24/1/11

Cộng sản, vô thần có còn tồn tại ở Việt Nam hay không?

Tựa đề này sẽ làm cho nhiều người nghĩ rằng người đặt ra câu hỏi trên có còn “bình thường” hay là đang bị …bệnh loan tưởng? Không! Tôi sẽ chứng minh rằng tôi đang rất tỉnh táo, và đang suy nghĩ rất nhiều về chuyện này. Tôi có cảm nhận rõ ràng rằng: chẳng còn thứ “Cộng Sản” hay “vô thần” nào trên đất nước VN ta cả! Xin quý vị đừng vội đánh giá về “khả năng trí tuệ” của tôi, và tôi sẽ chứng minh ngay điều ấy.
Ai cũng biết rõ rằng cho đến cuối năm 2010 này, VN đang sống dưới chế độ “CS vô thần”, bằng chứng là họ đang ra tay đàn áp các Tôn Giáo một cách mạnh mẽ, họ đang “quốc doanh hóa” Công Giáo qua sự tiếp tay của một số trong hàng ngũ Giáo phẩm CGVN, như đã “quốc doanh hóa” Phật Giáo. Vâng! Nhưng điều tôi muốn chia sẻ với quý vị, là những người mệnh danh CS này, họ không còn, không phải là CS nữa. Chủ nghĩa vô thần cũng chẳng còn, dù họ thẳng tay tiêu diệt và vô hiệu hóa các tôn giáo hiện có tại VN, như Công Giáo, Tin Lành, Phật Giáo, Cao Đài, Hòa Hảo…Những vụ cướp đất Tòa Khâm Sứ Hà Nội, chiếm đất của giáo xứ Thái Hà, triệt hạ Thánh Giá tại Đồng Chiêm, chiếm đất nhà thờ Tam Tòa, Loan Lý, nhà dòng của các Sơ ở Vĩnh Long, Thủ Thiêm, cũng như nhiều cơ sở tôn giáo khác, toan xóa sổ giáo xứ Cồn Dầu …, kèm theo các vụ trấn áp đẫm máu các giáo dân, linh mục, tu sĩ. Rồi vụ đàn áp các tu sĩ Phật Giáo Bát Nhã, bắt bớ các mục sư Tin Lành v.v…, vô số kể không hết, đến nỗi cả thế giới phải chú tâm theo dõi và muốn đưa VN vào danh sách các nước cần quan tâm! Tôi không phủ nhận những sự thật quá hiển nhiên này, nhưng theo sự nhìn nhận, suy nghĩ của tôi cũng như nhiều người khác, thì nhà cầm quyền CS tại VN, cụ thể là những người ra lệnh hay làm công việc đàn áp, cấm đạo này, họ không phải, không còn là người CS, và cũng chẳng phải người vô thần.
1/. -Trước hết, họ không phải là người CS: Vì sao tôi dám nói vậy? Vì chủ nghĩa CS là muốn san bằng xã hội, không ai được quyền sở hữu tài sản riêng. Nhưng chúng ta thấy gì ở những kẻ cầm quyền mệnh danh là CS này? Tất cả những người này, dù ở địa vị, chức quyền lớn hay nhỏ, đều là những nhà tư sản, thậm chí là đại tư sản, chứ không ai là vô sản cả! Người chức lớn sở hữu tài sản lớn, chức nhỏ sở hữu tài sản nhỏ, ai ai cũng vơ vét của cải chung làm của cải riêng, chiếm của công làm của tư, cướp của dân làm của mình, với đầy đủ giấy tờ chủ quyền hợp lệ trên các tài sản họ có, thậm chí có giấy trước cả có đất, vì tay họ làm ra: đó là giới TƯ SẢN ĐỎ, được hình thành do họ tự chiếm quyền lãnh đạo đất nước, làm chủ cả đất nước và con người VN, họ toàn quyền vơ vét tài sản của dân cũng như của nước, đào bới xới lộn toàn thể đất đai, núi rừng, sông biển để biến nó thành tiền, thành tài sản riêng. Đặc quyền, đặc lợi của họ là vô cùng, vô tận, thậm chí còn vơ vét các đồng tiền đi vay của nước ngoài với danh nghĩa “nợ quốc gia” để “phát triển đất nước” vào túi riêng. Cho nên nước ta thì vào loại nghèo nàn nhất, nhưng “tư bản đỏ VN” (gồm những kẻ cầm quyền và kẻ “ăn theo”), thì vào loại giàu nhất thế giới! Điển hình như cơ ngơi của ông cựu tổng bí thư đảng CS Lê Khả Phiêu mà chúng ta được “chiêm ngưỡng” trên internet, thậm chí ông còn sở hữu cả “trống đồng” là di sản của quốc gia; hay dinh cơ vô vàn của ông Nguyễn Tấn Dũng và con cái, anh chị em ông, và những bất động sản, cơ sở kinh doanh nhiều vô kể của các cán bộ nhà nước khác. Một đảng phái độc quyền cai trị và vơ vét, nên cũng “hấp dẫn” nhiều kẻ ham lợi, ham quyền mà vô lương tâm tham gia vào để được hưởng như vậy. Số đảng viên mỗi lúc một gia tăng, hầu hết vì mục đích ấy, chứ chẳng phải là lý tưởng gì cả! Nó “hấp dẫn” đến độ khiến nảy sinh cả một ngành “công nghệ” mua quan bán chức, mua bán bằng giả, để “xứng” với địa vị mà họ vừa “đấu giá” thắng, hay nhờ “ô dù” đưa vào, vì họ phải làm sao để còn tồn tại cho đến khi “thu được vốn, và có bốn (hay bốn mươi) lần lời”, để được tham gia vào danh sách TƯ BẢN ĐỎ: đó là nguyên nhân tham nhũng! Việc đảng CSVN tuyên bố dứt khoát không chấp nhận đa nguyên đa đảng nhân kỳ đại hôi XI, quyết duy trì cái độc đảng, độc quyền cai trị, dù hoàn toàn trái với lòng dân, là để được toàn quyền xâu xé đất nước, thu gom lợi lộc cho vào từng túi riêng không đáy của các đảng viên lớn bé mà không bị ai cản trở. Đó chính là một “chủ nghĩa tư bản bất nhân”, là quái thai, con đẻ của chủ nghĩa CS vậy! Nghèo đói, bất tài, vô đạo đức, không linh hồn (là hệ quả của chế độ CS!), mà bỗng vớ được quyền thì đương nhiên là vơ vét, vơ vét bất tận và bất nhân, rất là “logic”!
Song song với việc hình thành giới tư bản đỏ, là việc hình thành một giới mới, do hệ quả của “quá trình tiến lên tư sản” của các người CS, đó là giới VÔ SẢN NẠN NHÂN! Họ vốn là những người có tư sản, có nhà cửa, ruộng vườn, cơ sở làm ăn hẳn hoi, thậm chí là những nhà tư bản cũ, những người trí thức, hay từng có địa vị xã hội, nhưng vì thay thời đổi thế, nên họ trở thành trắng tay, thậm chí mất của mà còn mất cả mạng, trở thành tội nhân, do họ bị mang danh là “tư bản”, “trí thức tiểu tư sản”, cái giới được người CS coi là kẻ thù của chế độ! Thật là một sự “tang thương biến đổi” của cuộc đời! Kể cả những người nông dân chân chính cũng bị lấy nhà, cướp đất để trở thành trắng tay, vô gia cư, vô nghề nghiệp! Diệt tư sản để trở thành tư sản! Ai nghe mà hiểu và chấp nhận được? Thế thì lý tưởng CS ở chỗ nào? Hợp lý, tiến bộ ở chỗ nào? Đây là “cách mạng” hay là “cướp giật”? Vì thế mà ở VN hiện nay làm gì còn “người CS” hay “chủ nghĩa CS”, dù cho ai cũng sợ hãi cái chủ nghĩa kinh khủng ấy! Như vậy, tôi đã chứng minh cùng quý vị rằng: không còn “CS” ở VN nữa, mà CS chỉ còn là cái chiêu bài được một số người lợi dụng nó để mưu đồ tư lợi bất chính!
2/. Họ cũng chẳng phải là người “vô thần”, hiểu theo nghĩa là không tin vào một quyền lực siêu nhiên nào. Vâng, người được mệnh danh là “vô thần”, bây giờ họ chẳng còn là vô thần chút nào! Chính họ rất tin và rất sợ một thế lực thiêng liêng nào đó có thể “hại” họ, mà họ không xác định được đó là gì, là ai! Vô thần sao được, khi mà trong rất nhiều nhà cán bộ, thường có bàn thờ lớn, bàn thờ bé, có hương nhang cúng bái, nhưng thường là âm thầm, và đặt ở chỗ kín đáo trong nhà, tránh sự nhòm ngó của người khác, chỉ có kẻ ra vào thân quen mới biết được, vì họ sợ bị đánh giá là “thoái hóa”, “hủ hóa”! Cụ thể là nhà của cựu tổng bí thư CS Lê Khả Phiêu, khi được đưa lên internet mới biết trong nhà có những tượng Phật và bàn thờ lớn như ở chùa, “Phật của quan to” cũng sang giàu tráng lệ cho xứng với tầm cỡ của quan, (chứ không phải là quan phải xứng với đạo đức của Phật, vì là người tin Phật!). Tôi sẽ nói lý do tại sao người vốn là vô thần, chống báng, tiêu diệt tôn giáo mà lại như thế (tôi không hề nói họ là những người “có tôn giáo”, hay là “tín đồ tôn giáo”). Và nếu là hữu thần, thì tại sao họ lại diệt tôn giáo? Tôi sẽ xin lý giải:
- Như đã nói, tôi không bảo rằng các cán bộ CS này là các “tín đồ tôn giáo”, (trừ một thiểu số sau khi sống vô thần thấy…không ổn, không an, rồi một cơ may nào đó, họ “ngộ” ra tôn giáo, và họ …âm thầm theo). Sự “tin” và “sợ” thường là do trong đời họ đã từng có lần “đụng chuyện”, khiến họ sinh ra ngờ vực cái “vô thần”của họ là…không đúng, không phải. Ví dụ một ông công an đi đánh bắt, đàn áp giáo dân, đập phá tượng thờ…, rồi trên đường về bị tai nạn, họ liền nghĩ đến là bị “thần thánh vật”, rồi tự họ thấy sợ hãi, có khi lại còn bị những người chung quanh đồn đãi, hay được thân nhân khuyên bảo đừng đụng đến thánh thần .v…v, thế là ông này đã nhờ người thân đi cầu khẩn thánh thần giúp để xin tha tội, còn sau đó như thế nào thì chỉ ông ta hay người thân biết. Tôi không ví dụ vu vơ đâu, nhưng là tôi có nghe biết vài trường hợp tương tự, cụ thể như tôi được nghe kể về con trai ông cán bộ đứng chỉ huy việc triệt hạ tượng Đức Mẹ ở trên ngọn núi bên nghĩa trang của giáo xứ Bàu Sen, anh ta đã bị cái cần cẩu rơi vào đầu khi đang hung hăng điều khiển xe cẩu trục hạ Thánh Tượng; hay vụ 4 cán bộ “chặt đầu” tượng Đức Mẹ ở Đồng Đinh, thì 3 tên bị tai nạn chết ngay sau đó, một tên còn lại, bà mẹ anh ta bị xe cán đứt đầu, còn bản thân anh thì bị điên loạn đi lang thang làm “chứng nhân” cho mọi người thấy!. Cũng có những “bà lớn” vẫn lén lút đi chùa, đi đền cầu khấn cho chồng, mỗi khi “cái ghế” của ông bị lung lay nghiêng lệch, hay khi ông “gặp xui”, bị lộ chuyện làm bậy, bị dân hăm he tố giác, bị “trượt” những miếng mồi ngon…Nhưng, họ không hề là người tín hữu của một tôn giáo, vì thật sự trong họ không có niềm tin mến, mộ đạo, mà họ chỉ vì họ lo cho bản thân, cho quyền và lợi riêng bị lung lay đe dọa, nên đành phải “cầu may” đến nhờ vị thần thánh nào đó giữ của, giữ mạng dùm! Biết đâu thì cầu đó, bất kể là đền hay chùa nào, thậm chí họ cũng không thể xác định cái Vị mà họ cầu khấn là Chúa hay Phật, hay ông Trời, hay vị thần thánh nào trong các tôn giáo, mà chỉ là cầu ai đó (nếu có), bảo vệ tài sản tính mạng, địa vị cho mình, vì giàu có quá, lỡ chết sớm hay vô tù thì uổng. Ngay cả những cán bộ nhà có đặt tượng Phật, như ngài Lê Khả Phiêu, thì cũng chưa hẳn là ông ta tin Phật, theo Phật, mà chỉ vì thấy dân gian đặt tượng Phật trong nhà thì làm vậy thôi, vì đặt tượng Phật hay cúng Phật không cần học giáo lý, chịu phép Rửa, hay bất cứ một nghi thức vào đạo nào như bên Công Giáo, thậm chí có lập chùa riêng cũng được, không cần phải qua tôn giáo. Đó không phải là niềm tin tôn giáo, vì tin theo tôn giáo thì phải ăn ngay ở lành, bỏ đường tà, theo đường chính, làm lành lánh dữ, tạo phúc đức, nhất là biết sám hối tội lỗi để được tình thương và sự bảo trợ của các đấng thiêng liêng, chứ các đấng thiêng liêng trong tôn giáo đâu phải là người đi “bảo kê” cho con người, nhất là mình ăn ở bất xứng?! Với những người này thì thần thánh chỉ là “phương tiện” để họ sai khiến hay mua chuộc hầu làm theo ý họ, như kiểu “hối lộ thánh”, thậm chí họ còn “nhân vật hóa” các thánh thần như những con người trần tục ham mê danh lợi, để khi cầu được việc thì sẽ được xây cho đền đài, cơ sở mà ngự trị! Đó đúng là “tôn giáo của kẻ vô thần, thần thánh của kẻ quyền thế”! Trong trường hợp như thế, thì thần thánh cũng chỉ là “một loại công an” để họ lãnh đạo, sai khiến, giao nhiệm vụ như giao cho CA đi giữ an ninh cho họ, hoặc đi đàn áp người này, giải tỏa nơi kia, theo hại người nọ, như lệnh của họ, chỉ khác là các “CA vô hình” này không “xuất đầu lộ diện” bằng xương bằng thịt cho họ có thể bắt bỏ tù hay thủ tiêu, khi không tuân lệnh họ!
- Nhưng tại sao họ đã tin có “thế lực thiêng liêng” mà lại cấm đạo? Lý do rất dễ hiểu, vì các tôn giáo chân chính đều có giáo luật phải giữ cho các tín hữu, đó là phải ăn ở ngay lành, thật thà, biết thương yêu con người, biết sẻ chia với người nghèo khó, trung tín trong lời nói và việc làm, có tinh thần trách nhiệm, sống đạo đức…, thử hỏi những người CS vô thần “thật”, hay CS vô thần “giả” như trên có chấp nhận được không? Và nếu mọi người dân đều có đức tin và sống đạo, thì còn chỗ nào cho CS tồn tại đây? Cái mà họ sợ nhất ở các tôn giáo là các giáo điều TRUNG THỰC, NGAY THẲNG, BIẾT YÊU THƯƠNG VỊ THA, LOẠI TRỪ ĐIỀU ÁC, và LUẬT NHÂN QUẢ, và TIN VÀO ĐỜI SAU. Họ tồn tại thế nào được, khi mà “bảo bối sinh tồn” của họ là giả trá, chém giết không thương tiếc, nhất là tham lam tàn bạo!, Nếu tin có linh hồn, có đời sau thì làm sao mà gian ác được? Nếu người dân tin và hành như thế thì họ còn lãnh đạo, còn sai khiến được không? Đó là lý do họ “không đội trời chung” với tôn giáo, và phải tiêu diệt hay “vô hiệu hóa” tôn giáo với bất cứ giá nào! Ngay cả chủ thuyết “tam vô’ của CS cũng chẳng còn nghuyên vẹn, mà bây giờ họ là người bảo vệ gia đình họ nhất, vì gia đình là “hàng rào hộ vệ”cho họ tồn tại: vợ con, cha mẹ, anh em thân tình, tin cẩn để nhận hối lộ dùm, để đứng tên nhà đất dùm, để tạo vi cánh, làm tai mắt, làm tay sai tẩu tán tiền bạc, rửa tiền, quản lý đất đai, tài sản…Ôi, có rất nhiều việc họ cần đến “gia đình”, kể cả chuẩn bị cho hậu duệ lên “nối ngôi, thừa kế” hầu kéo dài quyền lực và bảo đảm an toàn cho họ tới khi chết!
Tóm lại “Cộng Sản”, “vô thần” bây giờ đâu còn tồn tại, cũng chẳng còn là lý tưởng của ai, mà nó đã nảy sinh, biến thái ra một lớp “ tư sản mới”, có vô số của cải do sang đoạt của những người tư sản cũ; nó có tôn giáo, nhưng là một thứ “tôn giáo trần tục” với những thánh thần là tay sai của kẻ có quyền thế và của cải bất chính!
Như thế để chúng ta xác định rõ lại rằng, không phải chúng ta đang sống dưới chế độ “CS vô thần”, mà chúng ta đang bị đô hộ bởi một nhóm người vô nhân, bất nghĩa, tham lam, tàn bạo, độc tài, họ lợi dụng chiêu bài CS, vô thần để khống chế đất nước, chiếm đoạt tài sản, đất đai, và trấn lột, hành hạ dân! Người có niềm tin coi đó là “ngọn roi” mà Thượng Đế dùng để thanh luyện thế gian, trong một giai đoạn nhất định, dù có dài, hay là một sự “trả giá” cho những sai lỗi khiếm khuyết của mỗi người chúng ta, khi chưa sống đúng đức công bằng và tình yêu thương mà lẽ ra chúng ta phải sống với anh em đồng loại. Nó là món nợ chung, là hình phạt chung cho cả nhân loại, cho các quốc gia, dù có bị CS hay không, vì có ai, có nước nào mà không bị liên lụy đến những hậu quả của CS gây ra, dù nhiều hay ít, do những tham vọng ngông cuồng và những sản phẩm tinh thần hay vật chất vô đạo đức của nó? CS VN hay bất cứ một chế độ CS nào còn sót lại, thì cũng là “kết tinh”, là “biến thái” đương nhiên của chủ thuyết CS, chứ làm gì mà có “thế giới đại đồng”, “quốc tế vô sản” hay “thiên đường cộng sản” ảo tưởng, mơ hồ?! Chính vì thế mà tổng thống Putin của Nga đã nói: “Người nào tin những gì CS nói là kẻ không có óc, và người làm theo những gì CS bảo làm là kẻ không có trái tim!”.
Cầu mong cho cái “nghiệp chướng”, cái “đại họa CS”, và các chế độ độc tài trên trái đất nó mau biến đi, cho nhân loại bớt khổ đau, để người người cùng chung tay xây dựng tòa nhà nhân loại hòa bình và tốt lành hơn, yêu thương và hạnh phúc hơn.
Trần Quốc Việt

Mưu kế giải phóng mặt bằng

“…Ở nước Vệ này, có quan nào mà không học mánh khóe của nước Tề đâu…”

Mưu kế giải phóng mặt bằng
Người Buôn Gió


Hôm nọ có kẻ gặp mỗ, hỏi rằng dạo này thiên hạ chuyện giải phóng đền bù đất đai nóng hổi. Nhiều nơi dằng dai mãi chưa xong. Có ý gì hay xin chia sẻ.

Mỗ hỏi lại rằng, việc giải phóng liên quan đến hai bên, bên là dân, bên kia là triều đình. Vậy xin hỏi ngài xin ý kiến cho bên nào?

Kẻ kia nói rằng:

– Tất là xin ý kiến cho triều đình, vừa có thù lao lớn, vừa lại không bị khép tôi xúi dục kích động.

Mỗ nói rằng:

– Chuyện này thì tùy trường hợp mà đối phó khác nhau. Duy có cách giải quyết của quan xứ Đà tên là Bá mà mỗ có lần chứng kiến quả là đặc sắc. Có lẽ anh hùng trong thiên hạ không ai mà mưu lược theo kịp, kẻ ấy dùng mưu kết hợp dùng võ nhuần nhuyễn, tuần tự khớp nhau từng bước mà thực hiện mưu đồ đoạt đất không ai bằng.

Lão quan xứ Đà tên là Bá
Kẻ kia một điều, hai điều nhất quyết xin nghe được câu chuyện, mỗ vào lúc mùa đông giá rét vợ bắt ở nhà trông con. Chẳng có việc gì tiêu khiển, sẵn có kẻ muốn nghe cũng làm tuần trà, nhấp giọng rồi kể.

Ở xứ Đà ở miệt phía Trung nước ta, giáp biển. Đất ấy người Tề thích từ lâu, mấy trăm năm trước họ đã nhòm ngó đến nay vẫn còn cả khu phố cổ treo đèn lồng của họ, nhân lúc Tề Vệ thông thương hữu hảo, người Tề họ đầu tư nhiêu tiền bạc để mua lại những khoảnh đẹp. Vừa là chỗ ăn chơi, vừa là nhòm ngó biển đảo nước Vệ. Do người Tề mua nhiều quá, nên đất đai xứ Đà ngày càng hẹp đi, quan coi xứ là Bá thấy nhu cầu người mua đất ngày càng cao, bèn nghĩ ra mưu đi chiếm đoạt những vùng đất ruộng lân cận ven đô để đổ nền, làm đường vuông vắn bán thành đất đô thị kiếm lời.

Ở ven con sông xứ Đà có một mảnh đất của đám người dân sống đã mấy trăm năm, họ sinh sống, cày cấy, thờ cúng bao đời trên mảnh đất ven sông đó gọi là Gò Dầu. Khi xưa nơi ấy là đầm lầy, rừng rậm tổ tiên họ di cư từ ngoài Bắc vào lập nghiệp, trải qua đời này đến đời khác mới tạo dựng được làng ấp, nhà thờ, nghĩa địa, ruông vườn. Bá viện lẽ này nọ, như phát triển đô thị khang trang mãi cũng chả ăn thua, giằng co giá cả đền bù mãi không xong, mọi việc trì trệ mà thời làm quan cũng có hạn. Bá lấy làm sốt ruột lắm, đêm ngày vắt tay lên trán nghĩ mưu sao cho tống khứ cái đám dân nghèo ấy nhanh nhanh để bán đất hốt bạc.

Hôm ấy có kẻ tay chân vào báo, ở Gò Dầu có người sắp chết. Bá đang nghĩ vẫn vơ bỗng bật dậy vỗ đùi kêu

– Hay, trời giúp Bá ta rồi đây!

Đoạn Bá sai lính hầu cấp tốc xuống nghĩa trang xứ Gò Dầu cắm cái biển cấm chôn người chết, và sai quân mang vũ khí mai phục bốn mặt, một đám nữa đứng chặn cửa nghĩa trang. Cắt đặt xong xuôi vào đấy, Bá ung dung vuốt râu ngồi đợi. Kẻ thân hữu lấy làm lạ, mới mon men hỏi Bá định thế nào. Bá nói:

– Kẻ kia chết tất phải đem chôn, chôn chỗ ta cấm, thế nào cũng phát ức mà sinh sự với quan quân. Bấy giờ ta cho quân mai phục xông vào bắt vì tội chống triều đình. Từ khép tội chống người thi hành công vụ ta mới có cớ cho quân xuống đàn áp xứ đó, nhân thể mà buộc luôn tội không chấp nhận đền bù giải tỏa là ý đồ chống đối.

Đám tang kia
không được chôn cất
Quan quân vòng ngoài xông tới gô cổ cả lũ
bắt mấy chục người nhốt vào ngục

Quả là Bá liệu việc như thần, đám tang kia không được chôn cất, bị quan quân chặn lại vin vào cái biển cấm mới cắm. Cãi lộn, xô đẩy um xùm, thế là quan quân vòng ngoài xông tới gô cổ cả lũ vì tội chống lại người thi hành công vụ, bắt mấy chục người nhốt vào ngục. Ở trong ngục quan vừa dọa bỏ tù tội chống người chức trách vừa ngọt nhạt việc đền bù. Bên ngoài quan quân tỏa đi từng nhà uy hiếp nào là tội to lắm, chống lại nhà chức tránh tù mọt gông. Đám dân chỉ nghĩ đến thoát khỏi vòng xiềng xích, đòn vọt là may, hơi đâu mà nghĩ chuyện đất đai thế nào. Nhất là cảnh tù đày đói khát, đánh đập thậm tệ, có kẻ đương trai tráng khỏe mạnh bị đánh chết mang xác về nhà, quan bảo là đột tử. Không ai dám ho he, hãi đến mức mà quan bảo gì nghe hết, nhận hết để được yên thân mà về. Cảnh như thế phải vậy chứ đâu nghĩ được gì hơn. Tinh thần đến năm sau nghe tiếng ngựa công sai đi ngoài đường tim còn đập loạn xạ, ăn không ngon, ngủ không yên. Khiếp quá thành nhược.

Cái tài của Bá là nhanh chóng nắm cơ hội, tạo ra sự kiện, biết kết hợp dùng mưu lược, võ lực nhịp nhàng. Giả dụ nếu không có ai chết, người ta cứ ì ra không chấp nhận mức giá bèo bọt mà Bá đưa ra. Thì việc giải phóng mặt bằng của Bá còn lâu mới đạt được, chả lẽ vì thỏa thuận không được mà xua quân vào ép bức thì lý nào biện minh cho thiên hạ lọt tai.

Mỗ kể xong, kẻ kia ngẫn người ra ngẫm một lúc, rồi bật thốt.

– Kế này thật là tuyệt diệu, chả trách ngày xưa giặc phương Bắc tràn sang nước ta, cứ mỗi lần xâm chiếm chúng thường lợi dụng một cơ hội nào đó để lấy làm lý do để mị dân. Có lẽ Bá do mua bán với người Tề lâu nay mà học được diệu kế này chăng?

Mỗ nghe xong, chỉ cười mà nhủ thầm.

– Ở nước Vệ này, có quan nào mà không học mánh khóe của nước Tề đâu.
Người Buôn Gió
Nguồn: NguoiBuonGio Blog

Karl Marx, ông là ai mà đầy đọa dân tộc tôi mãi thế này?

Karl Marx, ông là ai mà đầy đọa dân tộc tôi mãi thế này?


Trần Mạnh Hảo
Góp ý vào bản báo cáo chính trị Đại hội X - Bài thứ ba
GHI CHÚ VỀ HAI BÀI GÓP Ý TRƯỚC:
Bài Khi đảng còn độc quyền chân lý, thì mọi sự góp ý đều hoá trò đùa, vô ích và bài: Đảng cộng sản Việt Nam sinh ra để chống Marx vừa post lên các trang web, chúng tôi đã nhận được hàng trăm cú điện thoại từ trong cũng như ngoài nước của quý vị độc giả kính mến gọi về chia sẻ, động viên, lo lắng cho sự an nguy tính mạng của người viết. Chúng tôi xin hết lòng cảm ơn quý vị độc giả xa gần đã dành cho người viết những tình cảm quý hoá. Đồng thời, chúng tôi cũng nhận được một số cú điện thoại, hoặc email của các “đồng chí loa phường” khuyên răn có, đe dọa có, chụp mũ có, thậm chí có ông còn nóng nảy quát lên rằng “… Cần phải thủ tiêu mày, nhốt mày vào biệt giam, chuyên chính vô sản đâu, sao lại để thằng phản động hơn Mỹ này cứ nhơn nhơn viết hết bài bậy bạ này đến bài bậy bạ khác…”. Chúng tôi mới lễ phép mà thưa với các “đồng chí loa phường” rằng: “ Mọi sự quy chụp, chửi mắng, thậm chí đàn áp, bắt bớ, thậm chí bắn giết mà quý ông dọa tôi trên điện thoại, với tôi đều vô ích. Bởi vì là một người đã có 40 năm cầm bút viết báo, viết văn, chúng tôi chỉ viết ra sự thật.
Tôi chỉ là một hạt bụi, một con kiến, nào dám chống ai! Bản thân sự thật khách quan không chống ai cả, sự thật tự nó chỉ có chống lại sự dối trá mà thôi…Xin các “đồng chí loa phường” chỉ cho tôi rằng, tôi viết sai ở chỗ nào, chỗ nào không đúng? Các đồng chí có sáu trăm tờ báo, có “chân lý”, “tay lý”, “còng lý” vốn từng quang minh chính đại như Đảng hằng tuyên bố, có đảng và quân đội, công an, nhà tù hùng mạnh nhất nhì thế giới, thì còn gì phải sợ con giun không còn khả năng quằn là tên Trần Mạnh Hảo yếu như sên, mà tại sao không dám công khai tranh luận với hắn tất cả mọi vấn đề trong những bài báo hắn viết, đang in trên các trang web …”?

XIN VÀO BÀI CHÍNH
Trong “Bản dự thảo báo cáo chính trị Đại Hội X” Đảng tuyên bố “ Vẫn kiên định chủ nghĩa Mác-Lênin” khiến tôi hoảng hốt không ăn không ngủ được; vì Đảng yêu cầu tôi góp ý, tôi mới dám thẳng thắn góp hết lòng, tuy vừa góp vừa run; chỉ sợ sự góp ý của tôi không vừa lòng Đảng, bực lên Đảng bắt nhốt thì khổ ải cho vợ con tôi đủ đường.
Thấy Đảng đi sai đường, là một con người, hơn nữa lại là một kẻ cầm bút, quyết không viết vì miếng lợi, mà viết vì lẽ phải, vì sự thật, vì chân lý, lương tri, vì dân tộc Việt Nam của chúng ta, dù có chết tôi cũng cam lòng, không hề ân hận rằng mình dám liều mạng can vua, khác nào can hổ; rằng vái lạy ông ba mươi, xin ông đừng vồ trâu bò nhà nông của chúng con nữa, xin ông ba mươi Mác-xít đừng vồ dân tộc chúng con nữa!
Tôi xin làm một trắc nghiệm nho nhỏ mà thưa với Đảng rằng, Đảng tuy hi sinh suốt đời vì giai cấp, vì chủ nghĩa cộng sản thế giới, nhưng Đảng cũng có gia đình, cũng có nhà cửa, cũng có vợ con như ai chứ ạ? Tất nhiên, Đảng không phải là thánh! Thế nhỡ có một thế lực nào xuất hiện, mạnh hơn cả Đảng, đến nhà Đảng , đọc quân lệnh rằng ta đến đây xóa bỏ gia đình của gần ba triệu đảng viên các người, đẩy vợ chồng con cái các người vào sống trong nhà tập thể, cấm các ngươi có gia đình, cấm các ngươi lấy vợ lấy chồng…Các ngươi xóa bỏ gia đình cho trong sạch, sau rồi ta xóa bỏ mọi sỡ hữu của các ngươi. Rằng biệt thự một, chứ các ngươi có 30 biệt thự ta cũng xóa bỏ, ta xóa tư hữu nhà, xóa bỏ tư hữu xe hơi Nhật đời mới, ta xóa bỏ tư hữu ti vi màu màn hình phẳng 100 inh, xóa bỏ tất tần tật tài sản của các ngươi. Đoạn, ta tuyên bố xóa bỏ tư hữu vợ chồng, xóa bỏ khế ước hôn thú, xóa bỏ đời sống tôn giáo cúng bái đi chùa bói toán của các ngươi. Xong chưa, xong rồi à ?Giờ thì ta xóa bỏ đạo đức của các ngươi, xóa bỏ nghệ thuật, khoa học của các ngươi nữa đấy!
Nhưng cái xóa bỏ cuối cùng làm các ngươi buồn nhất là xóa bỏ quyền lực của Đảng các ngươi. Ta long trọng tuyên bố xóa bỏ pháp luật, xóa bỏ nhà nước và xoá bỏ Đảng cộng sản của các ngươi …!
Nghe đến đây chắc Đảng không kìm hãm được sự nóng giận vốn rất Tương Phi của mình mà quát lớn: bắt ngay thằng Trần Mạnh Hảo thí mạng cùi dám vuốt râu hùm, mó dái ngựa lại cho tao! Mày thì chỉ có giỏi bịa chuyện, làm đếch gì có thằng nào ngu như chó ấy, lại đi tuyên bố xóa bỏ cả loài người?
Nếu mày không chứng minh được có thằng chó chết nào dám đòi xóa bỏ Đảng chúng ông, xóa bỏ tư hữu triệu triệu đoá hoa hồng Mỹ kim của chúng ông,lại đòi xóa luôn gia đình, xóa luôn vợ con Đảng nữa thì có điên không?
Vâng, thưa Đảng, tôi xin chỉ ra cái tên khủng long dám làm điều càn rỡ nhất thế giới đấy ạ!
Nó là thằng nào, nói mau?
Thưa, nó là Karl Marx, người Đức ạ!
Thế mày nói thằng Karl Marx nào?
Dạ thưa, không phải thằng mà là cụ Karl Marx ông tổ của chủ nghĩa cộng sản, vị thánh chủ của Đảng cộng sản Việt Nam bách chiến bách thắng ạ!
Đâu, mày đưa Bộ Chính trị, đưa Ban Chấp hành trung ương xem thử?
XIN TRÍCH:
Đây chính là lời Karl Marx dạy, chúng tôi không dám trích sai nửa chữ : “Chủ nghĩa cộng sản coi như sự xóa bỏ một cách tích cực chế độ tư hữu - sự tự tha hoá ấy của con người – và do đó coi như sự chiếm hữu một cách thực sự bản chất con người bởi vì con người và vì con người ”…
“…Tôn giáo, gia đình, nhà nước, pháp quyền, đạo đức, khoa học, nghệ thuật,v.v…chỉ là những hình thức đặc thù của sản xuất và phục tùng quy luật chung của sản xuất. Cho nên sự xóa bỏ một cách tích cực chế độ tư hữu coi như sự chiếm hữu sinh hoạt của con người là sự xóa bỏ một cách tích cực mọi sự tha hoá, nghĩa là việc con người từ tôn giáo, gia đình, nhà nước,v.v…quay trở về tồn tại con người, nghĩa là tồn tại xã hội của mình…”
“…Chế độ tư hữu làm chúng ta ngu xuẩn và phiến diện đến nỗi một đối tượng nào đó chỉ là chúng ta khi nào chúng ta chiếm hữu nó, nghĩa là khi nó tồn tại với chúng ta như tư bản, hoặc khi chúng ta trực tiếp chiếm hữu nó, ăn nó, uống nó, mặc vào ta, hay cư trú ở trong đó,v.v…”
“…Cho nên xóa bỏ chế độ tư hữu có nghĩa là giải phóng hoàn toàn tất cả những cảm giác và thuộc tính của con người; nhưng nó là sự giải phóng ấy chính là vì những cảm giác và thuộc tính ấy trở thành của con người theo ý nghĩa chủ quan, cũng như theo ý nghĩa khách quan…”
[( C. Mác, “ Bản thảo kinh tế triết học năm 1844, Nhà xuất bản Sự Thật, Hà Nội, 1962,tr.128-129, 134-135,137-138) .TRÍCH trong cuốn “Về Văn Học và Nghệ Thuật” – C. MÁC -PH. ĂNG-GHEN-V.L.LÊ-NIN, trang 391,392,393. NXB Sự Thật –Hà Nội 1997 )]
Việc chủ trương xóa bỏ triệt để tính tư hữu con người của Marx là hành vi xóa bỏ chính con người, chống lại nhân loại phản động vô cùng tận của học thuyết Marx. Vì sao vậy?
Con người sinh ra trên mặt đất là một hiện hữu, một tồn tại, một thực tại không ai có thể chối cãi . Tôi, trước hết và sau cùng là sở hữu của tôi: đây là một tư hữu trường tồn .Tôi là một chủ thể, không phải khách thể, tôi là một tồn tại không phải hư vô, tôi là một khẳng định chứ không phải một nghi ngờ, tôi là chính tôi; và vì vậy tôi là của tôi, tôi là tư hữu tôi chứ không hề là công hữu của bất cứ một thực tại ngoại lai nào khác. Tôi sống để khẳng định tư hữu tôi, sỡ hữu tôi; rằng mắt, môi,tay chân, đầu mình tôi là của tôi. Linh hồn tôi, tư tưởng tôi của riêng tôi, vợ con của riêng tôi, đất nước dân tộc vừa là của chung mọi người nhưng vẫn có thể coi là của riêng tôi. CÁI GÌ CỦA RIÊNG TÔI, CÁI ẤY LÀ TƯ HỮU, CÁI ẤY LÀ NHÂN TÍNH,LÀ CÁ NHÂN, LÀ BẢN NGÃ, LÀ CHỦ THỂ TRƯỜNG TỒN!
Marx chủ trương xóa bỏ tư hữu là xóa bỏ tính người vậy ! Không có TƯ HỮU thì làm sao biết CÁI NGOÀI TÔI là công hữu ? Riêng và chung, công và tư, cá nhân và xã hội là những cặp phạm trù. Marx quá điên khùng nên mới đòi xóa tư hữu chính là xoá tồn tại, xoá con người, xóa xã hội, xoá nền văn minh.
Cho nên, ĐẢNG TA KIÊN ĐỊNH CHỦ NGHĨA MARX tức là Đảng cộng sản Việt Nam đi vào con đường của PolPot –Iengxari nhằm xoá cá nhân, xóa gia đình, xoá xã hội, xoá pháp luật, xóa đạo đức, xoá nghệ thuật, xoá tôn giáo, xoá dân tộc, xoá đất nước, xoá nhân loại…
ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM sao lại mất trí theo Marx để xoá tất tần tật từ cá nhân đến gia đình đến Tổ Quốc thì Trần Mạnh Hảo dù bị Đảng bỏ tù, chứ Đảng xử bắn,cũng cóc có sợ MÀ CAN ĐẢNG RẰNG: SAO CÁC NGƯỜI LẠI NHÂN DANH thứ triết học phản nhân loại là chủ nghĩa Marx mà đày đoạ dân tộc, Tổ Quốc tôi trong địa ngục trần gian có tên là CHỦ NGHĨA XÃ HỘI, CHỦ NGHĨA CỘNG SẢN MÃI THẾ NÀY HẢ TRỜI?
Sài Gòn, 21-02-2006
Trần Mạnh Hảo