7/3/11

KHI NGƯỜI CỘNG SẢN NHẬN XÉT VÀ NÓI VỀ ĐẢNG

KHI NGƯỜI CỘNG SẢN NHẬN XÉT VÀ NÓI VỀ ĐẢNG
( Trung tướng TRẦN ĐỘ Phó Chính Uỷ/Quân GPMN-P/CT Quốc Hội.)
Tôi cứ nghiền ngẫm mãi Cuộc cách mạng ở Việt Nam, Đảng Cộng Sản và nhân dân đã đập tan được bộ máy thực dân, đàn áp, nô dịch, bóc lột, xoá được nỗi nhục mất nước .
Nhưng sau đó Đảng đã xây dựng được một bộ máy như thế nào? và một xã hội như thế nào?
Nổi bật lên là một bộ máy độc đoán, độc tài toàn trị, đàn áp thẳng tay các ý kiến khác. Có một đội ngũ “lưỡi gỗ” rất đông đảo, chuyên “ngụy biện”, “nói lấy được”, “nói bừa bãi”, “trắng trợn” bất chấp lẽ phải, đạo lý và cả luật pháp, và có lúc dùng nhiều thủ đoạn như “lưu manh”,làm tất cả mọi người trong xã hội không lúc nào được yên tâm và thường xuyên lo lắng, sợ hãi. Đó, ta đã xây dựng nên một bộ máy như vậy và một xã hội như vậy đó.
Nhân dân bị tước hết mọi quyền tự do dân chủ. Tất cả quyền và lợi trong xã hội, thâu tóm trong tay Đảng cụ thể là trong tay một nhóm đảng viên có địa vị, quyền chức ở các cấp, từ TW đến địa phương. Đảng tự do yêu cầu dân đóng góp và tự do sử dụng mọi sự đóng góp đó của dân, không có tổ chức và lực lượng nào giám sát và kiềm chế sự chi tiêu từ mồ hôi nước mắt của dân . Đảng tự làm ra Hiến pháp và luật pháp không cần sự phúc quyết của dân , rồi bắt dân sống và làm việc theo hiến pháp còn bộ máy của Đảng đều làm ngược lại Hiến pháp và luật pháp, bất chấp đạo lý. Đảng luôn tạo ra một không khí khủng bố đối với bất cứ ai có chính kiến độc lập, làm cho xã hội khô cằn, thiếu sức sống Đảng bưng bít và cấm tất cả những ý kiến sáng suốt dồi dào phong phú từ các trí thức dân tộc nhằm đưa đất nước tiến lên nhưng trái ý Đảng. Bộ máy cai trị bây giờ ngày đêm chỉ lo xây dựng hệ thống tuyên truyền, lo cổ động rầm rộ, dùng những “lưỡi gỗ” xây dựng và truyền lan các thứ “lý luận” “nói lấy được”, dùng mọi thủ đoạn lừa bịp, dối trá, nguỵ biện để nhằm một mục đích duy nhất là duy trì và giữ vững bộ máy cai trị mà họ gọi là “sự lãnh đạo của Đảng, trong thực tế bộ máy này là bộ máy phá dân chủ một cách trắng trợn, tinh vi và tàn bạo nhất , Đảng tự đẻ thêm ra “chủ nghĩa thành phần”, “chủ nghĩa công nông”, “chủ nghĩa lý lịch” … Các thứ chủ nghĩa hoang dã như cỏ dại ấy làm cho học thuyết của giai cấp bị méo mó trỡ thành bất nhân bất nghĩa. Ta có thể tin một cách chắc chắn rằng nếu Mác và Lênin còn sống đến bây giờ thì các ông tổ đó cũng không thể chấp nhận các thứ chủ nghĩa đần độn “vô học”như thế. Và sự méo mó ấy ngày càng lớn, càng cực đoan, để rồi biến tướng thành kiểu Mao-ít, kiểu Pôn Pốt đẫm máu mà thế giới loài người chứng kiến, ghê tởm.
Đảng đang thực hiện một nền thống trị hà khắc, kiểm tra từng người trong toàn xã hội, kiểm soát và can thiệp mọi chi tiết trong cuộc sống của xã hội, và điều dã man và tàn bạo nhất là độc tài về ý thức hệ bắt tư duy con người chỉ một chiều thẳng đứng đội trên đầu là Đảng. Bất cứ một khác biệt nào đều bị quy vào là chống đối, là phản động, là tội phạm. Hệ quả của chế độ này là trong xã hội không ai dám nói khác, không ai dám có ý nghĩ khác, hoặc ít nhất thì dù có nghĩ một đàng cũng phải nói một nẻo. Như vậy, xã hội bao trùm một sự giả dối, lừa bịp, bao trùm một sự sợ hãi, bao trùm một sự tê liệt, về tư duy và cả về tình cảm. Đảng đang:
Lưu manh hoá xã hội
Bần cùng hoá nhân dân
Nô lệ hoá con người
Thế là Đảng đã tạo ra ở Việt Nam một xã hội đầy tham nhũng, phản dân chủ (vì độc tài độc đoán và toàn trị), đầy dối trá lừa bịp (vì nói một đàng làm một nẻo), đầy thủ đoạn (nịnh nhau, hất nhau và hại nhau). Bất cứ lúc nào, bất cứ ở đâu, ở bất cứ người nào, ta cũng nghe thấy được những lời phàn nàn về sự không dân chủ, tàn bạo, lừa bịp, dối trá; về những hiện tượng lưu manh, hãnh tiến.
Nền chuyên chính tư tưởng hiện nay ở Việt Nam là tổng hợp các tội ác ghê tởm của Tần Thuỷ Hoàng và các vua quan tàn bạo của Trung Quốc, với tội ác của các chế độ phát xít, độc tài cộng lại,tư tưởng khát máu hoang dã ấy nó tàn phá cả một dân tộc, huỷ hoại tinh anh của nhiều thế hệ.
Nói thì “dân chủ, vì dân” mà làm thì chuyên chính phát xít. Cái đặc điểm đó là nói dối, nói láo, lừa bịp, trò hề “nói vậy mà không phải vậy”. Hô hào dân chủ và phê phán tình trạng mất dân chủ nhưng lại kiên trì “Đảng lãnh đạo tuyệt đối và toàn diện” ?? đã kiên trì cái thứ ấy là phản dân chủ rồi, thật là một kiểu lý luận cùn vô học không hiểu nỗi từ bộ máy tuyên truyền Đảng. ( trích RỒNG RẮN của Trần Độ )

ĐÃ ĐẾN LÚC CỘNG ĐỒNG DÂN TỘC VIỆT NAM PHẢI LÃNH TRÁCH NHIỆM TRƯỚC TỔ QUỐC VÀ LỊCH SỬ

Trong thời gian qua, cách mạng hoa Lài đã đem thành công đến với nhân dân Tunisia, Ai cập và Lybia cũng như đang lan tỏa khắp nơi từ Phi châu đến các nước độc tài, toàn trị khác khắp nơi trên thế giới. TQ đang đối diện với làn sóng đòi dân chủ của nhân dân, tại VN các nhà lãnh đạo phải run sợ và đang dùng lực lượng công an ra sức trấn áp các thành phần dân chủ như BS Nguyễn Đan Quế, LS Lê Trần Luật, nhà báo tự do Tạ Phong Tần, KS Đỗ Nam Hải, bà Tân vợ cũ của Blogger Điếu Cày, thành viên khối 8406 Lư Thị Thu Trang, LS Nguyễn Bắc Truyển. Đặc biệt, nhà cầm quyền CSVN đang có cả một kế hoạch quy mô để cô lập HT Thích Quảng Độ, LM Nguyễn Văn Lý, LM Phan Văn Lợi, Hội trưởng PGHH thuần túy ông Lê Quang Liêm và các nhân vật đấu tranh dân chủ khác…v.v…Lời kêu gọi nhân dân cùng đứng lên biểu tình lật đổ chế độ của nhóm sinh viên Hà nội-Huế-Sài gòn, của LM Nguyễn Văn Lý, của BS Nguyễn Đan Quế, của khối 8406…v.v…vẫn còn hiện diện trên các trang mạng toàn cầu, đó là bản án cho ngày cáo chung của các nhà lãnh đạo CSVN.
Thế kỷ XXI này là thể kỷ của nền dân chủ đa nguyên, những nước độc tài toàn trị còn sót lại trên thế giới chắc chắn sẽ bị cáo chung trước sức mạnh và ý chí của toàn dân cùng cộng đồng thế giới. Mục đích của bài viết này, người viết xin phân tích về hướng đi giữa đa đảng và độc đảng, giữa độc quyền lãnh đạo và dân chủ đa nguyên, giữa yêu nước và bán nước để cho những ai còn trung thành với đường lối không tưởng, mỵ dân của các nhà lãnh đạo CSVN, nhất là lực lượng công an và quân đội hiểu được lòng dạ và việc làm của các nhà lãnh đạo CSVN để mà quay về với nhân dân, để sau này không bị nhân dân và lịch sử lên án.
Marx cũng thường nói: vạn vật trên thế gian này sẽ không thêm không bớt, nó chỉ biến thiên và thay đổi từ trạng thái này qua trạng thái khác mà thôi. Điều này cũng đúng phần nào trong thuyết luân hồi của Nhân-Duyên-Quả của đạo Phật. Nhưng thay đổi từ trạng thái này sang trạng thái khác không có nghĩa hiện nay anh làm thủ tướng, tự do tung hoành trên sự đau khổ của toàn dân và kiếp sau anh cũng vẫn được làm thủ tướng.
Loài cây cỏ muốn được xanh tươi tốt đẹp thì phải qua quá trình chăm sóc và được sống trong môi trường thích hợp. Con người muốn được một kết quả tốt lành cho kiếp sau thì khi còn sống phải làm nhiều việc thiện có ích cho mọi người, từ bỏ mọi việc ác và tâm phải giữ cho trong sạch không vì tư lợi cá nhân mà làm hại người khác bởi vì chết chưa phải là hết, điều này đã được các nhà ngoại cãm là những con người có cơ duyên tiếp xúc với cõi âm xác nhận, đây là một sự thực quá rõ ràng đang hiện hữu hàng ngày trong cuộc sống của con người. Người viết xin những ai còn mang trong lòng thuyết vô thần và chủ trương chết là hết để sống theo bản năng ích kỷ, hẹp hòi của mình và luôn luôn nghĩ cách để vu khống và ám hại người khác cũng như trung thành với cấp trên mà làm những điều không tốt nên suy nghĩ và xem xét lại nếu không muốn khổ sở ở kiếp lai sinh. Đã là con người thì không ai muốn mình phải đui mù, nghèo khổ và tàn tật, tất cả cũng đều có nguyên nhân.
Hệ thống dân chủ đa nguyên tuy không phải là tuyệt đối, nhưng nó cũng đem đến cho mọi người trong cộng động xã hội một cuộc đời tương đối ấm no hạnh phúc, một cuộc sống có nhiều quyền tự do căn bản mà con người cần đến bởi vì, bàn tay còn có ngón dài ngón ngắn, trong gia đình còn có ý kiến khác nhau thì trong một đất nước không thể nào bắt buộc mọi người dân phải răm rắp nghe theo những quan niệm lỗi thời của một thiểu số thành phần lãnh đạo , nhất là những quan niệm đó đã đi ngược lại trào lưu tiến bộ của nhân loại và ý muốn của toàn dân. Một đất nước có đa đảng thì có những lợi ích như sau:
- Nhân dân có quyền tự do thành lập các hội đoàn, đảng phái để cổ vũ cho chủ trương, đường lối và quyền lợi của đất nước và của tập thể mà mình đang theo đúng với quy trình của luật pháp trong một nhà nước pháp quyền. Các cá nhân và các đảng phái được tự do hoạt động, được tự do ứng cử, được tự do đưa ra những chính kiến của mình phục vụ đất nước, phục vụ nhân dân…. Quyền quyết định sau cùng là của toàn dân xuyên qua một cuộc trưng cầu dân ý hoặc một cuộc bầu cử tự do và công bằng. Những cá nhân và đảng phái không được toàn dân ủng hộ trong vai trò lãnh đạo đất nước vẫn có quyền hoạt động trong vai trò đối lập, vẫn có quyền phê bình và kiểm soát đảng cầm quyền về những việc làm sai trái đối với đất nước và quyền lợi của nhân dân trong một nhà nước thượng tôn luật pháp. Đảng cầm quyền nếu muốn nhân dân tiếp tục ủng hộ thì cần phải làm thật tốt trong vai trò lãnh đạo. Trong thể chế dân chủ đa nguyên thì các đảng phái chỉ là đối thủ của nhau chớ không phải là kẻ thù.
- Các đảng phái không được quyền có quân đội và lực lượng công an riêng cho dù đó là đảng cầm quyền, quân đội và công an là của đất nước, của toàn dân và chỉ có nhiệm vụ bảo vệ đất nước, bảo vệ cuộc sống của toàn dân chớ không bảo vệ cho riêng bất cứ một cá nhân hay một đảng phái nào hết.
- Tiền đóng góp của nhân dân vào ngân sách nhà nước chỉ được sử dụng vào công ích chung cho quyền lợi của đất nước và nhân dân, trả lương cho những nhân viên, cán bộ phục vụ trong guồng máy chính quyền do dân chọn lựa. Cơ quan và nhân viên phục vụ trong các đảng phái do chính đảng phái đó tự tìm lấy để hoạt động chớ không được lấy từ tiền đóng thuế của nhân dân vào ngân sách nhà nước.
- Không bao giờ có chuyện các công ty, xí nghiệp quốc doanh lấy từ tiền ngân sách quốc gia kinh doanh vô tội vạ, tự do làm giàu bất chánh để rồi bắt nhân dân phải trả những món nợ khổng lồ từ cách làm ăn cẩu thả này.
- Trong guồng máy lãnh đạo đất nước từ trung ương xuống địa phương, vẫn có những thành phần của các đảng phái khác chung lòng, chung sức phục vụ đất nước chớ không nhất thiết phải là duy nhất của đảng cầm quyền.
- Báo chí tư nhân độc lập và đối lập với chính quyền được phát huy tối đa, các đảng phái và cá nhân đều có quyền tự do ra báo để tuyên truyền và bênh vực quyền lợi của nhân dân, vạch trần những sai trái của chính quyền nếu có.
- Hệ thống tam quyền phân lập được phân định rõ ràng để tránh tối đa tình trạng độc tài, tham nhũng trong guồng máy chính quyền.
- Quốc hội là cơ quan quyền lực tối cao đứng vai trò lập pháp và làm ra luật pháp, có quyền phủ quyết các chính sách của chính quyền lãnh đạo đất nước nếu chính sách đó không phù hợp với quyền lợi chung của đất nước và nhân dân. Trường hợp đặc biệt, QH có quyền truất phế cá nhân trong vai trò lãnh đạo đất nước.
- Hành pháp là cơ quan quyền lực lãnh đạo và điều hành nội các của chính phủ. Hành pháp có nhiệm vụ thi hành những chính sách của Quốc hội đề ra, thực hiện chủ trương và đường lối ích quốc lợi dân về đối nội cũng như đối ngoại, về những lời đã hứa trước toàn dân khi tranh cử.
- Tư pháp là cơ quan tòa án có nhiệm vụ xét xử những công dân vi phạm luật pháp quốc gia kể cả các viên chức cấp cao trong guồng máy chính quyền. Trong hệ thống tư pháp thì Luật sư giữ vai trò quan trọng nhất, luật sư được hưởng quyền bất khả tài phán để tự do tranh luận trước tòa án mà không bị lệ thuộc vào bất cứ một thế lực đen tối nào khác.
- Các Dân Biểu, Nghị Sĩ trong QH, Tổng thống và phó Tổng thống trong Hành pháp, Chánh án tối cao của tòa án đều độc lập với nhau và đều hưởng quyền bất khả xâm phạm để họ có tự do trong nhiệm vụ của mình trước Tổ quốc và toàn dân.
- Ngoài ra, cơ quan ngôn luận đại diện là ngành báo chí cũng là thành trì trong hệ thống dân chủ đa nguyên, để những thông tin và tiếng nói của người dân được mở rộng ra trong cộng động xã hội, để sự độc tài và tham nhũng trong guồng máy chính quyền không có cơ hội phát triển.
Một thực tế cho chúng ta thấy là hầu hết các nước có nền dân chủ đa nguyên đúng nghĩa trên thế giới, đều là những nước có nền công nghiệp tiên tiến, đa số nhân dân đều có cuộc sống giàu sang hạnh phúc điển hình như Hoa kỳ, Pháp, Anh, Đức, Thụy điển, Nhật bản, Canada, Ustralia, Thụy sĩ…v.v…, là giấc mơ cho nhân dân và các nước độc đảng, độc tài. Nếu có bất ổn trong tình hình chính trị xã hội là do các nhà lãnh đạo của các nước đó độc tài, tham nhũng không thực hiện đúng với chủ trương của nền dân chủ đa nguyên, chớ không phải do đa đảng gây ra như lập luận của các nhà lãnh đạo CSVN.
Khách quan để nhìn lại tình hình VN kể từ khi có sự hiện diện của ĐCSVN:
- Trước năm 1975, một địa ngục trần gian đã bao trùm lên đời sống của nhân dân miền Bắc VN, đây là một thực tế quá rõ ràng mà người viết cũng không cần nêu ra bởi vì, nó đã được phơi bày trước bàn dân thiên hạ cũng như nó đã được tường thuật lại từ các hàng cán bộ lão thành cấp cao đã thức tỉnh trong hàng ngũ của đảng như: GS Hoàng Minh Chính, trung tướng Trần Độ, đại tá Bùi Tín, trung tá Trần Anh Kim, nhà nghiên cứu Nguyễn Minh Cần, Lê Hồng Hà, Vũ Thư Hiên, Nguyễn Văn Trấn, Vi Đức Hồi…v.v…, nhất là cuốn phim “Sự thật về Hồ chí Minh” đang được lưu giữ trên các trang web toàn cầu. Quan trọng là sau 1975 và sau 36 năm thống nhất đất nước, các nhà lãnh đạo bảo thủ CSVN đã và đang đưa đất nước và nhân dân vào con đường diệt vong, đã và đang lệ thuộc hoàn toàn vào kẻ thù TQ.
- Cũng vì độc quyền lãnh đạo mà ngày nay quần đảo Hoàng sa, phần lớn của quần đảo Trường sa, Ải Nam Quan, 2/3 danh thắng thác Bãn Giốc, bãi Tục Lãm và trên 10 ngàn km2 vùng biển vịnh Bắc bộ…v.v… đang nằm trong bàn tay của kẻ thù TQ. Riêng HS-TS (TQ đã xác nhập vào huyện Tam sa của chúng), mặc dù thỉnh thoảng phát ngôn viên BNG CSVN lên tiếng là VN có đầy đủ chủ quyền, nhưng TQ đã thành lập xong phi trường và căn cứ quân sự rồi mà chính quyền CSVN vẫn câm nín, không dám đưa ra hội đồng bảo an LHQ xét xử. Trớ trêu thay sinh viên và các thành phần yêu nước biểu tình phản đối sự xâm lăng của TQ thì công an lại thẳng tay đàn áp, kể cả việc mặc áo có hàng chữ HS-TS là của VN.
- Cũng vì độc quyền lãnh đạo mà TQ mới được tự do khai thác Bô xít Tây nguyên theo chủ trương lớn của đảng, bất chấp mọi lời khuyên và can ngăn của gần 3000 nhà khoa học, trí thức ưu tú của đất nước trong đó, có sự tham gia của đại tướng Võ nguyên Giáp và cựu phó chủ tịch nước Nguyễn thị Bình. Tây nguyên là nóc nhà của Đông dương và cũng là yết hầu của đất nước VN, và cũng vì độc quyền lãnh đạo mà trên 300 ngàn km2 rừng chiến lược đầu nguồn cho TQ mướn khai thác trong thời gian 50 năm.
Sau 50 năm, con cháu của chúng ta sẽ làm gì với những làng xã đã được TQ thành lập xong trên 300 ngàn km2 này, cộng thêm số bùn đỏ khổng lồ từ việc khai thác Bô xít của TQ. Tấm gương vỡ đê bùn đỏ của Hungary đã không làm cho các nhà lãnh đạo CSVN thức tỉnh.
- Cũng vì độc quyền lãnh đạo mà ngày nay hầu hết các hàng cán bộ cấp cao trong guồng máy chính quyền, đã trở thành những nhà giàu tư bản đỏ không thua các nhà giàu có trên thế giới. Trong khi đó đại bộ phận nhân dân thì nghèo xác xơ trên đồng ruộng, trong các công ty xí nghiệp của nước ngoài và quốc doanh trong nước.
- Cũng vì độc quyền lãnh đạo mà các ngư dân VN không được tự do đánh cá trên vùng biển của mình, thường xuyên bị hải quân TQ bắt bớ, đánh đập, tịch thu tài sãn và đòi tiền chuộc…v.v…
- Cũng vì độc quyền lãnh đạo mà đất nước mới có những tiến sĩ ma, tiến sĩ giấy, mới có quốc nạn tham nhũng tràn lan không sao bài trừ được.
- Cũng vì độc quyền lãnh đạo mà đất nước mới có những công ty, xí nghiệp quốc doanh tự do kinh doanh vô tội vạ trên đồng tiền xương máu của nhân dân, tự do báo cáo lỗ hàng trăm ngàn tỷ đồng để rồi nhân dân phải cong lưng gánh chịu điển hình như công ty tàu thủy Vinashine lỗ trên 100 ngàn tỷ, EVN lổ trên 24 ngàn tỷ…v.v…
- Cũng vì độc quyền lãnh đạo mà hàng chục ngàn chiến sĩ nhân dân hy sinh trong cuộc xâm lăng của TQ tháng 2/1979 không được tuyên dương và làm lễ kỷ niệm hàng năm.
- Cũng vì độc quyền lãnh đạo cho nên không có cơ quan ngôn luận và báo chí tư nhân độc lập với chính quyền, mặc dù hiến pháp thì vẫn quy định là có (điều 69HP).
- Cũng vì độc quyền lãnh đạo cho nên người dân mới chỉ được quyền bầu cử trong danh sách đã được đảng chọn sẵn, và cũng vì độc quyền lãnh đạo cho nên vấn đề tín ngưỡng, nhân dân chỉ được tự do hành lễ trong các tôn giáo quốc doanh do đảng thành lập chịu sự điều hành của ban tôn giáo và UBMTTQ đảng.
- Cũng vì độc quyền lãnh đạo mà QH là cơ quan quyền lực cao nhất của đất nước chỉ có trên danh nghĩa, chớ thật ra chỉ là bù nhìn dưới sự điều hành của đảng bởi vì trên 95% dân biểu QH là đảng viên. Do đó, các chức vụ từ chủ tịch nước, chủ tịch QH và thủ tướng theo luật pháp phải do QH bầu chọn, nhưng thực tế đều do đảng chọn trước khi bầu cử QH.
- Cũng vì độc quyền lãnh đạo mà dân oan bị chiếm tài sãn, đất đai càng ngày càng nhiều. Tình trạng tham nhũng, tiêu cực, hà hiếp nhân dân thì hầu như bất trị.
- Cũng vì độc quyền lãnh đạo đã tạo ra một quân đội và công an ươn hèn với giặc nhưng ác với dân và chỉ biết trung thành với đảng, quên đi quyền lợi chung của đất nước và nhân dân.
- Cũng vì độc quyền lãnh đạo mà đất nước ngày nay vẫn còn nằm trong danh sách nghèo của thế giới, lạm phát thì càng ngày càng gia tăng. Hàng trăm ngàn thanh niên rường cột của đất nước phải đem thân làm tôi mọi cho nước ngoài qua chương trình hợp tác lao động, hàng chục ngàn cô gái phải bán thân làm nô lệ tình dục cho đàn ông nước ngoài để kiếm tiền giúp đỡ gia đình bớt khổ…v.v… Điều tồi tệ nhất là số nợ mà các nhà lãnh đạo CSVN vay của thế giới trên 30 tỷ đô la rồi, biết bao giờ nhân dân mới trả hết đây.
Có bất công không khi cả một cộng đồng dân tộc 87 triệu người bắt buộc phải nuôi và chịu sự chỉ đạo của đảng chỉ có trên dưới 3 triệu đảng viên với trình độ đa số là chuyên tu, tại chức, học từ xa…v.v… để có bằng cấp đồng hóa vào chức vụ. Còn biết bao nhiêu những cảnh bất công, tệ hại khác mà các nhà lãnh đạo CSVN đang gây ra hàng ngày trong nhân dân nếu kể ra đầy đủ thì chắc không có bút mực nào tả cho hết.
Đã đến lúc toàn thể cộng đồng dân tộc VN phải cùng nhau nhìn cho ra được một sự thật quá đau lòng từ hướng đi và đường lối của các nhà lãnh đạo CSVN, con đường mất nước vào tay bọn bá quyền TQ đang gần kề. Bằng tất cả niềm tin và lòng yêu nước, người viết kính xin.
Lực lượng quân đội, công an là thành trì bảo vệ chế độ, hãy nhìn ra thế giới với cuộc sống sung túc và đầy đủ mọi quyền tự do mà nhân dân của các nước tiên tiến có nền dân chù đa nguyên đang thụ hưởng, hãy nhìn lại sự dã tâm, độc ác của bọn bá quyền TQ đối với sự mất nước của Tây Tạng, Tân Cương, nhất là những gì mà TQ và các nhà lãnh đạo CSVN đang âm thầm thực hiện để biết rằng, nếu còn tiếp tục trung thành với đường lối của họ là mang tội phản quốc. Hãy can đảm noi gương theo quân đội của Tunisia, Ai Cập, Libya….để đứng về phía nhân dân, hòa mình vào các phong trào đấu tranh dân chủ ôn hòa trong nước để cùng nhau lật đổ bạo quyền.
Kính xin các phong trào và các lực lương đấu tranh hướng về quê hương của cộng đồng VN hải ngoại, ngoại trừ một thiểu số rất ít cộng tác với chính quyền CSVN theo chỉ thị 36 của chúng, còn lại đa số xin hãy dẹp bỏ mọi bất đồng để cùng nhau vững bước chung, cùng nhau là hậu phương vững chắc cho nhân dân trong nước trên con đường giải phóng quê hương thoát khỏi bàn tay độc tài cộng sản.
Nhiễu điều phủ lấy giá gương
Người trong một nước phải thương nhau cùng…..
Một cây làm chẳng nên non
Ba cây dụm lại nên hòn núi cao
Những câu ca dao trên chắc chắn sẽ vẫn còn đọng lại trong tất cả những người VN đang mang trên mình dòng máu Lạc Hồng. Mong lắm thay!.
Sài Gòn ngày 6/3/2011
Trần Bảo Việt

Nguyễn Văn Đài hết án đã ra tù sáng ngày 06/3/2011

Luật sư tranh đấu vì nhân quyền, dân chủ, tự do cho đất nước – Nguyễn Văn Đài hết án đã ra tù sáng ngày 06/3/2011

Sáng nay hồi 06 giờ ngày 06/3/2011, cục A-42, thuộc tổng cục an ninh- bộ công an CSVN đã buộc phải thả luật sư Nguyễn Văn Đài ra khỏi trại giam Ba Sao Nam Hà, tỉnh Hà Nam sau đúng 4 năm tù giam. Cũng vì nhờ sự trao đổi để thăm hỏi Ls Đài trong gần nửa giờ qua điện thoại, nên tôi được biết chi tiết như sau :
Công an trại giam Nam Hà đã làm tất cả những thủ tục để thả LS Đài vào chiều hôm qua, thứ bảy ngày 5/3/2011, đến sáng sớm nay mấy xe ô tô của tổng cục an ninh, cục bảo vệ chính trị A-42 đã lên tận trại giam Ba Sao – Nam Hà để đưa luật sư Đài về tận nhà ở Hà Nội. Khoảng hơn 7 giờ 30 phút toán công an có nhiệm vụ được giao đã đưa anh Đài về trụ sở Ủy ban nhân dân phường Bách Khoa, quận Hai Bà Trưng, TP Hà Nội để làm tiếp “ các thủ tục bàn giao về địa phương ” để quản chế theo nghị định 53/CP mà LS Đài sẽ phải chịu tiếp trong 4 năm tới đây. Sau khi xong việc, một toán an ninh mật vụ đông tới gần 10 công an đã áp giải LS Đài trở về tận nhà riêng ở khu tập thể thuộc trường đại học Bách Khoa Hà Nội.
Vào khoảng hơn 9 giờ 30 phút sáng nay, tôi đã gọi điện hỏi thăm tình hình LS Nguyễn Văn Đài được thả khỏi tù hay chưa thì được chị Vũ Minh Khánh là vợ anh cho biết Ls Đài đã vừa được trở về nhà. Ngay sau đó tôi yêu cầu chị Khánh chuyển điện thoại để 2 anh em trò chuyện trực tiếp với nhau. Tôi đã hỏi thăm sức khỏe anh, về cuộc sống trong lao tù 4 năm qua ra sao, Ls Đài cũng được tôi cho biết sơ qua về tình hình đảng và nhà nước CSVN đã bắt giam, xử tù 8 năm đối với ông Vi Đức Hồi rất nặng nề vì lý do gì, và đặc biệt tôi minh định rõ việc công an Sài Gòn đã vu cáo, bịa đặt nói xấu rồi bắt giam Ts Cù Huy Hà Vũ ra sao cho Ls Đài biết…vv…và vv…. Sau gần nửa giờ trò chuyện tôi rất vui vì biết tin một trí thức trẻ, đầy nhiệt huyết đấu tranh kiên quyết không cúi đầu chấp nhận bản án phi lý, bất công, chà đạp nhân quyền nghiêm trọng đã giáng xuống mình, tạm thời được trở về sau 4 năm bị đầy đọa trong lao tù của chế độ độc tài toàn trị CSVN. Ngay sau khi kết thúc cuộc điện đàm với người tù chính trị khá nổi tiếng này vừa được thả ra từ nhà tù nhỏ để trở về nhà tù lớn, tôi đã vào ngay các Diễn đàn Tiếng Nói Tự Do Của Người Dân Việt Nam và Tranh Luận Chính trị, Dân Chủ trên Palktak ở hải ngoại để thông báo tin mừng này cho công chúng trên toàn cầu biết. Đồng thời, ngay đó tôi cũng đã PM riêng với anh Nguyễn Nam Phong là một MC dẫn chương trình của Diễn đàn vốn rất quen biết Ls Đài từ nhiều năm trước khi anh bị bắt giam, là hãy gọi điện thoại về phỏng vấn ngay và nhờ đó người luật sư tranh đấu này đã có sự lên tiếng đầu tiên rất xúc động, thật đặc biệt với công luận khắp thế giới chỉ hơn 1 giờ sau khi anh bước ra khỏi nhà tù của ĐCSVN.
Qua nội dung trao đổi với Ls Đài sáng nay, tôi được anh cho biết tuy trong hoàn cảnh tù đầy nghiệt ngã, hà khắc nhưng anh vẫn giữ vững được khí tiết đấu tranh, bản lĩnh vững vàng và tin tưởng chắc chắn công cuộc đấu tranh vì một nước Việt Nam tự do, dân chủ, không còn cộng sản độc tài đảng trị là nhất định sẽ trở thành hiện thực trong tương lai không còn mấy xa xôi nữa cho dù còn nhiều chông gai, nguy hiểm !!!
Cũng cần phải nói thêm là đối với các trường hợp khác nếu là tù hình sự, tù án kinh tế thì đáng lẽ ra vào ngày mai mới được trại giam thả ra vì hôm qua và cả hôm nay đều là ngày nghỉ cuối tuần, nên các cơ quan trong nước đều ngưng nghỉ không làm việc. Thế nhưng nhà nước CSVN vẫn phải buộc thả LS Đài vào đúng ngày Chủ nhật hôm nay, tức là đúng vào ngày anh đã thụ hết án sau 4 năm đã bị bắt giam chính thức, bởi vì họ rất lo ngại, sợ công luận phê phán nhà nước toàn trị này đã giam giữ trái phép, trái pháp luật người luật sư này thêm mười mấy giờ đồng hồ nữa nếu thả anh ra vào sáng thứ hai ngày 07/3/2011!!!
Mấy hôm trước tôi đã được chị Khánh, vợ anh cho biết công an đã chủ động gặp chị để thông báo cho biết là chị cùng gia đình không cần phải đến trại giam đón anh về nhà nữa, mà chính họ sẽ đưa anh về tận nhà vào đúng ngày hết án vào chủ nhật mùng 6/3/2011 !
Tôi còn được chính Ls Đài cho biết khi anh đã trở về nhà gặp lại người vợ hiền thân yêu trong căn phòng của gia đình mình rồi, thế nhưng toán an ninh trên bộ và sở công an TP Hà Nội rất lo ngại sự ra trở về của anh gây ra không khí ồn ào, huyên náo bất lợi rất bất lợi cho họ. Thế nên họ vẫn bố trí một số nhân viên an ninh, mật vụ lảng vảng quanh căn nhà vợ chồng anh cư trú, việc này là cốt công an có mục đích để ngăn cản, cấm đoán, đe dọa những nhà tranh đấu dân chủ khác hoặc những quần chúng tốt, lương thiện sẽ đến đón mừng anh hết án được ra tù. Tôi sẽ thông tin thêm xung quanh sự kiện này khi cập nhật được tình hình mới.
Hà Nội hồi 14 giờ 15 phút ngày 06/3/2011
Nhà báo tự do Nguyễn Khắc Toàn
Số nhà 11, Ngõ Tràng Tiền, quận Hoàn Kiếm, Hà Nội
Điện thoại : 0125-272-4352

Việt Nam Cộng Hòa sẽ chỉ còn trong sách sử

Việt Nam Cộng Hòa sẽ chỉ còn trong sách sử
Nhân đọc bài viết “Hãy để cho Việt Nam Cộng Hòa lùi vào dĩ vãng một cách tự nhiên”, tôi xin được bày tỏ một vài điều suy nghĩ như sau.
Nhưng trước hết xin được kể sơ về Ba tôi, và những cái nhìn của tôi về công sản Việt Nam trước khi tôi vượt biển.
Ba tôi phục vụ trong quân đội hơn 20 năm, với chức vụ Thượng Sĩ trong ngành Quân Cụ. Tôi rất tự hào về con người của Ba tôi. Ông rất hiền. Ông làm tròn trách nhiệm của một người quân nhân, mỗi đêm vào trực trong trại theo sự phân công của cấp trên. Chưa một lần tôi thấy ông lấy bất cứ một cái gì ở trong Quân Đội đem về nhà. Ba tôi giải ngũ trước năm 1975.
Sau 30 tháng Tư 1975 – lúc đó tôi 18 tuổi – tôi còn nhớ tôi đã không có một cảm giác vui hay buồn gì cả, nhưng có thể nói rằng tôi đã rơi vào tâm trạng ngớ ngẩn không hiểu cái gì đang xảy ra. Chỉ biết cộng sản Bắc Việt chiếm được miền Nam và chiến tranh hai miền chấm dứt. Thế là tôi khỏi phải đi lính, tôi chỉ biết có thế thôi.
Tôi – và có lẽ nhiều người trẻ như tôi hay là cả dân miền Nam – chả có biết chủ nghiã cộng sản là cái gì và tại sao phải xây dựng cái XHCN. Nhưng, có những điều tôi thấy suốt hơn 4 năm sống dưới chế độ cộng sản giúp cho tôi nhanh chóng nhận ra có cái gì không ổn trong cái XHCN. Làm gì má cứ bắt đi họp phường với họp tổ hoài. Rồi phải đi lao động xung phong. Rồi ở thành phố có miếng đất nào thì phải tận dụng trồng khoai lang. Rồi hộ khẩu. Rồi tem phiếu thực phẩm. Rồi những cái loa cứ lải nhải những cái gì đó mà tôi ít khi để tâm tới, và những bản nhạc mới nghe như thứ tiếng hành tinh nào, v.v. Ôi thôi đủ thứ lạ đời. Nhưng có một sự việc xảy ra giúp tôi ý thức được mình đang mất cái gì, đó là tự do.
Câu chuyện như thế này, một hôm tối mùa hè, tôi không nhớ chính xác năm nào, nhưng có lẽ sau 1975 hai năm. Tôi đi mua thuốc lá ở một ngã tư gần nhà thì tôi thấy một em trai khoảng 13 hoặc 15 tuổi mặc áo sơ mi trắng với chiếc khăn choàng đỏ trên cổ. Cậu em trai này thấy một cô con gái, tuổi cỡ 20, mặc một chiếc váy ngắn, và cậu ta kêu cô ta lại và lên lớp và nói như có vẻ ra lệnh rằng không được mặc như vậy nữa. Tôi tò mò tới gần xem, và biết được một hai cậu ta không cho cô gái này đi. Tôi nghĩ trong đầu, cái thằng nhỏ này mầy quyền hạn gì mà mầy cấm với đoán. Sau đó tôi nói cô gái cứ đi về nhà đi, và cậu ta cũng không có phản ứng nào. Từ đó tôi hiểu rằng dưới cái chế độ cộng sàn này, cái thằng con nít cũng được nhồi sọ và được cái quyền của kẻ trị. Rồi tôi nghĩ thế là không được, con người đã mất đi sự công bằng và tự do.
Có lẽ nhiều người sẽ đặt câu hỏi tôi đã về VN lần nào chưa? Xin thưa thật là đã về hai lần rồi. Lần đầu phải nói là cơ duyên nó đưa đẩy cộng với cái tính hiếu kỳ của tôi. Sau hơn 28 năm ở xứ Mỹ, tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ về VN mặc dầu Ba Mẹ và chị em tôi vẫn còn ở VN. Sau này Ba Mẹ tôi qua Mỹ thì ý nghĩ về VN lại càng không có. Trước kia tôi đi làm những công ty chỉ có mình tôi là người Việt nên cũng có ít bạn. Sau này vào làm một hãng điện gặp được nhiều người Việt và nghe họ kể chuyện VN, nói rằng VN bây giờ thay đổi nhiều rồi không còn như xưa. Tính hiếu kỳ và sự nhớ nhung mảnh đất quê cha dâng lên, và cứ tưởng rằng thay đổi là có tự do. Vậy là cuốn gói lên đường về quê thăm chị em và bà con một chuyến.
Nhưng khi về đến Sài Gòn và sau đó ra miền Trung, những gì tôi thấy ở cái xã hội đổi mới đó đã không đánh lừa được tôi. Một sự trá hình của một nền kinh tế tự do mà đàng sau đó vẫn là cộng sản. Tôi dễ dàng nhận ra được rằng những đại gia là những cán bộ cộng sản gộc, chúng chia nhau làm giàu, công ty taxi, khách sạn, cây xăng, và ngay cả những con đường chúng nó chia nhau ra từng đoạn thầu làm đường và dựng trạm thâu tiền. Còn người dân đại đa số vẫn nghèo. Những nhà hàng ăn nhậu đầy đường cũng đã không đánh lừa được tôi về bộ mặt thật của xã hội dưới chế độ cộng sản. Còn bước lên tàu lửa cao tốc thì tôi đã buồn cho đất nước VN với cái gọi là XHCN văn minh tiến bộ sau hơn 20 năm đổi mới với con số tăng trưởng mỗi năm trên 6%. Còn ở đâu thì phải đăng ký tạm trú, thì cộng sản vẫn là cộng sản. Lần thứ nhì về vì chuyện riêng gia đình.
Sau những năm theo dõi tin tức đấu tranh dân chủ trong nước cũng như ở hải ngoại, đặc biệt là những đảng phái và tổ chức ở hải ngoại dưới lá cờ Vàng Ba Sọc Đỏ, và sau khi đọc bài viết “Hãy để cho Việt Nam Cộng Hòa lùi vào dĩ vãng một cách tự nhiên”, tôi xin phép được có vài suy nghĩ như sau:
Người Việt tị nạn cộng sản đang đấu tranh dân chủ cho VN cần có một biểu tượng để làm ranh giới với cộng sản. Vì vậy, lá cờ và quốc ca VNCH là biểu tượng cho tự do vì hai biểu tượng này dầu sao cũng một thời của miền Nam tự do, và đã có không biết bao nhiêu anh hùng chiến sĩ đã nằm xuống để bảo vệ miền đất tự do này. Tuy nhiên, sự đấu tranh dân chủ cho VN mà các đảng phái, tổ chức, cá nhân người Việt hải ngoại chỉ là một bộ phận nhỏ so với hơn 80 triệu dân trong nước. Chính vì vậy, những tổ chức đấu tranh người Việt hải ngoại cũng cần nói rõ rằng lá cờ và quốc ca VNCH cũng chỉ là một biểu tượng đấu tranh dân chủ tự do như biểu tượng Hoa Nhài mà người Tunisia đã dùng. Cũng xin qúy vị nêu rõ ra rằng qúy vị chỉ mong muốn chung tay góp sức với toàn dân Việt trong nước giải thể đảng CSVN. Và sau này khi VN đã lấy được quyền làm chủ đất nước thì lá cờ, quốc ca là do toàn dân quyết định qua lá phiếu, không một đảng phái nào, tổ chức nào, cá nhân người Việt hải ngoại tự mạo nhận phải là lá cờ Ba Sọc Đỏ hay quốc ca VNCH cho nước VN.
Cũng giống như những triều đại ông cha và những vị anh hùng dân tộc chỉ còn lại trên những trang sử kiêu hùng cho đời sau, và VNCH cũng không có sự ngoại lệ, và những người chiến sĩ VNCH kiêu hùng đã nằm xuống cho tự do cũng được ghi trong những trang sử cho thế hệ sau. Những hội đoàn quân nhân hay đoàn thể VNCH sẽ chỉ là những tổ chức để sinh hoạt tưởng niệm quá khứ như tất cả những hội hè của dân tộc còn lưu lại nhân gian đến ngày hôm nay. Đó là sự tự nhiên của tiến hóa xã hội và đất nước.
Vì vậy, cầu xin tất cả đảng phái, tổ chức, cá nhân người Việt hải ngoại, đặc biệt là đoàn thanh niên cờ Vàng, nều có dùng truyền đơn kêu gọi toàn dân đứng lên lật đổ chế độ độc tài cộng sản VN, xin đừng dùng lá cờ Vàng Ba Sọc Đỏ. Vì làm như vậy có thể làm cho người trong nước bối rối và không hiểu chuyện gì đang xảy ra vì trong khi những tổ chức đấu tranh khác cũng có truyền đơn kêu gọi giải thể cộng sản VN, đặc biệt là giới trẻ sau này và người miền Bắc lại càng bối rối. Đừng để cộng sản VN lợi dụng lá cờ Vàng và chữ VNCH để xuyên tạc và đánh lạc hướng sự đấu tranh dân chủ của toàn dân trong nước.
Cũng xin có ý kiến với tất cả đảng phái, tổ chức, cá nhân người Việt hải ngoại nên kết hợp với những tổ chức đấu tranh dân chủ trong nước thống nhất một biểu tượng đấu tranh mỗi khi kêu gọi, như là Hoa Nhài, Hoa Sen, Hoa Mai, v.v.
Chắc chắn cộng sản VN sẽ vĩnh viễn ra đi không còn trên quê hương VN. Cầu mong sao sớm có Dân Chủ Tự Do để dân tộc Việt vươn vai cùng năm châu.
© Hoàng Long
Bài liên quan: