12/2/11

Bắc Triều Tiên lặng lẽ vào internet

Bài của Martyn Williams- IDG News Serives
Ngày 12 tháng 6 năm 2010

Bắc Triều Tiên, một trong vài điểm mù thông tin còn lại của thế giới, đã tiến những bước đầu tiên hướng tới một kết nối đầy đủ với Internet. Nhưng một kết nối, nếu được xảy đến , dường như cũng không có nghĩa là tự do thông tin cho công dân Bắc Triều Tiên.

Trong vài tháng qua, một khối 1.024 địa chỉ Internet, nhiều năm qua đã dành riêng cho Bắc Triều Tiên nhưng không bao giờ được kích hoạt, đã được đăng ký bởi một công ty có liên kết với chính phủ ở Bình Nhưỡng. Các địa chỉ IP dạng số nằm ở trung tâm của truyền thông trên Internet. Mỗi máy tính phải kết nối với mạng có địa chỉ cần yếu riêng của mình để dữ liệu có thể được gửi và nhận bởi các máy chủ và máy tính đúng. Nếu không có chúng, truyền thông sẽ gãy đổ.

Không được biết các nhà lãnh đạo bí mật của đất nước này có kế hoạch xử dụng các địa chỉ.kết nối ấy vào mục đích gì. Dường như chúng sẽ được giao cho quân đội hoặc chính phủ để sử dụng, nhưng các chuyên gia nói rằng điều ấy không thể biết chắc chắn. Việc di chuyển đến mạng internet của Bắc Hàn bắt nguồn từ nguyên nnhân họ đã nhận thấy mình đang ngày càng bị cô lập trên trường quốc tế. Vụ đánh chìm một tàu chiến gần đây của Hàn Quốc đã được đổ lỗi cho quốc gia cô lập này. Kết quả là đã có những lời kêu gọi trừng phạt cứng rắn hơn mà có thể tiếp tục cô lập Bắc Triều Tiên hơn nữa.

"Không có chỗ đứng cho Internet tại CHDCND Triều Tiên hiện đại", ông Leonid A. Petrov, giảng viên trong các nghiên cứu Hàn Quốc tại Trường Đại học Sydney đã nói, ý đề cập đến Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Triều Tiên. "Nếu người dân Bắc Triều Tiên có quyền truy cập rộng rãi vào World Wide Web, họ sẽ bắt đầu biết được những sự thật từng bị giấu kín từ sáu thập kỷ qua. Trừ khi Kim Jong-Il hay người kế nhiệm ông cảm thấy muốn tự tử, Internet, giống như bất kỳ phương tiện truyền thông tự do nào khác, sẽ không bao giờ được cho phép ở Bắc Triều Tiên, "ông nói.

Các địa chỉ gần đây của Bắc Triều Tiên đã được đặt dưới sự kiểm soát của Công ty liên doanh Star, một công ty có căn cứ ở Bình Nhưỡng, một phần được kiểm soát bởi Loxley Pacific của của Thái Lan. Công ty Thái Lan từng có kinh nghiệm làm việc với Bắc Triều Tiên về các dự án công nghệ cao, đã xây dựng Sun Net, mạng lưới điện thoại di động đầu tiên của Bắc Triều Tiên vào năm 2002. Loxley thừa nhận rằng mình đang làm việc trong một dự án với Bình Nhưỡng, nhưng Sahayod Chiradejsakulwong, một viên chức quản lý tại công ty, không cho biết chi tiết về kế hoạch của các địa chỉ mạng. "Đây là một phần công việc kinh doanh của chúng tôi khiến chúng tôi không muốn cung cấp các thông tin vào lúc này," ông ta nói.

Một kết nối với Internet sẽ tiều biểu một nâng cấp đáng kể cho vị trí của Bắc Triều Tiên trong không gian mạng, nhưng nó bắt đầu từ một cơ bản rất thấp. Hiện nay đất nước dựa vào các máy chủ tại các nước khác để phổ biến thông tin. Trang web của Thông Tấn xã Trung ương Hàn Quốc , loa kèn chính thức của Bắc Triều Tiên, chạy trên một máy chủ ở Nhật Bản, trong khi Uriminzokkiri, trang tương tự nhất với một trang mạng chính thức của cả nước chạy từ một máy chủ ở Trung Quốc.

Các công dân Bắc Triều Tiên được truy cập vào một hệ thống mạng nội bộ toàn quốc gọi là Kwangmyong, được thiết lập vào khoảng năm 2000 do Trung Tâm Máy tính Triều Tiên có trụ sở tại Bình Nhưỡng. Mạng này kết nối các trường đại học, thư viện, tiệm cà phê và các tổ chức khác với những trang web và e-mail, nhưng không cung cấpcác liên kết đến thế giới bên ngoài. Các kết nối với Internet thực tế hạn chế nghiêm ngặt cho các thành viên ưu tú nhất của xã hội. Ước tính cho thấy không có nhiều hơn một vài ngàn người Bắc Triều Tiên có quyền truy cập vào Internet, bằng ngả kết nối thông qua biên giới với China Netcom. Một kết nối thứ hai tồn tại, thông qua vệ tinh đến Đức Quốc, và được sử dụng bởi các nhà ngoại giao và công ty.

Đối với những công dân bình thường của Bắc Triều Tiên, ý tưởng về một kết nối Internet là một điều không thể tưởng tượng được. Petrov nói. Kim Jong-Il, các nhà lãnh đạo mặc nhiên của đất nước, tất thảy đều ý thúc hết sức rõ ràng về sức tàn phá mà tự do thông tin sẽ đến với chế độ của ông. Trong khi khoe khoang về khả năng trực tuyến phi thường của riêng mình tại một cuộc họp thượng đỉnh liên Triều Tiên trong năm 2007, ông lại vẫn thông báo từ chối kết nối Internet cho khu công nghiệp Kaesong, một phức liên doanh nằm ở phía bắc của biên giới, và nói rằng "nhiều vấn đề sẽ phát sinh nếu Internet tại Khu Kaesong kết nối được với các phần khác của Bắc Triều Tiên ".

Bản thân Kim đã không dấu diếm sự truy cập Internet mà ông vốn rất thích, và sau đó đã nổi tiếng khi hỏi địa chỉ email của Ngoại trưởng Mỹ Madeleine Albright trong một cuộc họp vào năm 2000. Sự kiển soát toàn bộ thong tin của chính phủ đã kéo dài ngay cả đến việc đã yêu cầu các radio thu thanh phải được sửa chữa để cố định trên các đài trong nước để các phát thanh bên ngoài không thể nghe thấy được. Chính sách này không cho thấy có dấu hiệu thay đổi, vì vậy bất kỳ sự mở rộng của Internet vào Bắc Triều Tiên có khả năng sẽ chỉ được sử dụng bởi chính phủ, quân sự hoặc các tập đoàn quan trọng.

nguồn: http://leonidpetrov.wordpress.com/20...-the-internet

Hoán Chúa Cầu An
Sơn Điền Nguyễn Viết Khánh

Một sự thay đổi đột ngột về ngôi thứ lãnh đạo Bắc Hàn thật đáng chú ý. Đầu tuần này tin cho biết người anh em đồng hao với Chủ tịch Kim Jong-il đã được đưa lên hàng thứ 2 trong cấp lãnh đạo nằm trong bóng tối của chế độ. Tên nhân vật này là Jang Song Thaek, đến nay đã từng nắm một ngôi vị đầy quyền lực tối cao, giữ quyền giám sát tình báo, cố vấn chính trị Biện lý cuộc, Công an và Tòa án. Theo lời Giáo sư Yang Moo-Jin của Đại học Nghiên cứu về Bắc Hàn, trụ sở ở Hán Thành, Jang còn được cử làm Phó Chủ tịch Ủy hội Quốc phòng của Bắc Hàn, mà nhiệm vụ chính yếu là nắm lấy quân đội Cộng sản Miền Bắc Triều Tiên.

Việc bổ nhiệm Jang đã được công bố sau một cuộc họp hiếm có của Quốc hội Tối cao Nhân dân Bắc Hàn, với sự hiện diện cũng hiếm có của Chủ tịch Kim Jong-il mà người ta đã biết đang bị chứng đau tim nặng từ 2 năm nay. Qua màn hình TV Bắc Hàn người ta chỉ thấy thoáng hình ảnh của họ Kim 68 tuổi, nên không rõ tình trạng của ông ta lúc này đã trầm trọng đến độ nào. Theo thông lệ ở các nước Cộng sản, Quốc hội Tối cao Nhân dân chỉ là một cơ quan "gật đầu đóng triện", nên mỗi năm họp một lần để "thông qua" những quyết định của đảng và Nhà nước. Quốc hội này đã họp hồi tháng 4, đến tuần này lại họp nữa nhưng không thấy nói tại sao phải họp thêm?

Báo chí trên thế giới không chú ý đến chuyện họp thêm này. Riêng tôi nghĩ chắc là việc cấp bách lắm rồi nên mấy ông cầm đầu CS Bắc Hàn không thể chờ đến sang năm. Cấp bách gì vậy? Bắc Hàn đang trải qua một cơn bĩ cực gay go về kinh tế chẳng thể làm ngơ, trong khi Nam Hàn đang ráo riết vận động LHQ trừng phạt Bắc Hàn về vụ tấn công một chiến hạm Nam Hàn làm chết 46 Hải quân. Cho đến nay Bắc Hàn đã chối cãi vụ này và báo chí nhà nước Bắc Hàn không thấy nói rõ cuộc họp "Quốc hội" Bắc Hàn có bàn thảo vụ này hay không.

Tuy vậy người ta cũng được biết thêm là trong cuộc họp tuần này ở thủ đô Bắc Hàn, nhân vật giữ chức Thủ tướng là Kim Yong Il cũng bị mất chức và được thay thế bởi Choe Yong Rim, một dân biểu Quốc hội. Như vậy các phe nhóm tranh chấp còn tìm cách đưa người vào ngồi ở những chức vụ quan trọng. Việc thay thế Thủ tướng đã được quyết định từ lâu, vì hồi tháng 2 năm nay Kim Yong Il đã làm một việc hiếm có là công khai lên tiếng xin lỗi nhân dân sau khi thất bại trong việc chỉnh đốn lại giá đồng tiền Bắc Hàn đã tạo ra bất ổn xã hội và nạn đói lan tràn.

Vậy các ông Cộng sản đổi tiền như thế nào? Hồi tháng 11 năm 2009, dân chúng Bắc Hàn được lệnh "đổi tiền", theo thể thức đem một số giấy bạc cũ của Nhà Nước nhưng hạn chế số tiền là bao nhiêu để đổi lấy một số bạc đặt tên lại giấy bạc mới cũng của Nhà Nước. Thế nhưng toàn bộ giấy mới này xuống giá thê thảm vì Nhà Nước đã in ra quá nhiều để trả lương cho quân đội và Công an, khiến đồng tiền bị lạm phát. Kiểu đổi tiền này nghe cũng hơi quen với người dân Việt Nam sau năm 1975.

Các nhà phân tích nước ngoài về thời sự Bắc Hàn nói việc thay ngôi hoán vị người lãnh đạo thường là để chuẩn bị một sự thay đổi ngoạn mục của chế độ. Vậy thay đổi như thế nào? Tất cả còn phải chờ xem, nhưng chúng tôi nghĩ ở một chế độ mà lãnh tụ trường kỳ đau ốm, nội bộ đã ngấm ngầm có biến với những rạn nứt gay go, bởi vì các phe nhóm ở sát cấp thượng tầng đã âm thầm kèn cựa lẫn nhau với mục tiêu tối hậu là cướp lấy quyền lực tối cao để nhất thống giang hồ. Kim Jong-il là người đã nối chức cha từ năm 1994 trong cương vị độc tài tàn bạo, tất nhiên đã nhìn thấy rõ những nguy cơ đó có thể làm tan nát chế độ.

Vậy tại sao Kim không truyền "ngôi" cho con trưởng là Kim Jong Nam năm nay 39 tuổi? Nhưng chính anh Jong Nam này đã "dính trấu" mất rồi. Năm 2001 Jong Nam đã bị thất sủng sau khi bị bắt vì đã đáp một chiếc tầu chở khách đến Nhật Bản với Thông hành giả mạo của nước Cộng hòa Dominican để du hí tại vườn Disney ở Tokyo. Hôm thứ hai tuần này, một tờ báo của Nam Hàn là Joong Ang Ilbo xuất bản đại đa số kiểu bán chợ trời ở Nam Hàn, cho biết người ta đã tìm thấy tung tích của cậu cả Jong Nam ở một khách sạn tại miền Nam Trung Quốc trên phần đất gọi là Macao.

Trong một cuộc phỏng vấn ngắn ngủi ở trên thang máy, Jong Nam đã cải chính tin nói anh ta đã xin tỵ nạn chính trị ở Âu châu, vì anh ta đã mất hết quyền lực trong vụ đấu đá tranh "vương quyền đỏ" với người em út của anh ta. Jong Nam nói: "Tôi không có kế hoạch qua Âu châu sinh sống. Tại sao tôi phải làm thế? Tôi qua Âu châu là để đi nghỉ hè". Có lẽ mùa hè ở nước băng tuyết năm nay rực lửa, nên cần phải "nghỉ mát", thật cũng hợp lý thôi".

Thế còn con trai út của họ Kim thì sao? Anh này tên là Kim Jong Un, 28 tuổi, còn quá trẻ nên 9 năm trước khi anh cả Jong Nam bị quần thần chống đối, Chủ tịch Kim Jong-il đã có định chuẩn bị cho Kim Jang Un lên kế vì. Khốn nỗi lúc đó Jong Un quá trẻ nên bị quần thần dị nghị, nhất là ông đồng hao ngày nay Jang Song Thaek cũng chống đối nên Kim Jong-il phải từ bỏ ý định lập con út kế vị ngai vàng..."đỏ".

Thế nhưng việc lập ra một tay lãnh đạo mới nghe chừng vẫn chưa đủ. Trước mắt việc khó khăn nhất chế độ Bắc Hàn phải đối phó là vụ bắn chìm chiến hạm của Nam Hàn. Bắc Hàn chối cãi, Nam Hàn đã đưa vấn đề ra trước Hội đồng Bảo an LHQ. Cố nhiên hai bên còn tranh chấp bằng mồm chớ chưa dùng súng, nhưng tình trạng này đã khiến các nhà đầu tư quốc tế thấy ngại ngùng, không muốn bỏ tiền ra làm ăn ở bán đảo này nữa. Đầu tư hết, mậu dịch cũng hết. Khó cho Bắc Hàn hơn Nam Hàn vì ở Nam Hàn còn có quân Mỹ đóng ở đó, sự giao lưu kinh tế Mỹ-Nam Hàn còn tiếp tục. Quân đội Mỹ và Nam Hàn có kế hoạch thao diễn quân sự trong tháng này, để xem quân đội hai nước đã sẵn sàng đến độ nào nếu Bắc Hàn gây hấn.

Trung Quốc là đồng minh chính của Bắc Hàn và là hội viên thường trực của Hội đồng Bảo an LHQ. Nếu muốn có nghị quyết lên án Bắc Hàn, Hội đồng Bảo an cần phải có lá phiếu của Trung Quốc. Sáng thứ Ba lại có chuyện bất ngờ. Bắc Kinh loan tin quân biên giới Bắc Hàn đã bắn chết 3 người Trung Quốc bị nghi là buôn lậu. Vậy Trung Quốc sẽ có thái độ ra sao tại Hội đồng Bảo an? Tôi thích theo dõi vụ này, để xem Bắc Hàn có chịu biến đổi một chế độ cai trị, từ một chủ thuyết chính trị đã lỗi thời để cập nhật hóa thành một chế độ mới làm việc cho dân, lấy quyền lợi của dân tộc làm ưu tiên, thứ mới đến quyền lợi cho đảng hay bất cứ phe nhóm nào. Tôi tin nhiều người cũng đang theo dõi cuộc thí nghiệm này.

SƠN ĐIỀN NGUYỄN VIẾT KHÁNH


Nguồn: Việt Báo

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét