Thưa Đức cha, con có một vài dòng gởi tới ngài, về những suy nghĩ của con về ngài, có thể lá thư này làm phật lòng Đức cha chăng? Nhưng các cụ ngày xưa có nói“ “Thuốc đắng dã tật, nói thật mất lòng”
Giao dân Nguyễn Văn Thanh – Hà Nội
Trong bài phỏng vẩn Trang Điện tử của Hội Đồng Giám Mục , ngày 12.11.2009.
Đức cha có tuyên bố:“ Những người mang trách nhiệm lãnh đạo trong Giáo Hội như giám mục, linh mục, không thể xây dựng Giáo Hội nếu không mang lấy tinh thần của người tôi tớ phục vụ, chứ không phải “được phục vụ”, tinh thần của người mục tử chấp nhận hy sinh để đoàn chiên được sống và được sống dồi dào, tinh thần của chính Chúa Kitô, làm tất cả để ý Thiên Chúa được nên trọn, chứ không phải ý của mình hay của bất cứ ai khác.
( Trich Trang Dien Tu cua Hoi Dong Giam Muc ( WHD ) ngay 12.11.2009)
Những lời tuyên bố của ngài nó không đi đôi với viêc làm, qua sự việc Thái Hà, Tam Tòa, Đồng Chiêm và mới đây là Giáo xứ Cồn Giàu Đà Nẵng. Ngài với tư cách là chủ tịch Hội Đồng Giám Muc Việt Nam đã không những không ra tay bảo vệ, cứu vớt đàn chiên, nhưng lại thỏa hiệp, đồng lõa với mưu đồ áp chế của kẻ thù.
Trong khi đó ngài tuyên bố”: Người mục tử chấp nhận hy sinh để đàn chiên đươc sống và đươc dồi dào...”
Thưa Giám mục Nhơn, có nhiều người cho rằng, chiếc ghế Tổng Giám Mục Hà Nội đã từ lâu rồi ngài muốn chiếm nó. Nhưng mưu đồ đen tối của ngài bây giờ mới lộ ra. Một đứa trẻ lên 3 tuổi nó cũng thấy nực cười khi một ông Giám mục năm nay đã ngoài 72 tuổi ra Hà Nội làm phụ tá cho vị Giám mục mới 58 tuổi. Phải chăng đây có phải là một sự sắp xếp của một thế lực đen nào? Hay là theo đơn đặt hàng của Giám mục Nguyễn Văn Nhơn? Một số linh mục gặp gỡ Đức cha Nguyễn Văn Nhơn hồi năm 2008 còn cho biết, ngài Chủ tịch HĐGM Việt Nam, có vẻ đã sẵn sàng cho nhiệm vụ tổng giám mục Hà Nội, một khi được bổ nhiệm.Như vậy là mưu đồ của ngài đã có từ lâu rồi phải khong? Hay là cháy nhà ra mặt chuột Khi ngài ra Hà Nội để nhận chức Tổng Giám mục Phó tại Hà Nội thì mới lộ rõ chân tướng của ngài.
Nếu ai có dịp tiếp xúc với Đức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt và quan sát ngài thật kỹ thì sẽ nhận ra đuợc rằng, ngài thưc sự không có bệnh họan gì cả, có chăng ngài bị nhiều Stress quá, và ngài cảm thấy cảm thấy buồn khi ngài lên tiếng bảo vệ cho những người dân thấp cổ bé họng đang bị nhà cầm quyền CSVN dùng mọi thủ đọan cướp đi từng tấc đất của họ, khi người dân gõ cửa những cơ quan cũa nhà nước thì bị công an thuê những thành phần bất lương trong xã hội đánh đập họ một cách hết sức tàn bạo, thì đã không được GM. Nguyễn Văn Nhơn ủng hộ mà còn có ngôn từ bất kính đối với ngài.
Một số người cho biết, mới đây, trong cuộc lễ hội ở Dòng MTG Đà Lạt, trụ sở chính tại Bảo Lộc, giám mục Nguyễn Văn Nhơn ở Đà Lạt đã nói rằng ngài “đồng cảm” chứ không “đồng thuận” với TGM Ngô Quang Kiệt và trong cung giọng của ngài giám mục Đà Lạt, thì người ta thấy cách tốt nhất mà cho Giáo Hội Việt Nam là ngài Tổng giám mục Ngô Quang Kiệt ngưng việc thi hành nhiệm vụ giám mục của mình tại Hà Nội.
Thưa GM. Nguyễn Văn Nhơn, ngày nay những người yêu chuộng công lý mang một nỗ thất vọng vô cùng to lớn về các vị GM của mình, dưới con mắt của giáo dân, các ngài đồng lõa và thỏa hiệp với nhà cầm quyền CSVN nhằm mong được “ Yên ổn”, được”Tốt đời đẹp đạo”
Đức TGM. Ngô Quang Kiệt là hình ảnh của ông Tiên tư do, một vị GM hết lòng với những người dân nghèo, ngài chia sẻ những đau khổ của người dân bị oan ức. Đó là một cuộc đấu tranh khộng khoan nhượng với chế độ cộng sản Việt nam. Ngài Ngô Quang Kiệt đã dũng cảm nói lên sự thật, vach trần sự thối nát, tham nhũng, còn GM. Nguyễn văn Nhơn thì sao?Phải chăng ngài đã bị nhúng chàm rồi? Chính vì thế ngài im hơi lặng tiếng, để cho nhà câm quyền CSVN đã đàn áp những giáo dân của những xứ đạo như Thái Hà, Tam tòa, Đồng chiêm, chỉ vì họ Hiệp thông cầu nguyện.
Chúng con tự hỏi rằng, chúng con có còn một chút tin tưởng nơi GM. Nguyễn văn Nhơn nũa không? Bởi vì ngài đã đồng thuận với kẻ gian tà, bao che cho bạo quyền.
Là Mục tử nhân lành, Chúa Giêsu không bao giờ tỏ ra dửng dưng trước đau khổ của từng con chiên. Ngài đến trần gian không chỉ để gánh tội nhân loại, nhưng còn để chia sẻ và cảm thông mọi đau khổ của con người, và mặc cho đau khổ một giá trị cứu rỗi.
Kính thư,
Giuse Nguyễn Văn Thanh – Hà Nội
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét