm bài thu hoạch thì trại giam đâu có chịu nổi cách nói mĩa mai của các cây bút đấu tranh nên đành phải cho nghe chay mà không thu hoạch. Có một chuyện kể rằng, ông HCM hay đi câu cá với một người lính (có thể cận vệ), số cá mang về anh lính khoe với cô nấu ăn là anh câu hết, ông Hồ nghe được nên lần sau ông ta câu xong thì bấm đuôi cá. Khi nghe anh lính nói với cô nấu ăn, thì ông Hồ mới lên tiếng: cá tôi câu có bấm đuôi, chú đếm xem bao nhiêu con bấm đuôi. câu chuyện kết luận: bác dạy cho anh lính về tính trung thực. Nhưng đứng góc độ của người tù CT và TG thì khác, họ suy luận khác: ai đời một vị lãnh tụ tai tiếng lừng lẫy bốn phương lại đi tranh công với một anh lính quèn. Cách suy luận đó làm Ban giám thị trại giam đau lắm chứ khi nó được viết bằng giấy trắng mực đen.


Đạo Hồ

Hay là câu chuyện: khi ông HCM chết, thấy cuốn tự điển Tây Ban Nha dưới chổ nằm, câu chuyện kết luận: Bác Hồ rất siêng học dù biết hàng chục thứ tiếng (có thể biết theo kiểu bồi). Nhưng người tù CT và TG thì nghĩ rằng thời đó, năm 1969 kiếm đâu được một tự điển Tây Ban Nha, tự điển Anh là đã khó rồi. Kiểu suy nghĩ đó làm Ban giám thị nhức cái đầu lắm đa. Còn chuyện một người học mới đến bậc Thành chung mà làm luận văn Tiến sỹ, nghe như là chuyện Bác Ba Phi.

Khi CS VN dựng lên cái tư tưởng HCM, thì những người tù nhân CT và TG đã biết rằng các lý thuyết gia CS VN muốn dựng lên một hình tượng để bám víu vào một số người dân còn tin ông HCM có đạo đức thật. Dù trong tù thông tin ra vô rất ít và rất hiếm, nhưng người tù sống nhờ vào giác quan, nhờ váo cách suy nghỉ ngược lại từ cách đưa tin của báo chí CS. Khi thấy TV đưa hình ông HCM ngồi như vị Phật tại Đại Nam quốc tự (khu du lịch giải trí) thì người tù hiểu rằng người ta muốn biến ông Hồ thành một vi Thánh và vài chục năm sau sẽ ra đời một đạo giáo (tạm gọi là đạo Hồ) như tương tự Ngài Huỳnh Phú Sổ khai sáng đạo PGHH. Nhưng điều khác biệt là Đức Thầy là một vị Bồ Tát thật sự và PGHH được khai sáng trên triết lý nhà Phật đã tồn tại trên 2000 năm, nên chỉ vài nằm khai sáng đạo đã có hàng triệu tín đồ tự nguyện gia nhập và tồn tại cho đến ngày nay dù Đức Thầy bị bức hại (phải vắng mặt), dù Tín đồ PGHH bị đàn áp, tù đày. Còn đạo Hồ dựa trên học thuyết Mác – Lê (đạo gốc), học thuyết đó đã bị nhiều nước vứt vào sọt rác và Thế giới tự do gọi đạo gốc đó là giết người (Nghị quyết 1481 của Cộng đồng Châu âu).

Sự thật là chân lý! Điều đó chúng ta không bàn cãi. “Nửa sự thật cũng không là sự thật”. Thì hà cớ gì, mấy lý thuyết gia CS VN phải khổ công theo đuổi một tư tưởng không có thật. Xin thưa đó là quyền lợi Nhóm. Lý thuyết CS ngày nay không còn trên hành tinh này nữa, nó đã thật sự bị khai tử. Tất cả là chỉ giữ chùa để hưởng lộc. Vậy thì thôi, xin các ngài lý thuyết gia đừng cố gắng theo đuổi tư tưởng bịp bợm nữa, hao tiền tốn của nhân dân lắm, nếu có muốn xây dựng học thuyết gì đó thì tự bỏ tiền túi ra mà làm. Đừng lấy nhân dân Việt Nam làm vật thí nghiệm nữa. Khi con cái các nhà CS hỏi rằng: Thưa Cha, thưa Chú tư tưởng HCM là có thật không? trước khi các ông trả lời thì nên uốn lưỡi bảy lần hoặc hơn thì càng tốt. Vì sao? Sau mọi lần tổng kết cái gọi là “Học tập theo tư tưởng HCM” thì ngoài xã hội: con giết cha mẹ, lão già hiếp dâm con nít, thầy giáo cưỡng bức học sinh, quan tham ăn cắp tiền của nhân dân (tham nhũng), công an đánh chết người dân, quan chức thì đi mua dâm trẻ em, Cha Mẹ không nhìn con cái, con cái từ mặt Cha Mẹ, đạo văn – đạo thơ – đạo nghiên cứu khoa học, tù nhân hình sự thì hàng hà sa số (ai cũng vài cái tiền sự, tiền án)…như vậy thì cái tư tưởng đó có ảnh hưởng gì đến các việc đó, dù chương trình dạy dỗ tư tưởng đã trên 4 năm rồi? hay là họ học và đem áp dụng? Đó là sự thật đấy, xin các ngài đứng nói là tôi cường điệu. Nhìn các lý thuyết gia CS VN mà tội nghiệp, sống như là những người đa nhân cách: tin và không tin?

Sài gòn đầu năm 2011
Nguyễn Bắc Truyển
Tù nhân chính trị đang bị quản chế

Vai trò của Blogger trong tiến trình Dân Chủ hóa

Phan Hoài Nam

Blogger trở thành một lực lượng đáng kể trong tiến trình dân chủ hóa đất nước và mỗi blogger đều biết rằng con đường dân chủ là một hành trình rất dài mà chúng ta mang vinh dự là người góp phần, dù rất khiêm tốn từ mỗi cá nhân, trong việc tiên phong và đặt nền móng cho con đường đó.

Chỉ trong vòng 4 năm trở lại đây sinh hoạt blog đã làm thay đổi rất nhiều môi trường thông tin ở Việt Nam, đặc biệt đã góp phần nâng cao nhận thức về chính trị trong một bộ phận người dân có quan tâm về lĩnh vực vốn được cho là nhạy cảm này. Trả giá cho những đóng góp tích cực đó, nhiều blogger đã bị bắt giam hay bị sách nhiễu vì đã đăng tải những thông tin “trái chiều” hay phát biểu những ý kiến khác với quan điểm của nhà cầm quyền.

Trước làn sóng trấn áp ngày càng leo thang, nhiều blogger bắt đầu dè dặt hơn khi đăng tải thông tin. Điều này là hoàn toàn chính đáng bởi ai ai cũng phải nghĩ đến an toàn cho cá nhân của mình, tránh sự phiền lụy cho người thân của mình, và quan trọng nhất là để duy trì được hoạt động thông tin lâu dài.

Trong hoàn cảnh như vậy một số blogger đã tìm đến nhau, chia sẻ những khó khăn, trao đổi kinh nghiệm và đồng ý với nhau rằng các blogger cần tỉnh táo cân nhắc từng đường đi nước bước của mình sao cho vừa đạt được mục đích, vừa bảo đảm an toàn cho bản thân.

Hoạt động của blogger vốn vô cùng đa dạng, tuy nhiên để gia tăng hiệu quả cho mục đích phát triển thông tin đa chiều và góp phần nâng cao nhận thức về chính trị mục đích của sinh hoạt blog nên dựa vào 5 hoạt động sau :

1. Đa dạng hóa thông tin.
2. Phân tích phản biện.
3. Đưa ra giải pháp.
4. Quần tụ nhân sự.
5. Kế hoạch hành động.

Để đạt được mục tiêu và tiến hành những sinh hoạt nói trên một cách lâu dài, việc bảo đảm an toàn cho bản thân trở thành nhu cầu sống còn cho mỗi blogger. Muốn vậy, blogger phải tìm mọi cách để đạt được 3 tiêu chí:

1. Không bị sát hại
2. Không bị bỏ tù
3. Không bị tước mất khả năng kết nối internet

Bản thân ở đây được hiểu theo nghĩa hẹp là 1 blogger dùng công cụ blog để tham gia cải thiện xã hội, cho nên nếu bị rơi vào 3 trường hợp trên thì blogger đó không thể tiếp tục cống hiến để đạt được mục đích.

Với trào lưu tiến hóa và phát triển vượt bực của công nghệ thông tin, phương cách đấu tranh đòi hỏi nhân quyền, tự do và dân chủ đã trở nên đa dạng hơn rất nhiều so với cách đây 10, 20 năm. Trong bối cảnh đó, blogger trở thành một lực lượng đáng kể trong tiến trình dân chủ hóa đất nước và mỗi blogger đều biết rằng con đường dân chủ là một hành trình rất dài mà chúng ta mang vinh dự là người góp phần, dù rất khiêm tốn từ mỗi cá nhân, trong việc tiên phong và đặt nền móng cho con đường đó.

Có 3 đặc tính nổi bật của một xã hội dân chủ :

1.Dân trí cao
2.Tự do ngôn luận
3. Xã hội dân sự phát triển đa dạng

Vậy nên nếu cộng đồng blogger nổ lực phát triển 5 hoạt động trên thì cũng đồng nghĩa với việc là đang cũng cố 3 đặc tính cho một xã hội dân chủ, lấy thí dụ :

Về hoạt động thứ 1,2,3 : (Đa dạng hóa thông tin. Phân tích phản biện. Đưa ra giải pháp.)

Trong khi toàn bộ hệ thống báo chí truyền hình đều nằm trong tay nhà cầm quyền thì hiển nhiên việc thông tin đến người dân sẽ không còn trung thực, mà chỉ là một sự tuyên truyền mị dân, ngu dân, để dễ bề cai trị. Trong bối cảnh bưng bít, một chiều đó, cộng đồng blogger đã trở thành lực lượng của “tiếng nói thứ hai” nhằm đăng tải những thông tin ở ngoài “lề phải”, giúp cho người dân được tiếp cận với nhiều luồng thông tin, tạo điều kiện, cơ hội để người dân tự động não suy nghĩ và đưa ra kết luận cho chính họ mà không bị ảnh hưởng bởi bộ máy tuyên truyền.

Ngoài ra các blogger có khả năng còn tham gia phân tích phản biện và đưa ra giải pháp để mọi người cùng thảo luận, từ đó góp phần nâng cao dân trí, xây dựng tập quán sống theo tinh thần dân chủ.

Về hoạt động thứ 4 và 5 : ( Quần tụ nhân sự. Kế hoạch hành động ) :

Hiện nay vì nhà cầm quyền luôn hạn chế quyền tự do hội họp cho nên công cụ kết nối của blog đã mở ra một hướng khác để chúng ta có thể giao lưu kết bạn và từ từ hình thành những nhóm thân hữu có cùng sở thích, quan điểm về một vấn đề nào đó. Tuy là sinh hoạt ở một thế giới ảo nhưng kết quả của nó hoàn toàn là có thực. Và chính những nhóm nhỏ này tự nó đã mang những hình ảnh sơ khai nhất của xã hội dân sự trong một đất nước đang bị kiểm soát bởi thể chế độc tài. Dần dần họ sẽ kết hợp với nhau trong môi trường sống thật để thành lập những đoàn thể dân sự nhằm tự giải quyết những vấn đề của riêng họ hay của cộng đồng mà không cần phải nhờ đến sự giúp đỡ của chính phủ. Và một khi một xã hội dân sự thực sự phong phú và năng động thì chế độ độc tài sẽ ngày một bị cô lập và tự suy thoái đến chổ diệt vong.

Dĩ nhiên, xây dựng một xã hội dân sự đến từ nhiều thành phần quần chúng, lãnh vực hoạt động chứ không riêng gì đối với blogger, nhưng với khả năng tiếp cận và tán phát thông tin, cộng đồng blogger sẽ là một lực lượng quan trọng trong tiến trình này.

Để đạt được mục tiêu chung, trong sinh hoạt blog có người muốn công khai, có người muốn ẩn danh, sự lựa chọn nào cũng có những mặt lợi thế và hạn chế. Việc công khai hay ẩn danh không nhất thiết đồng nghĩa với lòng can đảm hay thái độ hèn nhát. Nó cần được xem như là chọn lựa tốt nhất của mỗi cá nhân dựa vào hoàn cảnh thực tế của mỗi người để đạt được mục tiêu duy nhất: có thể đóng góp cho đất nước.

Phan Hoài Nam

"Người Dân giận dữ"

Nguyễn Hội

"Người Dân giận dữ" được chọn là danh từ của năm 2010 tại nước Đức, danh từ này được báo chí dùng để chỉ những người biểu tình chống đối công trình "Stuttgart 21", một công trình  xây dựng nhà ga xe lửa dưới mặt đất tại thành phố Stuttgart, thủ phủ của một trong ba tiểu bang giàu nhất nước Đức. Những lý do chống đối được nêu là:

1. Dự án làm hại môi sinh. Khoảng 300 cây trong công viên Schlossgarten bị chặt đi. Việc xây dựng hầm dưới mặt đất cho xe lửa chạy ảnh hưởng rất lớn đến nguồn nước suối thiên nhiên trong vùng Stuttgart, nguồn nước này lớn thứ hai tại Âu Châu sau Budapest.
2. Dự án không có tính phát triển thêm mà làm giảm trạm xe lửa trong nhà ga. Nhà ga cũ có tất cả 17 trạm, do tổn phí xây nhà ga dưới mặt đất cao nên tổng số trạm xe lửa trong nhà ga mới chỉ còn có 8 trạm. Nhà ga mới do đó sẽ không đáp ứng được nhu cầu ngày nay. Đặc biệt trong tình trạng nhiều xe lửa bị trễ nhà ga sẽ tràn ngập hành khách và xe lửa.
3. Tổn phí công trình dự thảo ban đầu là 2,5 tỉ EUR, theo dự đoán của cơ quan chiết tính Liên Bang Đức (Bundesrechungshof) phí tổn công trình sẽ là 5,3 tỉ EUR. Chuyên gia độc lập ước đoán phí tổn có thể lên tới 8, 9 tỉ EUR.

Giới ủng hộ công trình „Stuttgart 21“ đưa ra những lợi điểm sau:
1. Tạo khoảng 7000 chỗ làm trong thời gian xây dựng. Lâu dài sẽ tạo thêm 10000 chỗ làm.
2. Rút ngắn thời gian chuyên chở giữa nhà ga chính và phi trường Stuttgart, chỉ còn 8 phút thay vì 27 phút hiện nay.
3. Qua cấu trúc mới xe lửa sẽ đi xuyên qua nhà ga. Hiện nay trong tình trạng nhà ga cụt xe lửa phải đi ngược lại đường cũ sau khi bỏ và đón khách tại nhà ga Stuttgart. Chính vì thế nhà ga mới với 8 trạm có khả năng tương đương với 16 trạm.
4.  Xe lửa chỉ cần 28 phút thay vì 54 phút như hiện nay trên đoạn đường Stuttgart – Ulm. Lý do này được giới chống đối công trình bác bỏ vì đây là việc tăng cấp đoạn đường Stuttgart – Ulm chứ không trong phạm vi công trình „Stuttgart 21“.

Ngày 14 Tháng 11 năm 2007 giới chống đối công trình "Stuttgart 21" đã nộp cho toà hành chánh thành phố Stuttgart đơn xin tổ chức một cuộc trưng cầu dân ý về công trình "Stuttgart 21" với 61193 chữ ký hợp lệ. Hội đồng thành phố đã nhóm họp ngày  20.12.2007 để biểu quyết đơn xin nêu trên. Kết quả 15 phiếu thuận và 45 phiếu chống tổ chức cuộc trưng cầu dân ý cho công trình Stuttgart 21.

Noi gương công dân thành phố Leipzig chống lại chế độ độc tài cộng sản Đông Đức vào những năm cuối thập niên 80 và năm 1990 các cuộc biểu tình được tổ chức hàng tuần vào ngày thứ hai trước nhà ga Stuttgart từ tháng 11.2009. Biểu ngữ „Wir sind das Volk (chúng tôi là nhân dân)“ được xuất hiện tại Stuttgart. Vào ngày 30.09.2010, khi 25 cây cổ thụ đầu tiên trong công viên Schosspark bị đốn bỏ thì hàng ngàn người biểu tình chống đối. Cảnh sát đã đàn áp dữ dội gây thương tích cho khoảng 400 người. Ngày hôm sau, 1.10.2010,  khoảng 100 ngàn người và ngày 9.10.2010 khoảng 150 ngàn người xuống đường biểu tình chống công trình "Stuttgart 21".

Sau sự kiện này chính quyền tiểu bang (với sự chấp thuận của phe chống đối) đã đề cử ông Heiner Geissler làm trọng tài cho cuộc tranh chấp này. Ông Heiner Geissler là một cựu bộ trưởng thuộc Đảng Dân Chủ Thiên Chúa Giáo, đảng thủ cựu đang nắm chính quyền, nhưng đồng thời là thành viên của attac, một tổ chức quốc tế đòi hỏi phải chú trọng đến quyền lợi con người trong tiến trình toàn cầu hoá, thay vì chỉ nhằm quyền lợi chính trị và kinh tế, ông thường có mặt trong các cuộc giải quyết mâu thuẫn giữa công đoàn và chủ hãng. Sau gần hai tháng tạo điều kiện cho hai phe chống đối và thực hiện công trình "Stuttgart 21" cùng ngồi lại trao đổi ý kiến, ngày 30.11.2010 ông Heinner Geissler đã đưa đề nghị cải thiện công trình "Stuttgart 21" thành "Stuttgart 21 cộng" với một số điểm cải thiện, thí dụ như:

1. Các cây cổ thụ trong công viên Schosspark không được đốn đi, trừ những cây đã bị hư hại. Nếu các cây này có thể bị nguy hại trong thời gian thi công công trình „Stuttgart 21“ thì thành phố phải đem các cây cổ thụ này đến trồng ở những nơi an toàn cho đến khi công trình được hoàn thành.
2. Đất của nhà ga cũ sẽ do một quỹ vô vị lợi quản lý với mục đích:
         1. cải thiện không khí trong lành cho trung tâm thành phố Stuttgart
         2. xây dựng khu vực dân cư sinh thái thích cho trẻ em, cho đời sống gia đình, cho mọi lứa tuổi với giá phải chăng
3. xây thêm hai trạm xe lửa trong nhà ga mới dưới mặt đất
4. Công ty đường sắt thực hiện một cuộc kiểm tra căng thẳng (stresstest) mô phỏng theo kế hoạch hệ thống đường sắt của công trình "Stuttgart 21".
5. vv…

Trên đây là một thí dụ về đấu tranh quyết liệt của người dân Đức cho một sự việc không ảnh hưởng đến quyền lợi trực tiếp của họ. Công trình "Stuttgart 21" không bắt họ phải dọn ra khỏi nhà, họ không phải mất tài sản, không phải đổi nghề vì bị ép buộc phải trao ruộng vườn cho nhà nước, không phải mất mồ mả tổ tiên vv… Nhưng họ vẫn dấn thân, sẵn sàng ăn dùi cui, roi điện, sẵn sàng bị vòi rồng xịt nước ướt đẫm trong những ngày thu lạnh lẽo của nước Đức. Sau khi 400 trăm đồng hương bị đánh đập tàn nhẫn, cơn phẫn nộ dâng cao khiến hàng trăm ngàn người ồ ạt xuống đường liên tục ép chính quyền phải thoả hiệp vì ý dân là ý Trời!

Tại Việt Nam, đã từ nhiều năm qua hàng triệu người đã phải bùi ngùi chấp nhận để cho cán bộ, viên chức nhà nước giải toả nhà cửa, ruộng vườn của người dân để làm đường, xây cất khu vực công nghiệp vv… Gần đây nhất chính quyền Đà Nẵng đòi giải toả giáo xứ Cồn Dầu để xây dựng một trung tâm du lịch sinh thái mà không hề quan tâm đến đời sống người dân vì hơn 90% dân tại đây ngoài nghề làm ruộng họ không hề biết một nghề nào khác. Phương tiện làm ăn sinh sống của họ là ruộng vườn nay bị  trưng mua, số tiền bồi thường nhỏ nhoi chỉ có thể ăn sống trong một thời gian ngắn rồi cuối cùng lâm vào cùng số phận như những đồng bào ở các tỉnh miền Tây là… màn trời chiếu đất!

Sự kiện Cồn Dầu cho thấy cán bộ, đảng viên đã lợi dụng sự im lặng lâu năm của người dân Việt Nam để làm giầu bản thân và phe nhóm. Khu đất Giáo xứ Cồn Dầu toạ lạc gần biển, nơi mà họ có thể xây dựng những lâu đài đẹp đẽ bán cho giới thượng lưu trong và ngoài nước với giá cả triệu đô la Mỹ nhưng đền bù cho người dân với giá rất rẻ (250.000 VND, tương đương 13 USD cho mỗi mét vuông nhà và 50.000 VND, ttương đương 2,5 USD cho mỗi mét vuông ruộng). Theo ông Đỗ Xuân Hiền, nguyên Trưởng ban Kinh tế Đà Nẵng thì ông Nguyễn Bá Thanh đã thường làm những cuộc làm ăn tương tự trong quá khứ: "Nguyễn Bá Thanh lấy đất của dân, mỗi mét vuông đất đền bù cho dân có 19500 đ/m² trong khi bản thân ông Nguyễn Bá Thanh lấy của chủ nhà thầu đất là 150000 đ/m², thử hỏi là gấp bao nhiêu lần. Như vậy có phải là tham nhũng, hối lộ hay không?".                              

Cái bánh vẽ về người cán bộ, đảng viên cộng sản là "đấu tranh cho quyền lợi của giai cấp công nhân và nông dân" đã bị rữa nát. Họ đã lộ nguyên hình một giai cấp thống trị dùng chủ nghĩa cộng sản và luật pháp để bóc lột người dân một cách tinh vi và dã man. Để sống còn người dân Việt Nam phải lên tiếng, lên tiếng một cách đồng lòng, đồng loạt, kiên trì và ở khắp mọi nơi giành cho bằng được dân chủ và nhân quyền. Vì một khi dân chủ  và nhân quyền được tôn trọng thì quyền lợi của mọi người dân mới được bảo đảm và chúng ta cũng như con cháu của chúng ta không còn là những kẻ nô lệ chỉ biết cúi đầu vâng lệnh, cho dù mệnh lệnh bắt ta phải dọn ra khỏi ngôi nhà mà tổ tiên, cha mẹ ta đã cất lên trước khi có cái "chính quyền nhân dân này"!

Nguyễn Hội

Quân đội Nhân dân Việt Nam bảo vệ dân hay bảo vệ đảng?

Việt Nam đang tổ chức kỷ niệm 66 năm ngày thành lập Quân đội Nhân dân Việt Nam. Nhiều câu hỏi được đặt ra rằng, dưới sự lãnh đạo của Đảng CSVN, Quân đội Nhân dân Việt Nam có còn phục vụ nhân dân?

Quân đội nên “trung với đảng” hay “trung với nước”? Nhiệm vụ hàng đầu của quân đội là chống giặc ngoại xâm, bảo vệ sự an nguy của dân hay chống “diễn biến hòa bình”? Mời quý vị cùng Thông tín viên Ngọc Trân giải đáp các thắc mắc trên.

“Trung với đảng” hay “trung với nước”?

Sức mạnh quân sự Việt Nam.
Sức mạnh quân sự Việt Nam. Screen capture
Quân đội Nhân dân Việt Nam, tiền thân là Đội Việt Nam Tuyên truyền Giải phóng quân, được thành lập ngày 22 tháng 12 năm 1944. Tên gọi “Quân đội Nhân dân Việt Nam” do ông Hồ Chí Minh đặt ra, với ý nghĩa quân đội này là “từ nhân dân mà ra, vì nhân dân mà chiến đấu, phục vụ”.
Ngoại trừ quân đội nằm dưới sự lãnh đạo của các chính thể độc tài, phát xít, hầu hết quân đội ở các nước trên thế giới đều có nhiệm vụ chống giặc ngoại xâm, bảo vệ tổ quốc, bảo vệ sự an nguy của người dân. Quân đội của một đất nước phải là lực lượng phục vụ cho lợi ích chung của quốc gia, dân tộc, không thể phục vụ cho lợi ích riêng của một cá nhân, một nhóm lãnh đạo hay một đảng phái chính trị nào.
Trong khi Quân đội Nhân dân Việt Nam “từ nhân dân mà ra”, thay vì trung thành với nhân dân, bảo vệ tổ quốc, đặt lợi ích dân tộc lên trên hết, thế nhưng QĐND Việt Nam đã bị đặt dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam và phục vụ cho lợi ích của đảng.
Ngày 20 tháng 7 năm 2005, Bộ Chính trị Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam khóa IX cũng đã ra nghị quyết 51-NQ/TW, trong nghị quyết có nêu rõ: “Đảng CSVN mà trực tiếp và thường xuyên là Bộ Chính trị, Ban Bí thư lãnh đạo tuyệt đối, trực tiếp về mọi mặt đối với Quân đội Nhân dân Việt Nam”.
Trong khi Quân đội Nhân dân Việt Nam “từ nhân dân mà ra”, thay vì trung thành với nhân dân, bảo vệ tổ quốc, đặt lợi ích dân tộc lên trên hết, thế nhưng QĐND Việt Nam đã bị đặt dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam và phục vụ cho lợi ích của đảng
Mới đây, trong một bài viết đăng trên website của Học viện Chính trị Hành chính Quốc gia, TS Nguyễn Văn Cần cũng đã viết: “Chỉ có Đảng ta là chính đảng duy nhất nắm quyền lãnh đạo quân đội, Đảng không chia sẻ quyền lãnh đạo cho bất cứ một đảng phái nào hoặc tổ chức chính trị nào khác.
Đảng quyết định mục tiêu chiến đấu, chủ trương, đường lối, quan điểm tư tưởng, nguyên tắc tổ chức, nhiệm vụ chính trị và mọi hoạt động xây dựng và chiến đấu của quân đội; đồng thời Đảng trực tiếp lãnh đạo, kiểm tra việc tổ chức thực hiện, bảo đảm đường lối, chủ trương biến thành hiện thực”.
Chỉ có Đảng ta là chính đảng duy nhất nắm quyền lãnh đạo quân đội, Đảng không chia sẻ quyền lãnh đạo cho bất cứ một đảng phái nào hoặc tổ chức chính trị nào khác. Đảng quyết định mục tiêu chiến đấu, chủ trương, đường lối, quan điểm tư tưởng, nguyên tắc tổ chức, nhiệm vụ chính trị và mọi hoạt động xây dựng và chiến đấu của quân đội
TS Nguyễn Văn Cần
Về sự lãnh đạo toàn diện của Đảng CSVN đối với QĐND Việt Nam, TS Nguyễn Văn Cần cho rằng: “Đảng lãnh
Biểu ngữ của đảng cộng sản được dựng khắp nơi. AFP
Biểu ngữ của đảng cộng sản được dựng khắp nơi. AFP
đạo quân đội trên cả ba mặt: chính trị, tư tưởng và tổ chức. Sự lãnh đạo của Đảng trong quân đội phải bao quát được hết mọi thứ quân, mọi quân chủng, mọi binh chủng, mọi ngành nghiệp vụ chuyên môn, mọi công tác, mọi mặt hoạt động cả trong xây dựng và chiến đấu; không để cho bất cứ một khâu nào trong quân đội thiếu sự lãnh đạo của Đảng”.
Trong một lần phát biểu trước đông đảo các tướng lĩnh QĐND Việt Nam, Chủ tịch Nguyễn Minh Triết cũng đã đề cập đến việc QĐND Việt Nam phải tuyệt đối trung thành với Đảng trước, sau đó mới đến Tổ quốc và cụm từ “nhân dân” được đặt sau cùng.
Chủ tịch Nguyễn Minh Triết cũng đã đề cập đến việc QĐND Việt Nam phải tuyệt đối trung thành với Đảng trước, sau đó mới đến Tổ quốc và cụm từ “nhân dân” được đặt sau cùng
Chủ tịch nước đã nói: “Quân đội phải giữ vững và tăng cường bản chất cách mạng, bảo đảm sự lãnh đạo tuyệt đối, trực tiếp của Đảng, tuyệt đối trung thành với Đảng, với Tổ quốc, với nhân dân”.

Chống ngoại xâm hay chống “diễn biến hòa bình”?

Do phải “trung với đảng”, nên nhiệm vụ của QĐND VN do đảng đề ra không phải chống giặc ngoại xâm, bảo vệ dân mà là “chống diễn biến hòa bình” và bảo vệ đảng. Trong “Đề cương tuyên truyền kỷ niệm ngày thành lập Quân đội nhân dân Việt Nam”, Ban Tuyên giáo Trung ương cũng đã nêu rõ, nhiệm vụ hàng đầu của QĐND là chống “diễn biến hòa bình” và các “thế lực thù địch”, “bảo vệ đảng” và “bảo vệ chế độ”.
Đề cương này đã nhấn mạnh nhiệm vụ của QĐNDVN như sau: “Chủ động và kiên quyết thực hiện tốt nhiệm vụ cấp bách hàng đầu là phòng chống chiến lược ‘diễn biến hòa bình’, bạo loạn lật đổ, kịp thời phát hiện, ngăn chặn và làm thất bại mọi âm mưu và hành động phá hoại của các thế lực thù địch, các phần tử cơ hội, phản động bảo vệ vững chắc chủ quyền, lãnh thổ của Tổ quốc, bảo vệ Đảng, bảo vệ chế độ và thành quả cách mạng của nhân dân”.
Ban Tuyên giáo Trung ương cũng đã nêu rõ, nhiệm vụ hàng đầu của QĐND là chống “diễn biến hòa bình” và các “thế lực thù địch”, “bảo vệ đảng” và “bảo vệ chế độ”.
Trong một bài bình luận đăng trên báo The New York Times, ông Roger Cohen cho biết, Đảng Cộng sản Việt Nam đã xác định kẻ thù số một là “diễn biến hòa bình”. Ông Cohen nói rằng, Đảng Cộng sản Việt Nam không sợ một cuộc cách mạng long trời lở đất mà sự xâm nhập từ từ của nền dân chủ, tự do chính là cơn ác mộng của đảng cầm quyền.
Nhận định về sự chống phá của các “thế lực thù địch” mà đảng đang lo sợ, bà Dương Thu Hương, nguyên Phó Thống đốc Ngân hàng NNVN cho rằng, mất lòng dân nguy hiểm hơn mối lo ngại về sự chống phá từ bên
Lênin vẫn được tôn thờ kính trọng
Lênin vẫn được tôn thờ kính trọng . AFP
ngoài. Bà Hương đã phát biểu như sau: “Nhận định nữa là do sự chống phá của các ‘thế lực thù địch’. Tôi thấy chưa tìm thấy sự chống phá từ bên ngoài, nhưng mà cái niềm tin của dân đã giảm, thì còn nguy hiểm hơn cả thế lực bên ngoài.
Nhận định nữa là do sự chống phá của các ‘thế lực thù địch’. Tôi thấy chưa tìm thấy sự chống phá từ bên ngoài, nhưng mà cái niềm tin của dân đã giảm, thì còn nguy hiểm hơn cả thế lực bên ngoài
Bà Dương Thu Hương
Cái điều đó mà tôi cho rằng cần phải đánh giá như thế. Tất nhiên chúng ta vẫn cảnh giác nhưng chưa thấy ai chống phá chúng ta, những gì gọi là để cho đất nước này đổ cả, tôi chỉ sợ lòng dân này làm cho chúng ta sụp đổ. Nó như một tòa nhà bị mối, mặc cho bên ngoài tòa nhà này vẫn rất đẹp, nhưng mà nó đã bị mối ăn hết rồi”.
“Liên Xô sụp đổ chẳng phải vì ‘diễn biến hòa bình’ từ bên ngoài, mà Liên Xô sụp đổ từ lòng tin của người dân Liên Xô tan rã. Việt Nam chúng ta đang trên con đường đó, nhưng chúng ta vẫn rất chủ quan, vẫn vẽ cho chúng ta một màu hồng vô cùng đẹp”.

An ninh quốc gia bị đe dọa

Có lẽ vì QĐND Việt Nam trung thành với Đảng CSVN, thay vì trung thành với nhân dân hay Tổ quốc, nhiệm vụ hàng đầu của QĐND Việt Nam là chống “diễn biến hòa bình” và các “thế lực thù địch”, cho nên người dân Việt Nam hiện không được bảo vệ và an ninh quốc gia đang bị đe dọa.
Trên biển, ngư dân liên tục bị Trung Quốc tấn công; trên bờ, đất đai ở các vị trí quan trọng đã bị cho người nước ngoài, thuê trồng rừng dài hạn. Riêng vùng đất thuộc vị trí chiến lược ở Tây Nguyên cũng đã cho Trung Quốc vào khai thác; điều này đã làm cho nhiều người cảm thấy bất an.
Bà Dương Thu Hương đã nói lên những nỗi lo ngại về an ninh quốc gia như sau:
Trên biển, ngư dân liên tục bị Trung Quốc tấn công; trên bờ, đất đai ở các vị trí quan trọng đã bị cho người nước ngoài, thuê trồng rừng dài hạn. Riêng vùng đất thuộc vị trí chiến lược ở Tây Nguyên cũng đã cho Trung Quốc vào khai thác
“Về an ninh quốc phòng, quả thật tôi đang rất lo sợ về việc này. Vì dính dáng đến Quốc hội, cho nên tôi thấy rằng, những vấn đề về boxit Tây Nguyên, vấn đề về cho thuê rừng, vấn đề về lao động nước ngoài…không
Hải quân anh hùng của Việt Nam nghĩ gì
Hải quân anh hùng của Việt Nam nghĩ gì khi nhìn những ngư dân Việt này ngồi dưới chân lính Trung Quốc. Video do TQ phổ biến
được giải quyết triệt để. Tất cả những vấn đề kinh tế này dính đến vấn đề an ninh quốc phòng mà hiện tại không được giải quyết dứt điểm, không rõ ràng, không dứt khoát, còn chần chừ và e ngại.
Thôi boxit thì các anh cũng biết rồi, không nói nữa, nhưng rừng, cho thuê rừng, xin báo cáo các anh là các đoàn đại biểu Quốc hội ở những địa phương có rừng cho thuê, người ta nói rằng, sau khi cho thuê, nó rào hết tất cả lại, nội bất xuất, ngoại bất nhập, không biết bên trong nó làm cái gì.
Mà cho thuê tối thiểu là 50 năm. Tôi rất buồn là một đồng chí Phó Chủ tịch tỉnh, một tỉnh cho thuê rừng này lại tuyên bố rằng ‘50 năm sau, ai làm người đó kiểm soát, giám sát!’ Sao mà ngây thơ thế? Thế rồi lao động nước ngoài, láng giềng của chúng ta, xây dựng làng, xã, thành phố rồi, mà nó không mang tên là China Town đâu, chưa mang tên [China Town] đâu, nhưng nó sẽ mang tên.
Và các anh cứ đi từ Bắc Ninh lên Lạng Sơn xem, tất cả các dự án, những chỗ nào đất đai mầu mỡ nhất, ở đấy là các dự án của ‘đồng chí bạn lớn của chúng ta’ hết. Mà người ta đã mang dự án sang, người ta mang công nhân sang, công nhân Trung Quốc sang, lại lấy vợ Việt Nam, cắm đất ở đây luôn
Bà Dương Thu Hương
Quốc hội hỏi thì Bộ trưởng Lao động Thương binh Xã hội chần chừ, không dám nói. Giả sử tôi được ở vào vị trí đó, thì tôi sẽ trả lời Quốc hội một câu rằng, tôi sẽ về kiểm soát, kiểm tra, và nếu không đúng luật pháp Việt Nam, tôi sẽ trục xuất ngay. Nhưng mà không dám nói câu đó, lại phát biểu trước Quốc hội rằng ‘khó lắm, tế nhị lắm’. Thế thì thôi, đặt họ vào vị trí chiếm đất của mình hết rồi!
Và các anh cứ đi từ Bắc Ninh lên Lạng Sơn xem, tất cả các dự án, những chỗ nào đất đai mầu mỡ nhất, ở đấy là các dự án của ‘đồng chí bạn lớn của chúng ta’ hết. Mà người ta đã mang dự án sang, người ta mang công nhân sang, công nhân Trung Quốc sang, lại lấy vợ Việt Nam, cắm đất ở đây luôn, sát ngay Hà Nội luôn. Tôi lo chuyện này vô cùng”.
Câu hỏi được đặt ra là: khi quân đội phải trung thành với một đảng chính trị, và nếu đảng này không đứng trên lợi ích của dân tộc, thì quân đội sẽ chọnđảng?

Ai sẽ nắm những chức vụ chủ chốt sau Đại hội Đảng lần thứ 11?

Đại hội Đảng Cộng sản Việt Nam lần thứ 11 sắp diễn ra từ ngày 12 đến 19 tháng 1 sắp tới.

AFP photo/Hoang Dinh Nam
Áp phích tuyên truyền được nhìn thấy khắp nước VN trước Đại hội Đảng toàn quốc lần thứ 11 vào đầu năm 2011.

Trước đại hội, dư luận trong và ngoài nước đều rất quan tâm đến những nhân sự sắp tới của Đảng vì điều này sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến đường lối chính sách của Việt Nam trong 5 đến 10 năm tới.
Việt Hà phỏng vấn Giáo sư Carl Thayer về vấn đề này. Giáo sư Carl Thayer thuộc Học viện quốc phòng Úc và là một chuyên gia về Việt Nam. Trước hết, giáo sư Carl Thayer nói về các thay đổi trong các vị trí chủ chốt của Đảng trong đại hội lần này như sau.

TBT Nguyễn Phú Trọng, TT Nguyễn Tấn Dũng, CT nước Trương Tấn Sang?

GS Carl Thayer: Bộ chính trị vẫn có sự thay đổi người khá thường xuyên kể từ đại hội đảng lần thứ 5 năm 1982, sau đó họ có đưa ra giới hạn về tuổi, hiện có 5 đến 6 người trong bộ chính trị sẽ về hưu là tổng bí thư Nông Đức Mạnh, chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết. Đây là những chỗ cần người thay thế.
Tại đại hội, các đại biểu sẽ bầu nhân sự vào Ban chấp hành Trung ương, rồi BCHTƯ sẽ chọn người cho bộ chính trị. Trong hội nghị ban chấp hành trung ương lần thứ 14 thì dường như BCHTƯ đã chọn ông Nguyễn Phú Trọng là tổng bí thư. Đảng đã làm rõ là ai sẽ giữ chức vụ nào, tức là ông Nguyễn Tấn Dũng sẽ vẫn giữ chức vụ thủ tướng. Người muốn nắm chức vụ này là ông Trương Tấn Sang sẽ là chủ tịch nước. Còn lại các vị trí khác như chủ tịch quốc hội thì đến giờ này vẫn chưa rõ ai sẽ nắm. Ông Phạm Quang Nghị, Bí thư thành ủy Hà Nội là một ứng cử viên sáng giá vì ông đã làm bí thư hai nhiệm kỳ, và như vậy là đã hết thời hạn. Nhưng ngoài ra còn có các tên khác. Ai là thường trực ban bí thư, một ví trí quan trọng cũng là một câu hỏi còn được bỏ ngỏ. Tô Huy Rứa là một cái tên sáng giá cho chức vụ này.
vcp-leaders-250.jpg
Bộ tứ lãnh đạo hiện nay của đảng CSVN, từ trái sang: Các ông Nguyễn Phú Trọng chủ tịch quốc hội, Nguyễn Minh Triết chủ tịch nước, Nguyễn Tấn Dũng thủ tướng chính phủ, Nông Đức Mạnh tổng bí thư. AFP PHOTO/Hoang Dinh Nam
Việt Hà: Nhìn vào nhân sự lần này có thể thấy ông Nguyễn Phú Trọng đã đến tuổi 66 tức là quá mức giới hạn tuổi trong Bộ Chính Trị. Theo ông vì sao Đảng có sự lựa chọn này? GS Carl Thayer: Bình luận chung mà tôi có đó là do cách Việt Nam như vậy. Trong bộ chính trị bao gồm 15 người, nếu có từ 6 đến 7 người về hưu thì cái danh sách người để chọn ra người lãnh đạo khá nhỏ, cho nên họ phải chọn trong số nhỏ những người mà họ còn cho các vị trí này.
Điểm thứ hai tôi muốn nói là có những người thì muốn có một ông tổng bí thư mạnh mẽ hơn đặc biệt là để đối trọng đối với ông thủ tướng, nhưng không ai muốn có một tổng bí thư quá mạnh như Lê Duẩn từ những năm 60 đến 86. Như vậy là phải chọn người nào đó yếu vừa phải, hoặc ít quyền lực hơn. Nếu thủ tướng là người miền Nam thì phải chọn người miền Bắc hoặc Bắc Trung bộ làm tổng bí thư.
Ngoài ra Việt Nam còn có yếu tố ảnh hưởng từ bên ngoài là Trung Quốc. Mặc dù Trung Quốc không thể chọn tổng bí thư cho Việt Nam nhưng có ảnh hưởng nhất định. Ông Nguyễn Phú Trọng về mặt lý luận tư tưởng thì đáp ứng đủ cả ba yếu tố này.
Những ngoại lệ cũng có thể xảy ra, một người 66 tuổi vẫn có thể làm tổng bí thư. Nếu chúng ta quay lại thời Đỗ Mười làm tổng bí thư, ông ấy ra ứng cử lần hai và lúc đó có những sự không nhất trí trong đảng. Và cuối cùng họ đồng ý bầu ông ta làm tổng bí thư lần hai nhưng sau đó thay ông ta giữa kỳ, tức là 2 năm. Cho nên kịch bản thứ hai là chọn ông Nguyễn Phú Trọng làm tổng bí thư và mọi người sẽ thử ông ta trong hai năm và có thể ông ta chỉ làm 2 năm, nhưng theo tôi ông ta sẽ làm hết 5 năm, và cái khả năng thay giữa nhiệm kỳ là rất khó xảy ra nhưng một số người vẫn đang nói về khả năng này vì lý do tuổi tác.
Việt Hà: Nếu so với Tổng bí thư Nông Đức Mạnh được các chuyên gia và các nhà ngoại giao nước ngoài đánh giá là khá mờ nhạt, thì ông Nguyễn Phú Trọng làm tổng bí thư có thể mang lại gì khác biệt lớn hơn không thưa ông?
GS Carl Thayer: Cả hai người đều từng làm chủ tịch quốc hội. Ông Nông Đức Mạnh có bằng cử nhân lâm nghiệp, tức là một chuyên gia về kỹ thuật, còn ông Nguyễn Phú Trọng thì trước đó là người đứng đầu Học viện chính trị quốc gia, là Tổng biên tập của tạp chí cộng sản, và phụ trách các vấn đề về tư tưởng, cho nên ông là một ứng cử viên sáng giá về mặt tư tưởng.
Trong hội nghị ban chấp hành trung ương lần thứ 14 thì dường như BCHTƯ đã chọn ông Nguyễn Phú Trọng là tổng bí thư.
GS Carl Thayer
Nhưng nếu so sánh hai người khi họ làm chủ tịch quốc hội thì chúng ta không nghe thấy gì mới cả. Nhưng điều đó có lẽ là tốt, vì quốc hội thì rất sôi nổi, càng ngày càng vậy, đặc biệt là gần đây. Cho nên nhiệm vụ của người chủ tịch quốc hội phải là người trung gian hòa giải giữa các đại biểu và đây là một vai trò không ích kỷ, cho nên theo tôi Nguyễn Phú Trọng được bầu lên là người có thể nói chuyện với Trung Quốc về mặt tư tưởng, đảm bảo với Trung Quốc là Việt Nam vẫn là một nước xã hội chủ nghĩa và sử dụng kỹ năng của mình để đảm bảo được sự cân bằng giữa các phe nhóm trong đảng vì ông là người miền bắc và đáp ứng đươc về tư tưởng. Ông cũng đã học được những kỹ năng cần thiết trong việc đàm phán ở quốc hội.
Việt Hà: Vậy còn các tên khác cũng đã được nói đến là ông Hồ Đức Việt, trưởng ban tổ chức trung ương Đảng và ông Phó thủ tướng Nguyễn Sinh Hùng. Những người này liệu sẽ vẫn ở trong bộ chính trị và sẽ có những vị trí gì sau đại hội này?
GS Carl Thayer: Hồ Đức Việt có hai khả năng. Khả năng 1, ông ta được dự đoán sẽ là chủ tịch quốc hội, tên của ông ta đã khá nổi bật cho vị trí này. Một khả năng hai là có những đồn đoán về việc ông dính vào một vụ xì căng đan và ông ta có thể phải nghỉ hưu. Lúc này tất cả những điều này còn chưa rõ.
Đối với Nguyễn Sinh Hùng, đã có lời đùa rằng nếu bạn hỏi khi nào thì đại hội đảng sẽ diễn ra, câu trả lời là trước ngày sinh nhật của ông Hùng để cho ông ta vẫn đủ tuổi để ở lại. Còn nhớ là hồi ông Nguyễn Tấn Dũng lên Thủ tướng, ngay lập tức ông đã thay đổi một số vị trí phó thủ tướng và chọn những người trẻ vào. Cuối cùng thì ông ta có được hai người của mình nhưng vẫn phải giữ lại 3 người khác trong đó có ông Hùng là phó thủ tướng thứ nhất.
Ở đây có sự không thống nhất về tư tưởng đường lối phát triển kinh tế cho Việt Nam. Cho nên theo tôi ông Hùng khó có thể sẽ tiếp tục vị trí Phó thủ tướng của mình.
Ông Nguyễn Tẫn Dũng sau đại hội đảng sẽ giảm số phó thủ tướng trong chính phủ và Nguyễn Sinh Hùng theo tôi có thể sẽ là nạn nhân của sự cắt giảm đó. Ông ta vẫn sẽ ở Bộ chính trị, và có 5 vị trí còn chưa rõ ví dụ ai là thường trực bí thư. khi Trương Tấn Sang rời vị trí đó thì cần người thay thế, cho nên có một số tên được đưa ra như Tô Huy Rứa chẳng hạn. Ông Nguyễn Sinh Hùng có nhiều hơn 5 năm trong Ban chấp hành Trung ương, từ đại hội 8 nên đó là một lợi thế nhưng lúc này cũng chưa rõ.

Phân chia quyền lực 3 miền

dai-hoi-dang-XI-250.jpg
Biểu ngữ chào mừng Đại hội ĐCS VN lần thứ 11 treo dọc đường phố trung tâm thành phố Hà Nội hôm 06 tháng 1 năm 2011. AFP photo.
Việt Hà: Nếu nhìn vào các vị trí mới này, chúng ta có thể thấy không có đại diện miền Trung. Từ đại hội lần trước chúng ta đã không có đại diện miền Trung trong 4 chức vụ quan trọng nhất của Đảng. Liệu ông Nguyễn Bá Thanh, Bí thư thành ủy Đà Nẵng có được xem xét một vị trí nào trong đại hội lần này? GS Carl Thayer: Nếu nói về sự phân chia quyền lực Bắc Trung Nam, các đại biểu được chọn ra rất nhiều từ 58 tỉnh thành. Số lượng đảng viên phân bố không đều ở Việt Nam, càng về phía Bắc thì càng nhiều đảng viên, cho nên các đại biểu này đại diện cho suy nghĩ tình cảm của mỗi khu vực sẽ không muốn người miền Nam nắm chọn các chức vụ, như tổng bí thư và thủ tướng. Các tỉnh miền Bắc có nhiều đảng viên hơn nên sẽ có nhiều đại biểu hơn tại đại hội.
Tên ông Nguyễn Bá Thanh cũng được nói đến cho chức vụ chủ tịch quốc hội. Miền Trung thực sự có thể kêu gào là họ có ít đại diện trong các chức vụ quan trọng, và họ cũng muốn được phát triển về mặt kinh tế, cũng muốn có sân bay quốc tế, cho nên khi nói về các tên trong bộ chính trị, về quốc hội thì tên ông ta cũng được nhắc đến. Nhưng rõ ràng là miền Trung đang cảm thấy họ đang bị áp đảo trong các chức vụ quan trọng trong đảng.
Việt Hà: Xin cảm ơn ông đã dành cho đài chúng tôi buổi phỏng vấn này.

Theo dòng thời sự:

Bế tắc lúng túng tột cùng của bạo quyền CSVN thời kỳ mạt vận

Bế tắc lúng túng tột cùng của bạo quyền CSVN thời kỳ mạt vận

FNA Huế CN 9-1-2011 9:30 AM

          Ngay từ ngày 02-01-2011, nhằm đối phó Cao trào Biểu tình suốt năm 2011 CHỐNG GIẶC TÀU, TIẾN HÀNH GIẢI THỂ CHẾ ĐỘ CS, THIẾT LẬP CHẾ ĐỘ DÂN CHỦ ĐA NGUYÊN ĐA ĐẢNG VN THĂNG TIẾN HÒA BÌNH do Lm TNLT Nguyễn Văn Lý kêu gọi, riêng tại Huế, kế hoạch Chống Biểu Tình của CS như sau :

        1- CS đã tăng cường lực lượng CA canh gác ngày đêm quanh khu vực Tòa Tổng Giám mục và Nhà Chung Tổng Giáo phận Huế, để ngăn chặn khách quốc tế đến thăm Lm Lý đồng thời ngăn chặn Lm Lý tham gia biểu tình.    

          (Để bảo vệ Lm Lý khỏi các tấn công của lực lượng Xã hội Đỏ và Xã hội Đen trá hình, Tòa TGM Huế đã phải đóng kín các cổng 6 Nguyễn Trường Tộ, 69 Phan Đình Phùng của khu vực Tòa TGM, Nhà Mục vụ và Nhà Chung Tổng Giáo phận Huế suốt ngày đêm, nhưng vẫn mở cổng tạo điều kiện thuận lợi cho khách hoặc giáo hữu lương thiện cần thiết phải ra vào).

        2- CS đã triệu tập hàng trăm thanh niên xung quanh thành phố Huế và tỉnh Thừa Thiên-Huế để khủng bố; đã lùng bắt một số thanh niên tiêu biểu của Phong trào Thanh niên,… (trong khi đã có hàng vạn CSDCHB trong cả Nước sẵn sàng vào tù để biến các trại giam thành những trường đào tạo về Nhân quyền - Dân chủ).

        3- Độc đáo buồn cười nhất là Ban Giám hiệu của tất cả 11 trường Đại học và Cao đẳng ở Huế đã ra lệnh, từ 9-1-2011, cấm tất cả các giảng viên, sinh viên không được mặc áo trắng quần trắng đi dạy, đi học và đi thi (để sau đó không có áo trắng mà biểu tình) và hầu hết các trường Đại học đã đổi lịch thi buộc các sinh viên phải thi suốt 5 ngày từ Chúa nhật 9 đến hết 13-1. Hết biết !!!

          Một người Dân bình thường cũng dễ dàng nhận ra đây chỉ là những thủ đoạn quá rẻ tiền của một bạo quyền đang tuyệt vọng dẫy chết. Dân Huế chỉ nhìn nhau mỉm cười ý nhị mà lắng đọng… Vẫn sẵn sàng biểu tình theo kế hoạch…

Tham chiếu : chongaotrangbieutinh@betac.hetbiet.com



THỜI CƠ ĐÃ CHÍN MUỒI
Việt Nam, Ngày Thế Giới Hòa Bình 01 tháng 01 năm 2011

LỜI KÊU GỌI

TIẾN HÀNH GIẢI THỂ CHẾ ĐỘ CỘNG SẢN

ĐỂ THIẾT LẬP CHẾ ĐỘ DÂN CHỦ ĐA ĐẢNG

VIỆT NAM THĂNG TIẾN HÒA BÌNH

của Linh mục Tù Nhân Lương Tâm Nguyễn Văn Lý - Huế.



Kính thưa Đồng bào Việt Nam thân yêu trong và ngoài Nước,
Cùng những người Cộng sản Việt Nam và Cộng đồng Quốc tế.

Chế độ Cộng sản độc tài vô thần duy vật đã trở thành một đại họa vô cùng cay đắng cho Nhân loại, một thử nghiệm đã hoàn toàn thất bại trên toàn cầu về một ước mơ công bằng, hòa bình, văn minh, thịnh vượng không bao giờ đạt. Mọi người có chút lương tri và tâm trí đều không muốn chế độ vô luân này tồn tại thêm giây phút nào trên hành tinh này nữa.

Riêng tại Việt Nam, suốt 80 năm qua, kể từ năm 1930 khi Đảng Cộng sản Đông Dương, tức là Đảng CSVN, có mặt trên Quê hương chúng ta, thì hận thù-gian trá-áp bức-cướp đoạt-bất công-bạo lực-đấu tố-khủng bố-chiến tranh… triền miên xâu xé Tổ quốc và Đồng bào chúng ta, dưới đủ mọi hình thức, vừa thô bạo vừa tinh vi, khiến không một người Dân Việt nào được an tâm vui sống trọn vẹn dù chỉ một ngày. Trãi nghiệm quá khổ đau chán ngấy này trong mỗi người chúng ta, không nên kéo dài thêm ngày nào trên Dân tộc và trong tâm hồn con cháu thơ ngây vô tội của chúng ta nữa.

Vậy, hôm nay, Ngày Hòa Bình Thế Giới đầu năm 2011, hỡi toàn thể Đồng bào, mỗi người hãy góp một tay, quyết tâm hiệp lực chấm dứt vĩnh viễn chế độ Cộng sản phi nhân, tàn bạo, gian manh để cùng giúp nhau thiết lập một Chế Độ Dân Chủ Hòa Bình Đạo Đức Nhân Ái cho Dân Tộc Việt Nam. Theo đánh giá của một số Bạn hữu tâm huyết, tôi thiết tha kêu gọi mọi thành phần Đồng bào Việt Nam trong và ngoài Nước hãy tận dụng thời cơ đã chín muồi phù hợp -hơn lúc nào hết- cho Quốc Vụ Khẩn Thiết này, không nên để lỡ :

1. Hỡi các Ủy viên 2 Bộ Chính trị BCHTƯ ĐCSVN khóa X và XI cùng toàn thể các đảng viên CS, quí vị đã thừa kế một gia sản đầy tội lỗi của 9-10 thế hệ CS đi trước, đã cố chấp đắm sâu vào việc gây tang thương khổ đau khôn xiết cho Đồng bào ruột thịt suốt 80 năm qua với vô số tội ác chồng chất, đặc biệt phạm 2 tội nặng nhất là phản Quốc và Bán Nước (ít nhất là đồng lõa), đã làm Tổ quốc-Dân tộc Việt Nam mất văn hóa-đạo đức-văn minh, mất đất-biển-đảo-rừng-tài nguyên-môi trường-việc làm và mất Nước về tay Tàu Cộng vốn đã từng độ hộ chúng ta hàng ngàn năm, bằng chứng lộ liễu không thể chối cãi quanh co biện bạch là : Công hàm trao nhượng Hoàng-Trường Sa cho Tàu Cộng ngày 14-9-1958 do Phạm Văn Đồng ký theo lệnh Hồ Chí Minh, hoàn toàn mất quyền kiểm soát vào tay đối phương hàng 400 ngàn hécta rừng đầu nguồn-bờ biển và vùng Tây Nguyên chiến lược và gần đây nhất là mê muội vứt đi 100 ngàn tỷ đồng mồ hôi nước mắt -kể cả xương máu- của Đồng bào, để khai mạc Ngàn Năm Thăng Long đúng vào Quốc khánh Tàu Cộng 01-10-2010.

Tất cả quí vị đều nhận thức được đại họa Dân tộc phải gánh chịu do Chủ nghĩa CS mang lại, đặc biệt là CNCS của Stalin-Mao Trạch Đông-Hồ Chí Minh, nhưng chỉ vì quí vị quá chai lì tự huyễn và tự dối, để có thể kéo dài thời gian trục lợi thêm, viện cớ vì ổn định xã hội, nhưng thực chất là ổn định cho chính quí vị.

Vậy tôi thiết tha yêu cầu quí vị cần lấy hết tinh thần khoa học của một người CS còn một chút tình yêu Nước và lòng tự trọng nào đó, để làm ngay một trong 2 công việc cấp thiết sau đây :

a) Ngừng tay chém giết bắt bớ Dân oan vô tội và những Công dân yêu Nước chân chính, sám hối, từ chức, giải thể đảng CS đầy sai lầm và tội lỗi do quí vị đang lãnh đạo. Toàn Dân ngay chính VN chỉ mong sớm thấy ngày đảng CS -đại họa của Dân tộc- TỰ TUYÊN BỐ GIẢI THỂ. Đồng thời hãy trao Đất nước cho một Chính phủ lâm thời, để chuẩn bị cuộc Bầu cử Quốc hội đa đảng, dù chỉ mới mang màu sắc dân chủ chuyển tiếp còn non trẻ, vào cuối năm 2011 này như đã dự kiến.

b) KHÔN NGOAN VÀ CAN ĐẢM BƯỚC VÀO LỐI THOÁT DANH DỰ : Tự chấm dứt vai trò độc đảng độc tôn, khách quan chấp nhận chế độ đa nguyên đa đảng chân chính : đảng CSVN sẽ cạnh tranh công bằng lành mạnh với các tổ chức chính trị khác, để chung sức xây dựng Đất nước bên cạnh nhau, như hầu hết tại các Nước văn minh trên toàn cầu hiện nay, tránh tình trạng Toàn Dân không còn sức chịu đựng nổi, không thể kiềm chế các hành động sôi sục bùng phát, gây tổn hại khôn lường cho Đất nước không thể tránh.

2. Hỡi toàn thể lực lượng Công an và Bộ đội ! Tổ Quốc đã rơi vào tay ngoại bang một phần lãnh thổ và lãnh hải cực kỳ quan trọng về an ninh-chiến lược, Đất Nước đã bị lệ thuộc đế quốc Tàu Cộng ngày càng chìm đắm trong mọi lãnh vực. Quí Bạn hãy DỨT KHOÁT ĐỨNG HẲN VỀ PHÍA DÂN TỘC, để luôn làm nhiệm vụ hết sức cao cả là bảo vệ an ninh-quốc phòng cho Tổ quốc, luôn là chỗ dựa đáng tin cậy của Đồng bào, nhất là những người Dân Oan mất đất mất nhà, Dân Nghèo cả về nhân phẩm-nhân quyền, cả về cơm ăn-áo mặc. Quí Bạn hãy gây áp lực để một số nhỏ cấp lãnh đạo ĐCSVN không thể tiếp tục duy trì địa vị độc tôn, hầu lợi dụng chức quyền vơ vét thêm tài sản quốc dân, buộc họ phải trả lại quyền Dân chủ trọn vẹn cho Toàn Dân. Chúng tôi biết rằng hiện nay đã có khoảng 50% các Bạn đã dứt khoát đứng về phía Dân tộc, hi vọng nhờ các Bạn, số chiến sĩ Dân chủ Hòa bình trong hàng ngũ các Bạn tăng lên mỗi ngày. Quí Bạn hãy quả cảm đứng lên gánh vác trọng trách cao cả Lịch sử và Đồng bào giao phó.

3. Hỡi toàn thể Cán bộ trong bộ máy công quyền CS ! Trong tình trạng cực kỳ bế tắc của Đất nước hiện nay, Anh Chị Em hãy yên tâm phục vụ Đồng bào đúng với cương vị của mỗi người trong bộ máy công quyền, dù đã quá rệu rã, nhưng vẫn còn cần để duy trì cuộc sống Quốc Dân lúc giao thời. Anh Chị Em phải chấm dứt ngay tệ nạn hành hạ, sách nhiễu vòi vĩnh Dân chúng như một đại họa Dân tộc đã kéo dài từ 65 năm nay, thay vào đó là tận tâm lễ độ vô tư phục vụ Dân. Anh Chị Em cũng phải DỨT KHOÁT ĐỨNG HẲN VỀ PHÍA DÂN TỘC, giúp số chiến sĩ Dân chủ Hòa bình trong hàng ngũ các Bạn gia tăng mỗi ngày. Cũng như các Chiến sĩ Công an-Bộ đội, nếu Anh Chị Em do dự ủng hộ phong trào Dân chủ, lương tâm các Bạn sẽ dày vò, lịch sử sẽ đào thải và con cháu các Bạn sẽ vô cùng xấu hổ buộc lòng phải lên án các Bạn như những tội đồ Dân tộc : Phản Quốc và Bán Nước.

4. Kính đề nghị các Tổ chức Dân chủ hãy CÔNG BỐ NGAY với Quốc Dân Dự án Chính trị của mình để Toàn Dân an tâm kỳ vọng vào một tương lai Việt Nam đạo đức hơn, văn minh hơn, ổn định hơn và vững bền hơn, qua một lộ trình Dân chủ hóa Đất nước thiết thực phù hợp, với một Bản Hiến pháp hoàn hảo, một cuộc Bầu cử Quốc hội tự do công bằng văn minh. Xin quí vị hãy xông lên HƯỚNG DẪN ĐỒNG BÀO LÀM NHIỆM VỤ LỊCH SỬ, bằng các cuộc biểu tình ôn hòa, kiên định, hiệu quả, bắt đầu ngày 12-01-2011, ngày khai mạc đại hội ĐCSVN khóa XI, trước các trụ sở UBND tỉnh-thành phố, huyện-quận và bằng các hình thức đấu tranh bất bạo động hữu hiệu khác.

5. Kính đề nghị quí Chức sắc các Tôn giáo hướng dẫn các Tín đồ Tôn giáo mình : Mỗi khi bị bạo quyền ngăn cấm tổ chức Nghi Lễ Tôn giáo thì biết cách tức khắc tự biến thành CÁC BUỔI CẦU NGUYỆN và CÁC CUỘC BIỂU TÌNH ÔN HÒA NHƯNG CƯƠNG QUYẾT; tận dụng các dịp tụ tập đông Tín đồ để CẦU NGUYỆN cho Dân tộc sớm thoát khỏi Đại họa Giặc Tàu và Đại họa CS độc tài vô thần bất công ác hại.

6. Kính mời Đồng bào, đặc biệt giới Công nhân, Bạn trẻ, Sinh viên, Học sinh :

- Sẵn sàng biểu tình ôn hòa mỗi lúc Cao trào Chống Giặc Tàu & Dân chủ Đa nguyên Đa đảng, hoặc các Tổ chức Dân chủ chân chính như Khối 8406, Cao trào Nhân Bản, Phong trào Dân Chủ… phát động, khởi phát từ ngày 12-01-2011, ngày quốc nhục 30-4-2011,…như là những tập dượt cho cao điểm của năm 2011 là dịp Bầu cử Quốc hội độc đảng bù nhìn của ĐCSVN cuối năm 2011, hoặc những dịp Dân bị bắn giết đàn áp oan ức, bị cướp đoạt đất đai trắng trợn cực kỳ bất công vô lý… liên tục cho đến ngày hoàn toàn thắng lợi.

- Mỗi người mặc áo trắng/ khoác khăn trắng với một lá cờ nhỏ cầm tay của Đoàn thể-Tổ chức mình, hoặc một lá cờ trắng. Tuyệt đối không mang theo -dù là để đốt- cờ đỏ sao vàng vốn là cờ của tỉnh Phúc Kiến, Trung Hoa do Cộng Sản lừa gạt vay mượn đưa vào VN, biểu tượng của Đại họa Dân tộc, hoặc cờ đỏ búa liềm của ĐCS cực đoan và đẫm máu.

- Là người Chiến sĩ Dân chủ Hòa bình, luôn tuyệt đối tự kiềm chế không mang theo vũ khí, hung khí, đá-gạch… Khôn ngoan tỉnh táo không để đối phương khiêu khích dẫn đến xô xát, tạo cớ cho đối phương sử dụng bạo lực rồi đổ vấy cho chúng ta. Dù đối phương rải sẵn đá-gạch-cây-gậy… dọc đường để gài bẫy chúng ta mắc mưu sử dụng, thuê côn đồ hoặc đội lốt xã hội đen chọc tức-quăng ném-gây hấn,… chúng ta vẫn phải luôn khôn ngoan tự kiềm chế, không rơi vào bẫy bạo loạn mà đối phương đã cố tình giăng ra, để có cớ đàn áp chúng ta cách thô bạo đẫm máu. Hãy luôn nhớ Xã Hội Đỏ còn trăm lần nguy hiểm hơn Xã Hội Đen.

- Địa phương nào chưa có ai lãnh đạo thì các Bạn tự chọn ra người lãnh đạo lâm thời từng mỗi lần. Thời gian sẽ tự đào tạo và tuyển chọn được người lãnh đạo xứng đáng thích hợp.

- Các biểu ngữ và khẩu hiệu cần dùng phù hợp cho mỗi dịp : Tổ Quốc Việt Nam Bất Diệt - Dân Là Chủ - Chống Giặc Tàu - Dân Chủ Muôn Năm - Giải Thể Đảng Cộng Sản - Đảng Cộng Sản Hãy Tự Giải Thể - Phải Có Bầu Cử Quốc Hội Đa Đảng - Đa Nguyên Đa Đảng Muôn Năm - Việt Nam Đa Nguyên Đa Đảng - Sự Thật Giải Thoát Quê Hương - Hòa Giải Thắng Hận Thù - Dân Tộc Việt Nam Nhân Ái…

- Riêng tôi, dù bị CS ngăn cản bằng mọi thủ đoạn, phải chống gậy bước đi khập khiễng, các ngày Toàn Dân biểu tình, vẫn tìm mọi cách mặc áo trắng tham gia với Đồng bào, khởi phát sáng ngày 12-01-2011, nhất là những dịp cao điểm. Nếu tôi bị bắt trước ngày 12-01-2011, kính mời Đồng bào và các Chiến sĩ Dân chủ Hòa bình phải tận dụng hết mọi cơ hội và khả năng, liên tục tiến hành các cuộc biểu tình cùng các hình thức gây áp lực cần thiết khác, ngày càng mạnh hơn, cho đến ngày hoàn toàn thắng lợi.

7. Kính đề nghị Đồng bào Việt Nam thân yêu hải ngoại làm gì được cho Tổ Quốc hồi sinh, đạo đức, hòa bình và thăng tiến,  kính mong Quí Vị và Bạn hữu làm hết khả năng, nhất là vận động Quốc tế, trong giai đoạn cực kỳ quan trọng có tính quyết định này. Muốn thoát khỏi Quốc nạn và Quốc nhục làm một thuộc quốc của Trung Cộng, Việt Nam yêu quí của chúng ta chỉ còn một con đường duy nhất là thiết lập thành công một Chế độ Dân chủ Đa nguyên Đa đảng văn minh giữa Cộng đồng Quốc tế thân thiện hòa bình.

8. Kính đề nghị Cộng đồng Quốc tế đồng tâm hiệp lực với chúng tôi chôn vùi Chế độ Cộng sản không tưởng và Chế độ Xã hội Chủ nghĩa cực đoan (vô thần, duy vật và bạo lực độc đảng-độc tài) vĩnh viễn trên Đất nước Việt Nam và trên toàn thế giới, như một thử nghiệm đẫm máu và gian manh không bao giờ được phép lặp lại trong nền văn hóa-văn minh đang từng bước vươn cao lên Chân-Thiện-Mỹ đích thực của Gia đình Nhân loại hôm nay.

Kính cảm ơn mọi người.
Nguyện xin Thiên Chúa hỗ trợ mọi nỗ lực trung thực-hòa bình-nhân ái của mỗi người chúng ta.

Kêu gọi từ Nhà Chung Tổng Giáo phận Huế ngày Hòa Bình Thế Giới 01 tháng 01 năm 2011
Linh mục Tù nhân lương tâm Tađêô Nguyễn Văn Lý, 69 Phan Đình Phùng, Huế.
Kính mời Quí Vị và Quí Bạn hữu ghi Tên chung lời kêu gọi và hiệp lực hướng dẫn Đồng bào tiến hành.

Đảng Cộng Sản tự thú thất bại

Nguyễn Quang Duy

Sau hơn 80 năm tìm “lá diêu bông”, bản Dự Thảo Báo Cáo Chính Trị Đại hội Đảng lần này, trong phần B khỏan số 6, đảng Cộng sản phải chính thức tự thú đã thất bại trong “công tác xây dựng Đảng”. Phân tích lời thú nhận sẽ thấy ngay ra nỗi khủng hỏang chính trị mà giới cầm quyền cộng sản đang phải đương đầu.

Nền tảng Mác - Lênin không còn lừa dối được ai

 
Phần B khỏan số 6 của Dự Thảo Báo Cáo được mở đầu bằng lời xác nhận: “Công tác nghiên cứu lý luận, tổng kết thực tiễn chưa làm sáng tỏ được một số vấn đề về Đảng cầm quyền, về chủ nghĩa xã hội và con đường đi lên chủ nghĩa xã hội ở nước ta. Tính chiến đấu, tính thuyết phục, hiệu quả của công tác tư tưởng còn hạn chế; thiếu sắc bén trong đấu tranh chống âm mưu, thủ đoạn ‘diễn biến hòa bình’.”

Trên diễn đàn mạng Tuần Việt Nam, Cựu Chủ tịch Quốc hội Cộng sản ông Nguyễn Văn An đã lập luận mọi sai lầm mà đảng Cộng sản mắc phải là vì quá tin vào chủ nghĩa Mác Lênin và hệ thống chính trị Sô viết do Stalin tạo ra. Hệ thống này đã sai từ gốc đến ngọn nhưng lại được đảng Cộng sản vay mượn áp dụng vào Việt Nam để xây dựng cái gọi là “xã hội xã hội chủ nghĩa”. Mặc dù cả lý thuyết lẫn thực tiễn của nó đã bị chính đảng Cộng sản, Nhân Dân Sô – Viết và Khối Cộng sản đào thải nhưng cho đến nay giới cầm quyền cộng sản vẫn tìm mọi cách ngụy biện để duy trì hệ thống chính trị lỗi thởi này, ngõ hầu có cơ hội tiếp tục vơ vét cho một số it người trong Bộ chính trị và Trung ương đảng.

Cũng để góp ý Dự Thảo Báo Cáo, ngày 7-10-2010 vừa qua hơn 20 trí thức cộng sản đã gặp nhau trong một cuộc hội thảo khoa học tại Hà Nội. Tất cả tham dự viên đều đồng ý đảng Cộng sản nên từ bỏ chủ nghĩa Mác Lênin và định hướng “xã hội chủ nghĩa”, vì thực tiễn cho thấy chúng chỉ là ảo tưởng. Các tham dự viên cũng rất bi quan về tương lai của đảng Cộng sản Việt Nam vì “Dân không còn tin vào Đảng”. Giáo sư Trần Phương, nguyên Ủy viên trung ương đảng, chủ tọa Hội thảo dùng lời của Tổng Thống Hoa Kỳ Abraham Lincoln để diễn tả việc này “Người ta chỉ có thể lừa bịp được vài người trong mọi lúc, lừa được mọi người trong vài lúc; nhưng không thể lừa được mọi người trong mọi lúc!”

Dự Thảo Báo Cáo một cách gián tiếp xác nhận giới cầm quyền cộng sản cố bám giữ chủ nghĩa và hệ thống chính trị cộng sản chỉ để duy trì quyền lực thống trị ngườpi dân. Có quyền lực mới có quyền lợi. Trong khi ấy thì đại đa số các đảng viên đều đã mất hẳn niềm tin và đang tìm kiếm các tư tưởng các phương cách điều hành quốc gia khác để thay thế cả guồng máy lỗi thời này.

Đạo đức “Bác Hồ” kém hấp dẫn

Khi không còn tin vào chủ nghĩa cộng sản, một số các đảng viên đã góp ý đảng Cộng sản cần quay về với dân tộc học tập tư tưởng và tấm gương đạo đức của Hồ Chí Minh. Những người này lại quên rằng chính Hồ chí Minh đã nhiều lần xác nhận ông triệt để tin theo hệ tư tưởng Mác, Lênin, Stalin và Mao Trạch Đông. Ông cho biết mình chỉ là người thực hiện hệ tư tưởng nói trên và không có tư tưởng gì khác. Không phải ông Hồ đã quá tôn sùng hay sợ đụng chạm đến Mác, đến Lênin, đến Stalin, đến Mao Trạch Đông, sự thực cho đến nay đảng Cộng sản chưa đưa ra được những tư tưởng độc lập của Hồ chí Minh.

Có chăng trước đây ông Hồ vẫn dùng ngòi bút, dùng miệng lưỡi ngon ngọt lợi dụng chủ nghĩa dân tộc để tuyên truyền chủ nghĩa cộng sản khuyến dụ người dân tin theo “Bác và Đảng”. Tuyên truyền thì dễ nhưng thực hiện thì khó. Đúng hơn những lời nói của ông Hồ không thể nào thực hiện được dưới chế độ cộng sản, chúng trở thành những lời hứa hẹn, những lời lường gạt hay ảo tưởng. Những ảo tưởng do Hồ chí Minh trong niềm tin sắt đá vào hệ tư tưởng Mác, Lênin, Stalin và Mao Trạch Đông tự tạo ra.

Ngày nay những câu nói của Hồ chí Minh được những người một thời tin theo nhắc lại để đòi hỏi giới cầm quyền phải thực hiện. Nhưng giới cầm quyền cộng sản đã quá rõ điều “Bác” dạy không thể thực hiện được trong hệ thống chính trị hiện tại, nên giới cầm quyền quay ra khép cho những người đòi hỏi là bị ảnh hưởng của diễn biến hòa bình, tự diễn biến, tự chuyển hóa.

Những người không chấp nhận cộng sản thì càng ngày lại càng tìm ra nhiều sự thật về đạo đức Hồ Chí Minh . Chính vì vậy Dự thảo Báo Cáo đã phải nhìn nhận “Cuộc vận động ‘Học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh’ chưa thực sự đi vào chiều sâu, ở một số nơi có biểu hiện hình thức. Những điển hình tiên tiến làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh chưa nhiều.”
Lý thuyết chọi thực tiễn

Trên lý thuyết, đảng cộng sản là đảng của giai cấp công nhân. Trên thực tế, chỉ công nhân trong các doanh nghiệp nhà nước là gia nhập đảng Cộng sản. Họ sống nhờ nhà nứơc bảo hộ, nên gia nhập đảng cũng chỉ vì quyền lợi vì miếng cơm vì manh áo. Họ đều được xem như các công chức nhà nước. Nói như Mác họ là công nhân quý tộc. Khi đảng Cộng sản còn khả năng bảo hộ cho các doanh nghiệp quốc doanh, nghĩa là còn bảo hộ cuộc sống tối thiểu của tầng lớp công nhân quý tộc và gia đình thì họ còn chấp nhận sự tồn tại của “Đảng”.

Một mặt giới cầm quyền cộng sản thừa biết hiệu năng sản xuất của các công nhân công chức này. Nhưng mặt khác vì sự sống còn của “Đảng” họ vẫn phải tiếp tục bòn rút tiền thuế của dân, vay mượn quốc tế, tận khai tài nguyên quốc gia, bán rừng, bán đất, bán đảo, bán biển để nuôi sống doanh nghiệp quốc doanh. Chính vì vậy giới cầm quyền cộng sản vẫn phải bám theo cái gọi là "định hướng xã hội chủ nghĩa" hay "kinh tế nhà nước giữ vai trò chủ đạo" để lý luận cho vai trò bảo hộ tầng lớp công nhân quý tộc này.

Tầng lớp công nhân chỉ thực sự hình thành trong doanh nghiệp tư nhân hay doanh nghiệp có vốn đầu tư nước ngoài. Dự thảo Báo Cáo nêu rõ tầng lớp này đã chối bỏ đảng Cộng sản Việt Nam : “Việc xây dựng tổ chức cơ sở đảng trong doanh nghiệp tư nhân, doanh nghiệp có vốn đầu tư nước ngoài còn chậm, vai trò của tổ chức đảng ở đây mờ nhạt.” Tầng lớp công nhân không còn chấp nhận đảng Cộng sản vì quyền lợi của họ và giới cầm quyền cộng sản càng ngày càng đối chọi.

Thật vậy Đại Hội lần thứ X, đã chính thức chấp nhận đảng viên được làm “kinh tế tư nhân không giới hạn về quy mô”. Nhiều lãnh đạo cộng sản và gia đình đã lợi dụng chức quyền để trở thành những nhà đại tư bản hay tập đòan tư bản đỏ. Bên cạnh đó giới tư bản ngọai quốc đầu tư vào Việt Nam chỉ nhằm lợi dụng việc nhà nước cộng sản bảo đảm giá công nhân rẻ và ngăn cấm công nhân đấu tranh đòi quyền lợi.

Đình công là vũ khí của công nhân để thương lượng với giới chủ. Thế mà tại Việt Nam đình công là bất hợp pháp. Đảng Cộng sản cho lệnh công an sẵn sàng đàn áp mọi cuộc đình công và bắt bớ những người đứng ra vận động tổ chức. Nói cách khác đảng, nhà nước và công đòan công sản luôn luôn toa rập với giới chủ để bóc lột tầng lớp công nhân. Ngược lại giới công nhân đang không ngừng đấu tranh cho quyền lợi, như đòi tăng lương, đòi quyền lợi lao động và nhất là đấu tranh để thành lập công đòan độc lập. Đây chính là mâu thuẫn lớn nhất giữa lý thuyết cộng sản và thực tiễn đang diễn ra tại Việt Nam.

Thực tế guồng máy của đảng Cộng sản

Dự thảo Báo cáo cho biết: “Tổ chức của một số cơ quan đảng, nhà nước và tổ chức chính trị-xã hội chưa thực sự tinh gọn, hiệu quả; chức năng, nhiệm vụ, mối quan hệ chưa rõ ràng. Việc đổi mới công tác cán bộ còn chậm; thiếu cơ chế, chính sách cụ thể để thực sự phát huy dân chủ trong công tác cán bộ, phát hiện và sử dụng người tài; chậm đổi mới cơ chế, phương pháp và quy trình đánh giá, bổ nhiệm, miễn nhiệm, từ chức đối với cán bộ; đánh giá cán bộ vẫn là khâu yếu. Tình trạng chạy chức, chạy quyền, chạy bằng cấp, huân chương chưa được ngăn chặn, đẩy lùi. Công tác cán bộ thiếu tầm nhìn xa. Chất lượng đào tạo, bồi dưỡng cán bộ thấp. Môi trường làm việc, chính sách cán bộ chưa tạo được động lực để khuyến khích, thu hút, phát huy năng lực, sự cống hiến của cán bộ; chưa cổ vũ ý chí phấn đấu vươn lên, sự gắn bó, tận tuỵ của cán bộ đối với công việc. Không ít cơ sở đảng năng lực lãnh đạo và sức chiến đấu thấp; công tác quản lý đảng viên chưa chặt chẽ, sinh hoạt đảng chưa nền nếp, nội dung sinh hoạt nghèo nàn, tự phê bình và phê bình yếu... Động cơ phấn đấu vào Đảng của một số người có biểu hiện lệch lạc, cơ hội.”

Phần này không cần phân tích hay bình luận vì tự nó đã cho bạn đọc thấy guồng máy đảng Cộng sản đã mất đi khả năng họat động. Nói ví von máy vẫn nổ, lại nổ to, nhưng xe thì không còn khả năng lết tới.

“Cà rốt” không có chỉ có “cây gậy”

Khi không còn thuyết phục được các đảng viên tin theo đảng, giới cầm quyền cộng sản không còn cách nào khác hơn quay sang sử dụng “cây gậy”, Dự thảo báo cáo hăm dọa các đảng viên: “Việc xử lý, sử dụng và quản lý cán bộ, đảng viên có vấn đề lịch sử chính trị ở một số nơi còn phiến diện, thiếu chặt chẽ. Việc xem xét, giải quyết những vấn đề chính trị hiện nay của cán bộ, đảng viên còn lúng túng. Nhiều cấp ủy, tổ chức đảng chưa quan tâm chỉ đạo đúng mức công tác này.”

Dưới chế độ cộng sản, chính trị bao trùm tất cả mọi sự việc. Qua Dự Thảo Báo Cáo bạn đọc có thể thấy rõ các vấn đề chính trị là: “Tình trạng suy thoái về chính trị, tư tưởng, đạo đức, lối sống trong một bộ phận không nhỏ cán bộ, đảng viên, nhân dân và tình trạng tham nhũng, lãng phí, quan liêu, những tiêu cực và tệ nạn xã hội chưa được ngăn chặn, đẩy lùi; sự phân hóa giàu nghèo ngày càng tăng; sự yếu kém làm chưa hết trách nhiệm trong quản lý của nhiều cấp, nhiều ngành, làm tăng thêm bức xúc trong nhân dân, làm giảm lòng tin của nhân dân đối với Đảng và Nhà nước.”

Như thế thì có đảng viên nào mà không có “vấn đề lịch sử chính trị” hay “vấn đề chính trị hiện nay” để một ngày nào đó nếu không tiếp tục nghe theo chỉ thị của tầng lớp lãnh đạo thì sẽ bị đưa ra xử lý. Đúng là “cà rốt” không có chỉ có “cây gậy” để hăm dọa.

Đảng họat động ngòai vòng luật pháp quốc gia

Trên Tuần Việt Nam Cựu Chủ tịch Quốc hội Cộng sản ông Nguyễn Văn An còn cho biết “Đảng đã chính thức cầm quyền 65 năm, song cho đến giờ vẫn chưa có Luật về Đảng... Giai đoạn Đảng cầm quyền phải khác với giai đoạn Đảng còn đang đấu tranh hợp pháp và bất hợp pháp để giành chính quyền về tay nhân dân, vì khi đó chính quyền thực dân, phong kiến không cho phép đảng ta hoạt động hợp pháp, đặt đảng cộng sản ra ngoài vòng pháp luật. Ngày nay, Đảng cầm quyền hợp hiến (trong Hiến pháp điều 4 đã ghi), càng cần phải có Luật để tránh bao biện, làm thay, buông lỏng lãnh đạo; và cũng để dân có cơ sở giám sát, xây dựng Đảng; để nhà nước có cơ sở kiểm soát các tổ chức và đảng viên, cán bộ của Đảng làm theo Hiến pháp và Pháp luật.”

Nói theo người thường trước đây đảng Cộng sản cướp chính quyền bằng họng súng thì nay vẫn điều hành chính quyền bằng họng súng.

Thật vậy, phương cách tổ chức và họat động của đảng Cộng sản vẫn ngòai vòng luật pháp quốc gia. Nếu không thì làm sao đảng cộng sản có thể bao che các đảng viên có “vấn đề lịch sử chính trị” hay “vấn đề chính trị hiện nay” vì không ít vấn đề đã vi phạm luật pháp quốc gia.

Ông An nói thế để đảng Cộng sản có thể danh chính ngôn thuận mà điều hành quốc gia. Có điều ông An quên rằng chính cái Điều 4 Hiến Pháp 1992 này đã phát xuất từ Cương lĩnh Chính Trị 1991. Nó được đảng Cộng sản áp đặt lên dân tộc theo đúng khuôn mẫu Hiến Pháp Sô viết có từ thời Stalin. Cương lĩnh này cho phép đảng Cộng sản họat động ngòai vòng luật pháp quốc gia. Không danh chính thì ngôn làm sao có thể thuận để bắt người dân tin theo.

Quen họat động ngòai vòng pháp luật, Điều 4 Hiến Pháp trở thành tử huyệt của đảng Cộng sản Việt Nam, chả thế chủ tịch nhà nước cộng sản Nguyễn Minh Triết phải tuyên bố bỏ Điều 4 Hiến Pháp là tự sát.

Thiếu “cà rốt” đảng viên không còn sợ “cây gậy”

Dự Thảo Báo Cáo cho biết : “Nguyên tắc tập trung dân chủ ở một số nơi bị vi phạm, ảnh hưởng đến sự đoàn kết, thống nhất trong Đảng.” Nguyên tắc tập trung dân chủ là cốt lõi để bảo vệ thể chế độc tài tòan trị cộng sản. Theo nguyên tắc này Ban chấp hành Trung Ương Đảng và Bộ Chính Trị có tòan quyền đề xuất các tư tưởng chính trị, được nắm trọn vẹn quyền lực và được quyết định mọi vấn đề quốc gia. Mọi cá nhân trong thể chế, nhất là các đảng viên, phải tuyệt đối tuân hành các nghị quyết, các quyết định, các mệnh lệnh đã được các lãnh đạo cộng sản đề ra. Báo cáo thú nhận kỷ cương của đảng Cộng sản đã bị phá vỡ. Nói theo Cựu Thủ Tướng Cộng Sản Phan Văn Khải là “trên bảo dưới không nghe”.

Không phải chỉ với các đảng viên bình thường, Dự Thảo Báo Cáo cho biết ngay cả đến những đảng viên cao cấp cũng quay lưng với giới cầm quyền: “Nhiều cấp ủy, tổ chức đảng chưa làm tốt công tác kiểm tra, giám sát và thi hành kỷ luật đảng, chất lượng và hiệu quả kiểm tra, giám sát chưa cao; chưa coi trọng việc kiểm tra, giám sát thực hiện đường lối, chủ trương, chỉ thị, nghị quyết, thi hành Điều lệ Đảng, kiểm tra, giám sát phòng ngừa, phát huy nhân tố tích cực. Nhiều khuyết điểm, sai lầm của đảng viên và tổ chức đảng chậm được phát hiện; chưa ngăn chặn, đẩy lùi được tệ quan liêu, tham nhũng, lãng phí. Tình trạng thiếu trách nhiệm, cơ hội, suy thoái đạo đức, lối sống vẫn diễn ra khá phổ biến trong một bộ phận cán bộ, đảng viên. Kỷ luật, kỷ cương ở nhiều tổ chức đảng không nghiêm. Sự đoàn kết, nhất trí ở không ít cấp ủy chưa tốt.”
Không tới thì lùi

Bản Dự Thảo Báo Cáo vượt qua trường hợp đánh giá các cá nhân đảng viên để thú nhận trong công tác xây dựng đảng họ đã thất bại ở mức độ tập thể hay hệ thống “tập trung dân chủ”: “Một số tổ chức đảng, chính quyền và đoàn thể chưa quan tâm đúng mức công tác dân vận. Nội dung, phương thức vận động, tập hợp quần chúng vẫn nặng tính hành chính. Phương thức lãnh đạo của Đảng đối với Nhà nước, Mặt trận Tổ quốc và các đoàn thể chính trị-xã hội trên một số nội dung chưa rõ. Chức năng, nhiệm vụ của đảng đoàn, ban cán sự đảng trên một số mặt chưa được xác định cụ thể nên hoạt động còn lúng túng. Phong cách, lề lối làm việc đổi mới chậm; hội họp vẫn nhiều.” 
Thú nhận tự nó cho thấy về chính trị và tổ chức, đảng Cộng sản đang lâm vào tình trạng bế tắt trầm trọng. Cả một guồng máy cầm quyền không thể nào khởi động để lết tới. Khác với cái xe, về chính trị và tổ chức không tới nghĩa là lùi.

Kết

Cũng trên Tuần Việt Nam ông An cho ý kiến : “Quan sát sự tan rã của một số đảng cộng sản ở Liên Xô (cũ) và Đông Âu, thì thấy rằng, những người cộng sản phá Đảng không phải chỉ là những người cộng sản phản bội Đảng, những người cộng sản bị kẻ thù mua chuộc, bị diễn biến hòa bình,... Mà phần nhiều lại chính là những người cộng sản chân chính, những người cộng sản không muốn bảo vệ Đảng của mình nữa, vì thực tế Đảng của mình đã thoái hóa biến chất mất rồi, nhất là vì Đảng của mình đã phạm sai lầm có tính hệ thống mà không nhận ra được và không khắc phục được. Đảng đã trở thành lực lượng cản trợ dân chủ, tự do, cản trợ sự phát triển của xã hội.”

Không chỉ riêng ông An, nhiều lãnh đạo cộng sản đang lo sợ sự sụp đổ của đảng Cộng sản tại Việt Nam vì càng ngày Việt Nam càng lâm vào khủng hỏang tòan diện như Liên Sô trước đây. Chưa kể giới cầm quyền cộng sản lại càng ngày càng lộ rõ bản chất tay sai ngọai bang Trung Quốc. Lịch sử cho thấy người dân luôn lánh xa tập đòan bán nước.

Năm 1991, khi Liên Sô sụp đổ đa số đảng viên hụt hẫn vì chưa nhận ra con đường tự do dân chủ là con đường phát triển xã hội, trong xã hội họ và gia đình. Ngày nay thì ngược lại, cũng như ông An đa số đã nhận ra: “Đảng đã trở thành lực lượng cản trợ dân chủ, tự do, cản trợ sự phát triển của xã hội.“

Dự thảo Báo cáo chính trị của Ban Chấp Hành Trung ương Đảng chủ yếu là dành cho các đảng viên học tập chính trị. Đảng Cộng sản luôn xem công tác xây dựng đảng là công tác quan trọng nhất. Như vậy tại sao đảng Cộng Sản lại phải dành hơn 800 chữ của Bản Dự Thảo Báo Cáo Chính Trị Đại hội Đảng lần này, để thành thật tự thú đã thất bại trong “công tác xây dựng Đảng”. Phải chăng chính Ban Chấp Hành Trung Ương Đảng đều biết rằng không còn tiếp tục dối gạt được các đảng viên hay chính họ cũng mất niềm tin vào sự sống còn của đảng Cộng sản Việt Nam .

Như thế việc đảng Cộng sản chính thức thú nhận thất bại trong “công tác xây dựng Đảng” là tin vui cho tòan dân tộc (trong đó có các đảng viên đảng Cộng sản Việt Nam ). Đây là dấu hiệu tốt khi mọi người biết rằng để phát triển xã hội, đất nước và bảo tòan độc lập dân tộc, Việt Nam phải có tự do dân chủ.

Nguyễn Quang Duy
Melbourne, Úc Đại Lợi
22/12/2010


Dự thảo Báo cáo chính trị của BCH Trung ương Đảng

B- HẠN CHẾ , KHUYẾT ĐIỂM
6. Công tác xây dựng Đảng còn nhiều hạn chế, yếu kém, chậm được khắc phục

Công tác nghiên cứu lý luận, tổng kết thực tiễn chưa làm sáng tỏ được một số vấn đề về Đảng cầm quyền, về chủ nghĩa xã hội và con đường đi lên chủ nghĩa xã hội ở nước ta. Tính chiến đấu, tính thuyết phục, hiệu quả của công tác tư tưởng còn hạn chế; thiếu sắc bén trong đấu tranh chống âm mưu, thủ đoạn "diễn biến hòa bình". Tình trạng suy thoái về chính trị, tư tưởng, đạo đức, lối sống trong một bộ phận không nhỏ cán bộ, đảng viên, nhân dân và tình trạng tham nhũng, lãng phí, quan liêu, những tiêu cực và tệ nạn xã hội chưa được ngăn chặn, đẩy lùi; sự phân hóa giàu nghèo ngày càng tăng; sự yếu kém làm chưa hết trách nhiệm trong quản lý của nhiều cấp, nhiều ngành, làm tăng thêm bức xúc trong nhân dân, làm giảm lòng tin của nhân dân đối với Đảng và Nhà nước. Cuộc vận động "Học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh " chưa thực sự đi vào chiều sâu, ở một số nơi có biểu hiện hình thức. Những điển hình tiên tiến làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh chưa nhiều.

Tổ chức của một số cơ quan đảng, nhà nước và tổ chức chính trị-xã hội chưa thực sự tinh gọn, hiệu quả; chức năng, nhiệm vụ, mối quan hệ chưa rõ ràng. Việc đổi mới công tác cán bộ còn chậm; thiếu cơ chế, chính sách cụ thể để thực sự phát huy dân chủ trong công tác cán bộ, phát hiện và sử dụng người tài; chậm đổi mới cơ chế, phương pháp và quy trình đánh giá, bổ nhiệm, miễn nhiệm, từ chức đối với cán bộ; đánh giá cán bộ vẫn là khâu yếu. Tình trạng chạy chức, chạy quyền, chạy bằng cấp, huân chương chưa được ngăn chặn, đẩy lùi. Công tác cán bộ thiếu tầm nhìn xa. Chất lượng đào tạo, bồi dưỡng cán bộ thấp. Môi trường làm việc, chính sách cán bộ chưa tạo được động lực để khuyến khích, thu hút, phát huy năng lực, sự cống hiến của cán bộ; chưa cổ vũ ý chí phấn đấu vươn lên, sự gắn bó, tận tuỵ của cán bộ đối với công việc.

Không ít cơ sở đảng năng lực lãnh đạo và sức chiến đấu thấp; công tác quản lý đảng viên chưa chặt chẽ, sinh hoạt đảng chưa nền nếp, nội dung sinh hoạt nghèo nàn, tự phê bình và phê bình yếu. Việc xây dựng tổ chức cơ sở đảng trong doanh nghiệp tư nhân, doanh nghiệp có vốn đầu tư nước ngoài còn chậm, vai trò của tổ chức đảng ở đây mờ nhạt. Động cơ phấn đấu vào Đảng của một số người có biểu hiện lệch lạc, cơ hội.

Việc xử lý, sử dụng và quản lý cán bộ, đảng viên có vấn đề lịch sử chính trị ở một số nơi còn phiến diện, thiếu chặt chẽ. Việc xem xét, giải quyết những vấn đề chính trị hiện nay của cán bộ, đảng viên còn lúng túng. Nhiều cấp ủy, tổ chức đảng chưa quan tâm chỉ đạo đúng mức công tác này.

Nhiều cấp ủy, tổ chức đảng chưa làm tốt công tác kiểm tra, giám sát và thi hành kỷ luật đảng, chất lượng và hiệu quả kiểm tra, giám sát chưa cao; chưa coi trọng việc kiểm tra, giám sát thực hiện đường lối, chủ trương, chỉ thị, nghị quyết, thi hành Điều lệ Đảng, kiểm tra, giám sát phòng ngừa, phát huy nhân tố tích cực. Nhiều khuyết điểm, sai lầm của đảng viên và tổ chức đảng chậm được phát hiện; chưa ngăn chặn, đẩy lùi được tệ quan liêu, tham nhũng, lãng phí. Tình trạng thiếu trách nhiệm, cơ hội, suy thoái đạo đức, lối sống vẫn diễn ra khá phổ biến trong một bộ phận cán bộ, đảng viên. Kỷ luật, kỷ cương ở nhiều tổ chức đảng không nghiêm. Sự đoàn kết, nhất trí ở không ít cấp ủy chưa tốt.

Một số tổ chức đảng, chính quyền và đoàn thể chưa quan tâm đúng mức công tác dân vận. Nội dung, phương thức vận động, tập hợp quần chúng vẫn nặng tính hành chính.

Phương thức lãnh đạo của Đảng đối với Nhà nước, Mặt trận Tổ quốc và các đoàn thể chính trị-xã hội trên một số nội dung chưa rõ. Chức năng, nhiệm vụ của đảng đoàn, ban cán sự đảng trên một số mặt chưa được xác định cụ thể nên hoạt động còn lúng túng. Phong cách, lề lối làm việc đổi mới chậm; hội họp vẫn nhiều. Nguyên tắc tập trung dân chủ ở một số nơi bị vi phạm, ảnh hưởng đến sự đoàn kết, thống nhất trong Đảng.