31/12/10

Chiều cuối năm 2010

Thế rồi một năm cũng trôi qua mau theo bao nỗi đắng cay của cuộc đời. Ngoài kia, đám trẻ nhỏ nô đùa như không có một chút ưu tư, nhọc nhằn trên kiếp sống con người trong một xã hội chỉ có tham ác và bạo tàn.Một vài chiếc xe vội vã đi về cuối phố, một đám thanh niên nghêu ngao giữa đường với chút men rượu để quên đi những ngày dài trong các nhà máy của cuộc đời công nhân xã hội chủ nghĩa.
Ngồi một mình mà như thấy cả hư không, hoàng hôn xuống chậm mang theo về quá khứ của một kiếp người trót lỡ sinh ra nhằm thời với chủ nghĩa cộng sản. Trải qua những cuộc chiến dai dẳng mang đầy tội lỗi và phi lý; tuổi trẻ chúng tôi đã bị lãng quên như những chiếc lá rừng chiều thu. Bao nhiêu người dã ra đi khi chưa biết cuộc đời là gì cho một lũ người mất hết nhân tính. Chúng nó ngồi xổm trên các xác đồng bào ruột thịt để hưởng lấy ba vinh hoa. Một quá khứ bi thảm cho thế hệ chúng tôi.
Tổ quốc - Dân tộc  chỉ là những mỹ từ để lừa đảo chính những người dân trên đất nước này. Biết bao nhiêu thể chế đã đến và ra đi nhưng đã đem lại cho dân chúng tôi được chút gì Tự Do - Bình Đẳng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét