4/11/11

Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui

Tôi là kẻ cả tin, đang nghèo rớt mùng tơi, buôn thúng bán bưng kiếm sống qua ngày, bị đuổi lên đuổi xuống khi lạc vào các con đường lớn du lịch của Thành phố mang tên Bác chỉ vì kiếm sống, nên khi nghe anh bạn Tàu Lạ cho 16 chữ vàng thì mừng ơi là mừng. Cơm đang kiếm từng hột mà nay ngửi thấy vàng ai lại không mừng.
Cứ theo cái Tam giác kinh tế (thời trước 75 tôi là giáo sư kinh tế tư bản nên không được dùng lại) mà tôi học được, khi trên có nhiều vàng thì chí ít dưới cũng được hưởng vài
Đến nay, nghèo vẫn rớt mùng tơi mà chờ vàng cũng rớt mùng tơi. Có thấy gì đâu !
Ngẫm lại câu hát của Trịnh Công Sơn: "Em ra đi nơi này vẫn thế" mà thấy tiếc ơi là tiếc. Phải chi sau 75 tôi bớt cả tin đi một chút để vượt biên thì bây giờ chắc không phải vẫn thế đâu. Ba chục năm qua nơi này cứ vẫn thế. Riêng tôi vẫn cứ rớt mồng tơi như thế !

Tàu Lạ còn cho thêm "Bốn tốt". Lúc đó tôi cũng còn cả tin. Bây giờ mới hiểu ra rằng Tàu Lạ là đồ đểu:
Nó nói về cờ tướng!
Bốn con tốt của Tàu Lạ ở chóp bu hiện nay đang lãnh đạo thì tôi có nghe nhưng nói ra đi tù bỏ mẹ. Nên thôi.

Đành phải theo Trịnh Công Sơn mà vui ké: "Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui" vì nói gì thì nói, cái đất nước này 50 năm sau cũng sẽ "nơi này vẫn thế".

Hương Thanh, 15-6-11 Khánh Hòa

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét